-Lách cách... lách cách... lách cách... Trên đường lớn tiếng bánh xe phát ra từ chiếc vali cũ của Linh không ngừng vang lên hòa cùng với tiếng bước chân đầy rụt rè, e sợ nhưng cũng đầy sự dứt khoát của cô gái 17 tuổi. Dù không biết tương lai ở phía trước đang đợi cô ra sao, nhưng cô nhất định sẽ dũng cảm tiếp nhận nó bởi vì cô đã từng hứa với mẹ nhất định sẽ kiên cường sống tiếp mặc dù chỉ còn mình cô sống cô độc lẽ loi trên thế gian này. Đang loay hoay tìm kiếm địa chỉ cầm trên tay, hiện ra trước mắt cô là một ngôi nhà, không nói đúng hơn đó là một toà lâu đài tráng lệ rộng lớn. Đúng là địa chỉ ghi trên bưu thiếp, nhưng cô không nghĩ mình sẽ có thể sống trong ngôi nhà lớn đến vậy. Cô ngập ngừng bước tới bấm vào chiếc chuông trên tường, vào lúc này cánh cửa cũng bất chợt mở ra, bên trong là một người phụ nữ trung niên có khuôn mặt hiền từ bước ra nhìn cô rồi mỉm cười. -Làm ơn cho cháu hỏi địa chỉ ghi trên bưu thiếp này là ở đây phải không ạ? Người phụ nữ có vẻ hơi bất ngờ trước câu…
Chương 3
Cô Vợ Trẻ Của Tổng Giám Đốc Bá ĐạoTác giả: Liễu Nhược GiangTruyện Ngôn Tình-Lách cách... lách cách... lách cách... Trên đường lớn tiếng bánh xe phát ra từ chiếc vali cũ của Linh không ngừng vang lên hòa cùng với tiếng bước chân đầy rụt rè, e sợ nhưng cũng đầy sự dứt khoát của cô gái 17 tuổi. Dù không biết tương lai ở phía trước đang đợi cô ra sao, nhưng cô nhất định sẽ dũng cảm tiếp nhận nó bởi vì cô đã từng hứa với mẹ nhất định sẽ kiên cường sống tiếp mặc dù chỉ còn mình cô sống cô độc lẽ loi trên thế gian này. Đang loay hoay tìm kiếm địa chỉ cầm trên tay, hiện ra trước mắt cô là một ngôi nhà, không nói đúng hơn đó là một toà lâu đài tráng lệ rộng lớn. Đúng là địa chỉ ghi trên bưu thiếp, nhưng cô không nghĩ mình sẽ có thể sống trong ngôi nhà lớn đến vậy. Cô ngập ngừng bước tới bấm vào chiếc chuông trên tường, vào lúc này cánh cửa cũng bất chợt mở ra, bên trong là một người phụ nữ trung niên có khuôn mặt hiền từ bước ra nhìn cô rồi mỉm cười. -Làm ơn cho cháu hỏi địa chỉ ghi trên bưu thiếp này là ở đây phải không ạ? Người phụ nữ có vẻ hơi bất ngờ trước câu… Thợ trang điểm khổ não nhìn cô dâu, anh chưa bao giờ gặp qua cô dâu nào đã đến ngày tân hôn còn tâm không cam tình không nguyện như thế.Muốn trang điểm cho cô, cô lại làm như anh muốn c**ng b** cô vậy. Chỉ là bộ dạng đáng thương này của cô khiến mọi người đau lòng không thôi.Sau khi trang điểm xong cô được người dẫn vào lễ đường. Tuy Lãnh Thiên Duệ nói hôn lễ sẽ được tổ chức đơn giản một chút, nhưng với cô mà nói như vậy cũng đã rất long trọng rồi.Vừa bắt đầu, cha sứ đọc diễn văn chúc phúc cho cô dâu chú rể, dài đến nỗi ở phía dưới cô cũng sắp ngủ gật luôn rồi.Chợt, cha sứ quay về phía cô cất tiếng hỏi mới làm cô giật mình tỉnh lại:- Triệu Gia Linh, con có đồng ý gả cho Lãnh Thiên Duệ làm vợ anh ta, một đời một kiếp yêu thương anh ta, chăm sóc anh ta, không xa rời dù giàu có hay nghèo khổ, dù khỏe mạnh hay ốm đau bệnh tật hay ko?