Tác giả:

edit: tuyền xù Thiên hạ hiện nay, Thủy Nguyệt Quốc, Tề Quốc, Lương Quốc tam phương chia cắt, tạo thành thế chân vạc, Tam quốc trong lúc đó, mặt ngoài bình an vô sự, kì thực khuynh hướng ngầm đã bắt đầu khởi động. Tề Quốc những năm gần đây với chính sách từng bước xâm chiếm nhanh chóng lớn mạnh, rất có thể trở thành bá chủ mảnh đại lục này. Hoàng cung Thủy Nguyệt Quốc Màn che lụa mỏng bao phủ trong cung điện, chợt thấy một ánh sáng màu trắng hiện lên, trong vầng sáng một lão giả râu tóc phấp phới như ẩn như hiện. Người trên giường mí mắt nửa mở, dường như tỉnh lại không phải là tỉnh, cau mày nhìn lão nhân mặt mũi hiền lành, nhưng vẫn làm cho người ta cảm thấy rất quỷ dị. "Ngươi là ai? Vì sao xuất hiện nhiều lần trong mộng của ta?" Lão giả chậm rãi mở miệng: "Yến Vũ Nhi, ta là tổ tiên Yến thị của ngươi, biết được ngươi là người Yến thị ở năm 2012 gặp một cuộc kiếp nạn sống lại tới đây, mà ngươi là người duy nhất được chọn để hóa giải kiếp nạn lần này. Ngươi nhất định phải thay đổi số…

