Tác giả:

Nhan Lĩnh là một con người rất bình thường. Bất kể tướng mạo, hình thể, gia thế. Bản thân Nhan Lĩnh không có gì không hài lòng, tính nết thích ứng trong mọi hoàn cảnh của anh thường xuyên làm người ta cảm thấy khó tin. Nhan Lĩnh cho rằng, đây là do bản tính sinh tồn bình thường quyết định. Nhan Lĩnh làm việc trong một công ty tương đối lớn, mỗi ngày đi làm ra về cẩn thận làm việc, ngẫu nhiên cũng cùng đồng sự liên hoan ca hát linh tinh, nhưng chỉ cần chớp mắt một cái cũng sẽ không thấy. Theo lý thuyết mọi người có tâm lý muốn tiến bộ, trong văn phòng hết tranh lại đoạt. Đi lục đục với nhau cũng là chuyện bình thường. Nhan Lĩnh không thích loại không khí này, người đến người đi cũng không lưu tâm. Thời điểm cảm thấy thích hợp liền xin tăng lương, cũng ít bị cự tuyệt. Kỳ thật năng lực chuyên môn của Nhan Lĩnh rất cao, nhưng anh càng nguyện ý đứng ở góc độ bàng quan với cuộc sống, không thích nói thẳng, làm người ta thường thường quên ở bên cạnh còn có một người như vậy. Đương nhiên,…

Chương 7: Phiên ngoại quá ngắn

Tình Yêu Bình Thường Của Ác Ma Và Dê ConTác giả: Thính DiễmTruyện Đam Mỹ Nhan Lĩnh là một con người rất bình thường. Bất kể tướng mạo, hình thể, gia thế. Bản thân Nhan Lĩnh không có gì không hài lòng, tính nết thích ứng trong mọi hoàn cảnh của anh thường xuyên làm người ta cảm thấy khó tin. Nhan Lĩnh cho rằng, đây là do bản tính sinh tồn bình thường quyết định. Nhan Lĩnh làm việc trong một công ty tương đối lớn, mỗi ngày đi làm ra về cẩn thận làm việc, ngẫu nhiên cũng cùng đồng sự liên hoan ca hát linh tinh, nhưng chỉ cần chớp mắt một cái cũng sẽ không thấy. Theo lý thuyết mọi người có tâm lý muốn tiến bộ, trong văn phòng hết tranh lại đoạt. Đi lục đục với nhau cũng là chuyện bình thường. Nhan Lĩnh không thích loại không khí này, người đến người đi cũng không lưu tâm. Thời điểm cảm thấy thích hợp liền xin tăng lương, cũng ít bị cự tuyệt. Kỳ thật năng lực chuyên môn của Nhan Lĩnh rất cao, nhưng anh càng nguyện ý đứng ở góc độ bàng quan với cuộc sống, không thích nói thẳng, làm người ta thường thường quên ở bên cạnh còn có một người như vậy. Đương nhiên,… Sau một thời gian dài ở cùng Nhan Lĩnh, cậu em Kim cảm thấy bản thân có thể đại khái rút ra được tính cách của anh. Cậu em Kim cho rằng tổng thể thì Nhan Lĩnh là một tình nhân tốt, ngoài việc anh quyết không chịu quét tước phòng ở, quyết không giặt quần áo rửa chén bát.Mà hai người sống cùng một chỗ, muốn yên ấm thì cậu em Kim không thể chối từ các công việc kể trên. Nhưng Nhan Lĩnh cũng không phải không biết điều, ít nhất anh chịu nấu cơm mỗi ngày.Cậu em Kim nghĩ, Nhan Lĩnh quả thực rất yêu cậu. Người người đều biết trái tim đàn ông liền với dạ dày. Nhan Lĩnh là một người không giỏi biểu đạt tình cảm, chỉ dùng hành động xuống bếp để chứng minh hết thảy. Cậu em Kim vì kết luận này của mình mà vui mừng khôn xiết, thật muốn tìm cơ hội để nghiệm chứng.Vì thế một ngày nào đó, cậu em Kim rốt cục cố lấy dũng khí hỏi Nhan Lĩnh: “Này, anh vì cái gì mà mỗi ngày đều nấu cơm hả?”Nhan Lĩnh lúc ấy đang vùi đầu giữa đống báo, nghe được lời ấy không chút hứng khởi liếc mắt nhìn cậu em Kim một cái, thản nhiên nói: “Cái đó hả, thức ăn anh nấu người người đều yêu thích.” Ngừng lại một chút, ném tờ báo sang bên cạnh, không tự giác lộ ra nụ cười mỉm không rõ ý tứ hàm súc rồi mới nói tiếp, “Em không biết là, đem rau dưa bình thường biến đổi thành mĩ vị ở trong miệng là một quá trình thực hưởng thụ sao?”…Thực tiễn chứng minh, ác ma chính là ác ma…

Sau một thời gian dài ở cùng Nhan Lĩnh, cậu em Kim cảm thấy bản thân có thể đại khái rút ra được tính cách của anh. Cậu em Kim cho rằng tổng thể thì Nhan Lĩnh là một tình nhân tốt, ngoài việc anh quyết không chịu quét tước phòng ở, quyết không giặt quần áo rửa chén bát.