- Con...Cô bỗng ngẩng đầu nhìn về phía cha sứ, cô thật sự phải vì trả nợ mà gả cho một người đàn ông mình không yêu sao?- ....- Triệu Gia Linh con có đồng ý ko?Nghĩ rằng cô nghe ko rõ cha sứ mỉm cười lặp lại lần nữa.- Con... đồng ý!Mẹ ,mẹ yên tâm con gái sẽ giúp mẹ hoàn thành tâm nguyện cuối cùng này. Dù sao chỉ là gả đi thôi mà có gì to tát đâu. Mẹ con gái rốt cục đã gả cho người ta rồi mẹ có vui ko??Nghe được câu trả lời của cô cha sứ lại tiếp tục câu hỏi tương tự với chú rể .- Con nguyện ý.Ko có do dự, hắn trả lời đầy dứt khoát.- Tiếp theo, hai con hãy trao nhẫn cưới cho nhau.Ko lâu sau hộp gấm đụng nhẫn cưới được đưa đến trước mặt hai người. Lãnh Thiên Duệ ko nhanh ko chậm đeo nhẫn cưới vào tay cô. Đợi hai người trao nhẫn xong cha sứ lại tiếp tục tuyên bố:- Bắt đầu từ hôm nay hai con đã chính thức là vợ chồng, bây giờ chú rể có thể hôn cô dâu của mình.Trong tiếng hoan hô của tất cả khách mời, hắn nhẹ nhàng nhấc khăn che mặt của cô, từ từ đặt lên môi cô một nụ hôn rồi vội vã rời đi.Buổi lễ diễn ra vô cùng thuận lợi, cho đến khi hội trường ko còn một bóng người cô mới được dẫn về phòng.Nhìn phòng rộng lớn trang trí lộng lẫy vô cùng ko hiểu sao cô lại có cảm giác muốn chạy trốn khỏi cuộc hôn nhân gán nợ này. Có đôi lúc cô thầm nghĩ Lãnh Thiên Duệ vừa đẹp trai vừa tài giỏi như vậy có biết bao nhiêu cô gái vây quanh anh ta, nhưng tại sao lại chọn cô làm đối tượng kết hôn, điều này khiến cô khó hiểu.- Đúng là người đẹp nhờ lụa nhỉ, xem ra cô cũng đẹp hơn tí rồi đó.Giọng nam trầm thấp từ từ vang lên ở phía sau, khiến cả người Triệu Gia Linh đông cứng.- Anh ...anh đã về rồi sao?Cô hốt hoảng nói.- Ko được sao?Giọng nói nam tính nhàn nhạt vang lên.Lúc này bỗng Lãnh Thiên Duệ tới gần vươn tay bế bổng cô lên, thoạt nhìn cực kì thoải mái tới trước giường, điều này khiến cô hoảng loạn mà vùng vẫy. Kết hôn đáng lí là vậy nhưng mà...- Oái... khoan...chờ tí tôi chưa chuẩn bị tâm lí.
Thợ trang điểm khổ não nhìn cô dâu, anh chưa bao giờ gặp qua cô dâu nào đã đến ngày tân hôn còn tâm không cam tình không nguyện như thế.
Muốn trang điểm cho cô, cô lại làm như anh muốn c**ng b** cô vậy. Chỉ là bộ dạng đáng thương này của cô khiến mọi người đau lòng không thôi.
Sau khi trang điểm xong cô được người dẫn vào lễ đường. Tuy Lãnh Thiên Duệ nói hôn lễ sẽ được tổ chức đơn giản một chút, nhưng với cô mà nói như vậy cũng đã rất long trọng rồi.
Vừa bắt đầu, cha sứ đọc diễn văn chúc phúc cho cô dâu chú rể, dài đến nỗi ở phía dưới cô cũng sắp ngủ gật luôn rồi.
Chợt, cha sứ quay về phía cô cất tiếng hỏi mới làm cô giật mình tỉnh lại:
- Triệu Gia Linh, con có đồng ý gả cho Lãnh Thiên Duệ làm vợ anh ta, một đời một kiếp yêu thương anh ta, chăm sóc anh ta, không xa rời dù giàu có hay nghèo khổ, dù khỏe mạnh hay ốm đau bệnh tật hay ko?
- Con...
Cô bỗng ngẩng đầu nhìn về phía cha sứ, cô thật sự phải vì trả nợ mà gả cho một người đàn ông mình không yêu sao?