Chương 47: Tỷ muội gặp nhau

Tiểu Thiếp Lật Bàn, Đấu Lật Vương Gia Phúc HắcTác giả: Mai Hoa Tam LộngTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Khôngedit: tuyền xù Thiên hạ hiện nay, Thủy Nguyệt Quốc, Tề Quốc, Lương Quốc tam phương chia cắt, tạo thành thế chân vạc, Tam quốc trong lúc đó, mặt ngoài bình an vô sự, kì thực khuynh hướng ngầm đã bắt đầu khởi động. Tề Quốc những năm gần đây với chính sách từng bước xâm chiếm nhanh chóng lớn mạnh, rất có thể trở thành bá chủ mảnh đại lục này. Hoàng cung Thủy Nguyệt Quốc Màn che lụa mỏng bao phủ trong cung điện, chợt thấy một ánh sáng màu trắng hiện lên, trong vầng sáng một lão giả râu tóc phấp phới như ẩn như hiện. Người trên giường mí mắt nửa mở, dường như tỉnh lại không phải là tỉnh, cau mày nhìn lão nhân mặt mũi hiền lành, nhưng vẫn làm cho người ta cảm thấy rất quỷ dị. "Ngươi là ai? Vì sao xuất hiện nhiều lần trong mộng của ta?" Lão giả chậm rãi mở miệng: "Yến Vũ Nhi, ta là tổ tiên Yến thị của ngươi, biết được ngươi là người Yến thị ở năm 2012 gặp một cuộc kiếp nạn sống lại tới đây, mà ngươi là người duy nhất được chọn để hóa giải kiếp nạn lần này. Ngươi nhất định phải thay đổi số… Thúy Lan viện, Yến Tử Nhi ngồi ở chủ tọa, lão phu nhân Ngô thị đang ở một bên cười theo mặt, nói này nói nọ, không biết nói gì cũng tìm chủ đề nói."Thì ra phu nhân là thân tỷ muội của Vũ Nhi nhà chúng ta, chúng ta cũng coi như là có duyên, có rãnh rỗi thì đến phủ ngồi nhiều một chút!"Yến Tử Nhi nâng bàn tay trắng của mình lên, nhìn hộ giáp* thật dài, thong thả ung dung nói: "Vậy sao, nghe nói Dụ vương phủ các ngươi còn có một Liễu phu nhân, là thân muội muội của thái tử phi, hôm nay lại có thêm quan hệ giữa Vũ Nhi cùng bản phu nhân, không phải chúng ta thân càng thêm thân đây sao?"*hộ giáp: cái móng tay giả đeo lên để bảo vệ móng tay thật ở bên trong"Dạ đúng!" Ngô thị lặng lẽ cầm khăn tay lau mồ hôi, trong lòng lại rất thấp thỏm, nghe nói Yến Tử Nhi này rất được hoàng thượng sủng ái, đây là nàng đang nhắc nhở mình đó sao?Bà ta chỉ thấy như đứng trên đống lửa, như ngồi trên đống than, liên tục đi ra ngoài nhìn, liền mong đợi Yến Vũ Nhi sớm xuất hiện."Lão phu nhân, Yến phu nhân đã tới!"Yến Tử Nhi cũng chẳng tự cao tự đại nữa, lập tức đứng lên, vịn lấy tay nha hoàn bên người tiến lên nghênh đón, chỉ thấy Yến Vũ Nhi mang theo nha hoàn Lộng Ngọc đi nhanh vào."Vũ Nhi bái kiến phu nhân, lão phu nhân!" Yến Vũ Nhi đi vào phòng, cung kính hữu lễ, thi lễ với hai người theo thứ tự."Vũ Nhi không cần!" Yến Tử Nhi thương yêu nhìn nàng, vừa nghĩ tới thân phận bây giờ khác biệt, đúng là phải nên chú ý một chút, nếu không đám nữ nhân nhìn chằm chằm như hổ rình mồi trong cung kia, mỗi người đều mong nàng phạm sai lầm.Thu liễm tâm tình lại, Yến Tử Nhi vô cùng thân thiết kéo tay muội muội, nhìn từ trên xuống dưới một lần, cuối cùng nghẹn ngào nói: "Muội gầy đi!"Yến Vũ Nhi chỉ cảm thấy một dòng nước ấm chảy khắp toàn thân, trưởng tỷ vẫn chính là trưởng tỷ, điểm này chưa từng thay đổi.Ngô thị đi tới nói xen vào: "Vũ Nhi, ngươi hãy tiếp đón Tử Vân phu nhân thật chu đáo, ta đi xem bọn nha đầu chuẩn bị yến tiệc buổi trưa như thế nào một chút!" Liền viện cớ đi khỏi.Yến Vũ Nhi còn không kịp nhìn thấy bộ dáng chạy trốn cũng như rời khỏi của bà ta, mừng rỡ nhìn Yến Tử Nhi: "Trưởng tỷ, Tề Hoàng cho phép sao? Y… Đối đãi với tỷ tốt không?"Việc đã đến nước này, nàng chỉ hy vọng một điều, trưởng tỷ không cần quá cực khổ ở trong cung."Tỷ rất tốt, muội không cần lo lắng!" Yến Tử Nhi rũ mắt xuống, lướt qua Yến Vũ Nhi đi tới cửa, ngắm nhìn bách hoa trong hoa viên, quay đầu lại cười rực rỡ nói: "Phong cảnh vương phủ không tệ, chúng ta đi dạo hoa viên một chút đi!"Yến Vũ Nhi hiểu ý, hai tỷ muội đi cùng nhau.Trong hoa viên vương phủ cái gì cũng có, hai người đi dạo trong đó, Yến Tử Nhi tìm một nơi không có ai, nói ra một vài chuyện mình biết."Cái gì? Nhuế thủ lĩnh? Hắn thế nhưng đầu phục Tề Quốc?" Yến Vũ Nhi cả kinh há to miệng, nàng vẫn cho là hắn sẽ không thay đổi."Vũ Nhi, không thể như vậy!" Yến Tử Nhi lắc đầu một cái ngăn cản nàng, nói sâu xa, "Hiện giờ, Thủy Nguyệt Quốc đã không còn, chúng ta chỉ có thể nhớ ở trong lòng, bất cứ lúc nào cũng không thể biểu lộ ra!"Yến Vũ Nhi cũng ý thức được lời nói của mình có chút chẳng phân biệt được trường hợp, bây giờ các nàng cũng coi như là người Tề Quốc, le lưỡi một cái.Yến Tử Nhi tiếp tục nói: "Thật ra thì cũng không trách hắn được, ban đầu, Công Tôn Chiến phát động nội chiến, đã giết Hoàng huynh rồi, Nhuế thủ lĩnh nổi lên xung đột với hắn, mà đánh không lại hắn, vì vậy mới đầu phục… Hiện giờ, hắn đã là Cửu môn Đề đốc, nói không chừng sau này có chỗ phải dùng tới.Yến Vũ Nhi biết nàng ấy nói sau này là lúc nào, thì ra là, nàng vẫn còn chưa vứt bỏ ý định này. Nàng đau lòng cầm tay của nàng ấy, chỉ nói một câu: "Tỷ, giữ được núi xanh không lo không có củi đốt, tỷ phải bảo trọng!"Yến Tử Nhi nhẹ nhàng gật đầu một cái, hai tỷ muội nhìn nhau cười, mang theo một tia thê lương.