Mà hai người sống cùng một chỗ, muốn yên ấm thì cậu em Kim không thể chối từ các công việc kể trên. Nhưng Nhan Lĩnh cũng không phải không biết điều, ít nhất anh chịu nấu cơm mỗi ngày.

Cậu em Kim nghĩ, Nhan Lĩnh quả thực rất yêu cậu. Người người đều biết trái tim đàn ông liền với dạ dày. Nhan Lĩnh là một người không giỏi biểu đạt tình cảm, chỉ dùng hành động xuống bếp để chứng minh hết thảy. Cậu em Kim vì kết luận này của mình mà vui mừng khôn xiết, thật muốn tìm cơ hội để nghiệm chứng.

Vì thế một ngày nào đó, cậu em Kim rốt cục cố lấy dũng khí hỏi Nhan Lĩnh: “Này, anh vì cái gì mà mỗi ngày đều nấu cơm hả?”

Nhan Lĩnh lúc ấy đang vùi đầu giữa đống báo, nghe được lời ấy không chút hứng khởi liếc mắt nhìn cậu em Kim một cái, thản nhiên nói: “Cái đó hả, thức ăn anh nấu người người đều yêu thích.” Ngừng lại một chút, ném tờ báo sang bên cạnh, không tự giác lộ ra nụ cười mỉm không rõ ý tứ hàm súc rồi mới nói tiếp, “Em không biết là, đem rau dưa bình thường biến đổi thành mĩ vị ở trong miệng là một quá trình thực hưởng thụ sao?”

Thực tiễn chứng minh, ác ma chính là ác ma…

Tình Yêu Bình Thường Của Ác Ma Và Dê ConTác giả: Thính DiễmTruyện Đam Mỹ Nhan Lĩnh là một con người rất bình thường. Bất kể tướng mạo, hình thể, gia thế. Bản thân Nhan Lĩnh không có gì không hài lòng, tính nết thích ứng trong mọi hoàn cảnh của anh thường xuyên làm người ta cảm thấy khó tin. Nhan Lĩnh cho rằng, đây là do bản tính sinh tồn bình thường quyết định. Nhan Lĩnh làm việc trong một công ty tương đối lớn, mỗi ngày đi làm ra về cẩn thận làm việc, ngẫu nhiên cũng cùng đồng sự liên hoan ca hát linh tinh, nhưng chỉ cần chớp mắt một cái cũng sẽ không thấy. Theo lý thuyết mọi người có tâm lý muốn tiến bộ, trong văn phòng hết tranh lại đoạt. Đi lục đục với nhau cũng là chuyện bình thường. Nhan Lĩnh không thích loại không khí này, người đến người đi cũng không lưu tâm. Thời điểm cảm thấy thích hợp liền xin tăng lương, cũng ít bị cự tuyệt. Kỳ thật năng lực chuyên môn của Nhan Lĩnh rất cao, nhưng anh càng nguyện ý đứng ở góc độ bàng quan với cuộc sống, không thích nói thẳng, làm người ta thường thường quên ở bên cạnh còn có một người như vậy. Đương nhiên,… Sau một thời gian dài ở cùng Nhan Lĩnh, cậu em Kim cảm thấy bản thân có thể đại khái rút ra được tính cách của anh. Cậu em Kim cho rằng tổng thể thì Nhan Lĩnh là một tình nhân tốt, ngoài việc anh quyết không chịu quét tước phòng ở, quyết không giặt quần áo rửa chén bát.Mà hai người sống cùng một chỗ, muốn yên ấm thì cậu em Kim không thể chối từ các công việc kể trên. Nhưng Nhan Lĩnh cũng không phải không biết điều, ít nhất anh chịu nấu cơm mỗi ngày.Cậu em Kim nghĩ, Nhan Lĩnh quả thực rất yêu cậu. Người người đều biết trái tim đàn ông liền với dạ dày. Nhan Lĩnh là một người không giỏi biểu đạt tình cảm, chỉ dùng hành động xuống bếp để chứng minh hết thảy. Cậu em Kim vì kết luận này của mình mà vui mừng khôn xiết, thật muốn tìm cơ hội để nghiệm chứng.Vì thế một ngày nào đó, cậu em Kim rốt cục cố lấy dũng khí hỏi Nhan Lĩnh: “Này, anh vì cái gì mà mỗi ngày đều nấu cơm hả?”Nhan Lĩnh lúc ấy đang vùi đầu giữa đống báo, nghe được lời ấy không chút hứng khởi liếc mắt nhìn cậu em Kim một cái, thản nhiên nói: “Cái đó hả, thức ăn anh nấu người người đều yêu thích.” Ngừng lại một chút, ném tờ báo sang bên cạnh, không tự giác lộ ra nụ cười mỉm không rõ ý tứ hàm súc rồi mới nói tiếp, “Em không biết là, đem rau dưa bình thường biến đổi thành mĩ vị ở trong miệng là một quá trình thực hưởng thụ sao?”…Thực tiễn chứng minh, ác ma chính là ác ma…

Chương 7: Phiên ngoại quá ngắn