- ....
- Triệu Gia Linh con có đồng ý ko?
Nghĩ rằng cô nghe ko rõ cha sứ mỉm cười lặp lại lần nữa.
- Con... đồng ý!
Mẹ ,mẹ yên tâm con gái sẽ giúp mẹ hoàn thành tâm nguyện cuối cùng này. Dù sao chỉ là gả đi thôi mà có gì to tát đâu. Mẹ con gái rốt cục đã gả cho người ta rồi mẹ có vui ko??
Nghe được câu trả lời của cô cha sứ lại tiếp tục câu hỏi tương tự với chú rể .
- Con nguyện ý.
Ko có do dự, hắn trả lời đầy dứt khoát.
- Tiếp theo, hai con hãy trao nhẫn cưới cho nhau.
Ko lâu sau hộp gấm đụng nhẫn cưới được đưa đến trước mặt hai người. Lãnh Thiên Duệ ko nhanh ko chậm đeo nhẫn cưới vào tay cô. Đợi hai người trao nhẫn xong cha sứ lại tiếp tục tuyên bố:
- Bắt đầu từ hôm nay hai con đã chính thức là vợ chồng, bây giờ chú rể có thể hôn cô dâu của mình.
Trong tiếng hoan hô của tất cả khách mời, hắn nhẹ nhàng nhấc khăn che mặt của cô, từ từ đặt lên môi cô một nụ hôn rồi vội vã rời đi.
Buổi lễ diễn ra vô cùng thuận lợi, cho đến khi hội trường ko còn một bóng người cô mới được dẫn về phòng.
Nhìn phòng rộng lớn trang trí lộng lẫy vô cùng ko hiểu sao cô lại có cảm giác muốn chạy trốn khỏi cuộc hôn nhân gán nợ này. Có đôi lúc cô thầm nghĩ Lãnh Thiên Duệ vừa đẹp trai vừa tài giỏi như vậy có biết bao nhiêu cô gái vây quanh anh ta, nhưng tại sao lại chọn cô làm đối tượng kết hôn, điều này khiến cô khó hiểu.
- Đúng là người đẹp nhờ lụa nhỉ, xem ra cô cũng đẹp hơn tí rồi đó.
Giọng nam trầm thấp từ từ vang lên ở phía sau, khiến cả người Triệu Gia Linh đông cứng.
- Anh ...anh đã về rồi sao?
Cô hốt hoảng nói.
- Ko được sao?
Giọng nói nam tính nhàn nhạt vang lên.
Lúc này bỗng Lãnh Thiên Duệ tới gần vươn tay bế bổng cô lên, thoạt nhìn cực kì thoải mái tới trước giường, điều này khiến cô hoảng loạn mà vùng vẫy. Kết hôn đáng lí là vậy nhưng mà...
- Oái... khoan...chờ tí tôi chưa chuẩn bị tâm lí.
Cô Vợ Trẻ Của Tổng Giám Đốc Bá ĐạoTác giả: Liễu Nhược GiangTruyện Ngôn Tình-Lách cách... lách cách... lách cách... Trên đường lớn tiếng bánh xe phát ra từ chiếc vali cũ của Linh không ngừng vang lên hòa cùng với tiếng bước chân đầy rụt rè, e sợ nhưng cũng đầy sự dứt khoát của cô gái 17 tuổi. Dù không biết tương lai ở phía trước đang đợi cô ra sao, nhưng cô nhất định sẽ dũng cảm tiếp nhận nó bởi vì cô đã từng hứa với mẹ nhất định sẽ kiên cường sống tiếp mặc dù chỉ còn mình cô sống cô độc lẽ loi trên thế gian này. Đang loay hoay tìm kiếm địa chỉ cầm trên tay, hiện ra trước mắt cô là một ngôi nhà, không nói đúng hơn đó là một toà lâu đài tráng lệ rộng lớn. Đúng là địa chỉ ghi trên bưu thiếp, nhưng cô không nghĩ mình sẽ có thể sống trong ngôi nhà lớn đến vậy. Cô ngập ngừng bước tới bấm vào chiếc chuông trên tường, vào lúc này cánh cửa cũng bất chợt mở ra, bên trong là một người phụ nữ trung niên có khuôn mặt hiền từ bước ra nhìn cô rồi mỉm cười. -Làm ơn cho cháu hỏi địa chỉ ghi trên bưu thiếp