Thúy Lan viện, Yến Tử Nhi ngồi ở chủ tọa, lão phu nhân Ngô thị đang ở một bên cười theo mặt, nói này nói nọ, không biết nói gì cũng tìm chủ đề nói.

"Thì ra phu nhân là thân tỷ muội của Vũ Nhi nhà chúng ta, chúng ta cũng coi như là có duyên, có rãnh rỗi thì đến phủ ngồi nhiều một chút!"

Yến Tử Nhi nâng bàn tay trắng của mình lên, nhìn hộ giáp* thật dài, thong thả ung dung nói: "Vậy sao, nghe nói Dụ vương phủ các ngươi còn có một Liễu phu nhân, là thân muội muội của thái tử phi, hôm nay lại có thêm quan hệ giữa Vũ Nhi cùng bản phu nhân, không phải chúng ta thân càng thêm thân đây sao?"

*hộ giáp: cái móng tay giả đeo lên để bảo vệ móng tay thật ở bên trong

"Dạ đúng!" Ngô thị lặng lẽ cầm khăn tay lau mồ hôi, trong lòng lại rất thấp thỏm, nghe nói Yến Tử Nhi này rất được hoàng thượng sủng ái, đây là nàng đang nhắc nhở mình đó sao?

Bà ta chỉ thấy như đứng trên đống lửa, như ngồi trên đống than, liên tục đi ra ngoài nhìn, liền mong đợi Yến Vũ Nhi sớm xuất hiện.

"Lão phu nhân, Yến phu nhân đã tới!"

Yến Tử Nhi cũng chẳng tự cao tự đại nữa, lập tức đứng lên, vịn lấy tay nha hoàn bên người tiến lên nghênh đón, chỉ thấy Yến Vũ Nhi mang theo nha hoàn Lộng Ngọc đi nhanh vào.

"Vũ Nhi bái kiến phu nhân, lão phu nhân!" Yến Vũ Nhi đi vào phòng, cung kính hữu lễ, thi lễ với hai người theo thứ tự.

"Vũ Nhi không cần!" Yến Tử Nhi thương yêu nhìn nàng, vừa nghĩ tới thân phận bây giờ khác biệt, đúng là phải nên chú ý một chút, nếu không đám nữ nhân nhìn chằm chằm như hổ rình mồi trong cung kia, mỗi người đều mong nàng phạm sai lầm.

Thu liễm tâm tình lại, Yến Tử Nhi vô cùng thân thiết kéo tay muội muội, nhìn từ trên xuống dưới một lần, cuối cùng nghẹn ngào nói: "Muội gầy đi!"

Yến Vũ Nhi chỉ cảm thấy một dòng nước ấm chảy khắp toàn thân, trưởng tỷ vẫn chính là trưởng tỷ, điểm này chưa từng thay đổi.

Ngô thị đi tới nói xen vào: "Vũ Nhi, ngươi hãy tiếp đón Tử Vân phu nhân thật chu đáo, ta đi xem bọn nha đầu chuẩn bị yến tiệc buổi trưa như thế nào một chút!" Liền viện cớ đi khỏi.

Yến Vũ Nhi còn không kịp nhìn thấy bộ dáng chạy trốn cũng như rời khỏi của bà ta, mừng rỡ nhìn Yến Tử Nhi: "Trưởng tỷ, Tề Hoàng cho phép sao? Y… Đối đãi với tỷ tốt không?"

Việc đã đến nước này, nàng chỉ hy vọng một điều, trưởng tỷ không cần quá cực khổ ở trong cung.

"Tỷ rất tốt, muội không cần lo lắng!" Yến Tử Nhi rũ mắt xuống, lướt qua Yến Vũ Nhi đi tới cửa, ngắm nhìn bách hoa trong hoa viên, quay đầu lại cười rực rỡ nói: "Phong cảnh vương phủ không tệ, chúng ta đi dạo hoa viên một chút đi!"

Yến Vũ Nhi hiểu ý, hai tỷ muội đi cùng nhau.

Trong hoa viên vương phủ cái gì cũng có, hai người đi dạo trong đó, Yến Tử Nhi tìm một nơi không có ai, nói ra một vài chuyện mình biết.

"Cái gì? Nhuế thủ lĩnh? Hắn thế nhưng đầu phục Tề Quốc?" Yến Vũ Nhi cả kinh há to miệng, nàng vẫn cho là hắn sẽ không thay đổi.

"Vũ Nhi, không thể như vậy!" Yến Tử Nhi lắc đầu một cái ngăn cản nàng, nói sâu xa, "Hiện giờ, Thủy Nguyệt Quốc đã không còn, chúng ta chỉ có thể nhớ ở trong lòng, bất cứ lúc nào cũng không thể biểu lộ ra!"

Yến Vũ Nhi cũng ý thức được lời nói của mình có chút chẳng phân biệt được trường hợp, bây giờ các nàng cũng coi như là người Tề Quốc, le lưỡi một cái.

Yến Tử Nhi tiếp tục nói: "Thật ra thì cũng không trách hắn được, ban đầu, Công Tôn Chiến phát động nội chiến, đã giết Hoàng huynh rồi, Nhuế thủ lĩnh nổi lên xung đột với hắn, mà đánh không lại hắn, vì vậy mới đầu phục… Hiện giờ, hắn đã là Cửu môn Đề đốc, nói không chừng sau này có chỗ phải dùng tới.

Yến Vũ Nhi biết nàng ấy nói sau này là lúc nào, thì ra là, nàng vẫn còn chưa vứt bỏ ý định này. Nàng đau lòng cầm tay của nàng ấy, chỉ nói một câu: "Tỷ, giữ được núi xanh không lo không có củi đốt, tỷ phải bảo trọng!"

Yến Tử Nhi nhẹ nhàng gật đầu một cái, hai tỷ muội nhìn nhau cười, mang theo một tia thê lương.