này là ở đây phải không ạ? Người phụ nữ có vẻ hơi bất ngờ trước câu… Thợ trang điểm khổ não nhìn cô dâu, anh chưa bao giờ gặp qua cô dâu nào đã đến ngày tân hôn còn tâm không cam tình không nguyện như thế.Muốn trang điểm cho cô, cô lại làm như anh muốn c**ng b** cô vậy. Chỉ là bộ dạng đáng thương này của cô khiến mọi người đau lòng không thôi.Sau khi trang điểm xong cô được người dẫn vào lễ đường. Tuy Lãnh Thiên Duệ nói hôn lễ sẽ được tổ chức đơn giản một chút, nhưng với cô mà nói như vậy cũng đã rất long trọng rồi.Vừa bắt đầu, cha sứ đọc diễn văn chúc phúc cho cô dâu chú rể, dài đến nỗi ở phía dưới cô cũng sắp ngủ gật luôn rồi.Chợt, cha sứ quay về phía cô cất tiếng hỏi mới làm cô giật mình tỉnh lại:- Triệu Gia Linh, con có đồng ý gả cho Lãnh Thiên Duệ làm vợ anh ta, một đời một kiếp yêu thương anh ta, chăm sóc anh ta, không xa rời dù giàu có hay nghèo khổ, dù khỏe mạnh hay ốm đau bệnh tật hay ko?- Con...Cô bỗng ngẩng đầu nhìn về phía cha sứ, cô thật sự phải vì trả nợ mà gả cho một người đàn ông mình không yêu sao?- ....- Triệu Gia Linh con có đồng ý ko?Nghĩ rằng cô nghe ko rõ cha sứ mỉm cười lặp lại lần nữa.- Con... đồng ý!Mẹ ,mẹ yên tâm con gái sẽ giúp mẹ hoàn thành tâm nguyện cuối cùng này. Dù sao chỉ là gả đi thôi mà có gì to tát đâu. Mẹ con gái rốt cục đã gả cho người ta rồi mẹ có vui ko??Nghe được câu trả lời của cô cha sứ lại tiếp tục câu hỏi tương tự với chú rể .- Con nguyện ý.Ko có do dự, hắn trả lời đầy dứt khoát.- Tiếp theo, hai con hãy trao nhẫn cưới cho nhau.Ko lâu sau hộp gấm đụng nhẫn cưới được đưa đến trước mặt hai người. Lãnh Thiên Duệ ko nhanh ko chậm đeo nhẫn cưới vào tay cô. Đợi hai người trao nhẫn xong cha sứ lại tiếp tục tuyên bố:- Bắt đầu từ hôm nay hai con đã chính thức là vợ chồng, bây giờ chú rể có thể hôn cô dâu của mình.Trong tiếng hoan hô của tất cả khách mời, hắn nhẹ nhàng nhấc khăn che mặt của cô, từ từ đặt lên môi cô một nụ hôn rồi vội vã rời đi.Buổi lễ diễn ra vô cùng thuận lợi, cho đến khi hội trường ko còn một bóng người cô mới được dẫn về phòng.Nhìn phòng rộng lớn trang trí lộng lẫy vô cùng ko hiểu sao cô lại có cảm giác muốn chạy trốn khỏi cuộc hôn nhân gán nợ này. Có đôi lúc cô thầm nghĩ Lãnh Thiên Duệ vừa đẹp trai vừa tài giỏi như vậy có biết bao nhiêu cô gái vây quanh anh ta, nhưng tại sao lại chọn cô làm đối tượng kết hôn, điều này khiến cô khó hiểu.- Đúng là người đẹp nhờ lụa nhỉ, xem ra cô cũng đẹp hơn tí rồi đó.Giọng nam trầm thấp từ từ vang lên ở phía sau, khiến cả người Triệu Gia Linh đông cứng.- Anh ...anh đã về rồi sao?Cô hốt hoảng nói.- Ko được sao?Giọng nói nam tính nhàn nhạt vang lên.Lúc này bỗng Lãnh Thiên Duệ tới gần vươn tay bế bổng cô lên, thoạt nhìn cực kì thoải mái tới trước giường, điều này khiến cô hoảng loạn mà vùng vẫy. Kết hôn đáng lí là vậy nhưng mà...- Oái... khoan...chờ tí tôi chưa chuẩn bị tâm lí.