Tiểu Thiếp Lật Bàn, Đấu Lật Vương Gia Phúc HắcTác giả: Mai Hoa Tam LộngTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Khôngedit: tuyền xù Thiên hạ hiện nay, Thủy Nguyệt Quốc, Tề Quốc, Lương Quốc tam phương chia cắt, tạo thành thế chân vạc, Tam quốc trong lúc đó, mặt ngoài bình an vô sự, kì thực khuynh hướng ngầm đã bắt đầu khởi động. Tề Quốc những năm gần đây với chính sách từng bước xâm chiếm nhanh chóng lớn mạnh, rất có thể trở thành bá chủ mảnh đại lục này. Hoàng cung Thủy Nguyệt Quốc Màn che lụa mỏng bao phủ trong cung điện, chợt thấy một ánh sáng màu trắng hiện lên, trong vầng sáng một lão giả râu tóc phấp phới như ẩn như hiện. Người trên giường mí mắt nửa mở, dường như tỉnh lại không phải là tỉnh, cau mày nhìn lão nhân mặt mũi hiền lành, nhưng vẫn làm cho người ta cảm thấy rất quỷ dị. "Ngươi là ai? Vì sao xuất hiện nhiều lần trong mộng của ta?" Lão giả chậm rãi mở miệng: "Yến Vũ Nhi, ta là tổ tiên Yến thị của ngươi, biết được ngươi là người Yến thị ở năm 2012 gặp một cuộc kiếp nạn sống lại tới đây, mà ngươi là người duy nhất được chọn để hóa giải kiếp nạn lần này. Ngươi nhất định phải thay đổi số… Thúy Lan viện, Yến Tử Nhi ngồi ở chủ tọa, lão phu nhân Ngô thị đang ở một bên cười theo mặt, nói này nói nọ, không biết nói gì cũng tìm chủ đề nói."Thì ra phu nhân là thân tỷ muội của Vũ Nhi nhà chúng ta, chúng ta cũng coi như là có duyên, có rãnh rỗi thì đến phủ ngồi nhiều một chút!"Yến Tử Nhi nâng bàn tay trắng của mình lên, nhìn hộ giáp* thật dài, thong thả ung dung nói: "Vậy sao, nghe nói Dụ vương phủ các ngươi còn có một Liễu phu nhân, là thân muội muội của thái tử phi, hôm nay lại có thêm quan hệ giữa Vũ Nhi cùng bản phu nhân, không phải chúng ta thân càng thêm thân đây sao?"*hộ giáp: cái móng tay giả đeo lên để bảo vệ móng tay thật ở bên trong"Dạ đúng!" Ngô thị lặng lẽ cầm khăn tay lau mồ hôi, trong lòng lại rất thấp thỏm, nghe nói Yến Tử Nhi này rất được hoàng thượng sủng ái, đây là nàng đang nhắc nhở mình đó sao?Bà ta chỉ thấy như đứng trên đống lửa, như ngồi trên đống than, liên tục đi ra ngoài nhìn, liền mong đợi Yến Vũ Nhi sớm xuất hiện."Lão phu nhân, Yến phu nhân đã tới!"Yến Tử Nhi cũng chẳng tự cao tự đại nữa, lập tức đứng lên, vịn lấy tay nha hoàn bên người tiến lên nghênh đón, chỉ thấy Yến Vũ Nhi mang theo nha hoàn Lộng Ngọc đi nhanh vào."Vũ Nhi bái kiến phu nhân, lão phu nhân!" Yến Vũ Nhi đi vào phòng, cung kính hữu lễ, thi lễ với hai người theo thứ tự."Vũ Nhi không cần!" Yến Tử Nhi thương yêu nhìn nàng, vừa nghĩ tới thân phận bây giờ khác biệt, đúng là phải nên chú ý một chút, nếu không đám nữ nhân nhìn chằm chằm như hổ rình mồi trong cung kia, mỗi người đều mong nàng phạm sai lầm.Thu liễm tâm tình lại, Yến Tử Nhi vô cùng thân thiết kéo tay muội muội, nhìn từ trên xuống dưới một lần, cuối cùng nghẹn ngào nói: "Muội gầy đi!"Yến Vũ Nhi chỉ cảm thấy một dòng nước ấm chảy khắp toàn thân, trưởng tỷ vẫn chính là trưởng tỷ, điểm này chưa từng thay đổi.Ngô thị đi tới nói xen vào: "Vũ Nhi, ngươi hãy tiếp đón Tử Vân phu nhân thật chu đáo, ta đi xem bọn nha đầu chuẩn bị yến tiệc buổi trưa như thế nào một chút!" Liền viện cớ đi khỏi.Yến Vũ Nhi còn không kịp nhìn thấy bộ dáng chạy trốn cũng như rời khỏi của bà ta, mừng rỡ nhìn Yến Tử Nhi: "Trưởng tỷ, Tề Hoàng cho phép sao? Y… Đối đãi với tỷ tốt không?"Việc đã đến nước này, nàng chỉ hy vọng một điều, trưởng tỷ không cần quá cực khổ ở trong cung."Tỷ rất tốt, muội không cần lo lắng!" Yến Tử Nhi rũ mắt xuống, lướt qua Yến Vũ Nhi đi tới cửa, ngắm nhìn bách hoa trong hoa viên, quay đầu lại cười rực rỡ nói: "Phong cảnh vương phủ không tệ, chúng ta đi dạo hoa viên một chút đi!"Yến Vũ Nhi hiểu ý, hai tỷ muội đi cùng nhau.Trong hoa viên vương phủ cái gì cũng có, hai người đi dạo trong đó, Yến Tử Nhi tìm một nơi không có ai, nói ra một vài chuyện mình biết."Cái gì? Nhuế thủ lĩnh? Hắn thế nhưng đầu phục Tề Quốc?" Yến Vũ Nhi cả kinh há to miệng, nàng vẫn cho là hắn sẽ không thay đổi."Vũ Nhi, không thể như vậy!" Yến Tử Nhi lắc đầu một cái ngăn cản nàng, nói sâu xa, "Hiện giờ, Thủy Nguyệt Quốc đã không còn, chúng ta chỉ có thể nhớ ở trong lòng, bất cứ lúc nào cũng không thể biểu lộ ra!"Yến Vũ Nhi cũng ý thức được lời nói của mình có chút chẳng phân biệt được trường hợp, bây giờ các nàng cũng coi như là người Tề Quốc, le lưỡi một cái.Yến Tử Nhi tiếp tục nói: "Thật ra thì cũng không trách hắn được, ban đầu, Công Tôn Chiến phát động nội chiến, đã giết Hoàng huynh rồi, Nhuế thủ lĩnh nổi lên xung đột với hắn, mà đánh không lại hắn, vì vậy mới đầu phục… Hiện giờ, hắn đã là Cửu môn Đề đốc, nói không chừng sau này có chỗ phải dùng tới.Yến Vũ Nhi biết nàng ấy nói sau này là lúc nào, thì ra là, nàng vẫn còn chưa vứt bỏ ý định này. Nàng đau lòng cầm tay của nàng ấy, chỉ nói một câu: "Tỷ, giữ được núi xanh không lo không có củi đốt, tỷ phải bảo trọng!"Yến Tử Nhi nhẹ nhàng gật đầu một cái, hai tỷ muội nhìn nhau cười, mang theo một tia thê lương.

Chương 47: Tỷ muội gặp nhau