Tác giả:

Mẹ ta nói, khi ta ba tuổi bà ấy đã đưa ta đến Linh Ẩn Tự bên bờ Tây Hồ đi lễ tạ thần. Trong chánh điện yên lặng như tờ, nam thanh nữ tú đang thành kính cầu nguyện, đột nhiên ta bật khóc nỉ non làm mọi người chú ý. Lúc này, sư trụ trì nghe tiếng mà bước đến, chắp tay hình chữ thập, thi lễ với mẹ. Khi ánh mắt hiền từ, ấm áp của người nhìn chăm chú vào ta, ta từ từ bình tĩnh lại. Người quan sát thật lâu cuối cùng lắc đầu một cái, thở dài. Mẹ hỏi hết lần này đến lần khác người mới chậm rãi nói mấy chữ: “Đứa nhỏ này, trong mệnh có một số kiếp.” rồi không chịu nói thêm lời nào. Nghe xong, mẹ đột nhiên nở nụ cười buồn, bà nói: “Con người lúc còn sống, người nào không có kiếp số đây? Bình an hay không bình an, cũng chỉ là mọi người tự mình lựa chọn thôi." Bà khẽ vuốt tóc ta, nhìn xa xăm ra ngoài cửa sổ. Đó là một buổi sáng mùa xuân, chim hót líu lo, hạnh hoa ngậm sương, dương liễu lồng khói. Thật không ngờ vài ngày sau ta liền ngã bệnh. Tiết thanh minh ngày đó, ta còn hăng hái tràn trề cùng…

Chương 4

Cuộc Sống Nếu Mãi Như Lúc Ban ĐầuTác giả: Ngu Lãnh NoãnTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhMẹ ta nói, khi ta ba tuổi bà ấy đã đưa ta đến Linh Ẩn Tự bên bờ Tây Hồ đi lễ tạ thần. Trong chánh điện yên lặng như tờ, nam thanh nữ tú đang thành kính cầu nguyện, đột nhiên ta bật khóc nỉ non làm mọi người chú ý. Lúc này, sư trụ trì nghe tiếng mà bước đến, chắp tay hình chữ thập, thi lễ với mẹ. Khi ánh mắt hiền từ, ấm áp của người nhìn chăm chú vào ta, ta từ từ bình tĩnh lại. Người quan sát thật lâu cuối cùng lắc đầu một cái, thở dài. Mẹ hỏi hết lần này đến lần khác người mới chậm rãi nói mấy chữ: “Đứa nhỏ này, trong mệnh có một số kiếp.” rồi không chịu nói thêm lời nào. Nghe xong, mẹ đột nhiên nở nụ cười buồn, bà nói: “Con người lúc còn sống, người nào không có kiếp số đây? Bình an hay không bình an, cũng chỉ là mọi người tự mình lựa chọn thôi." Bà khẽ vuốt tóc ta, nhìn xa xăm ra ngoài cửa sổ. Đó là một buổi sáng mùa xuân, chim hót líu lo, hạnh hoa ngậm sương, dương liễu lồng khói. Thật không ngờ vài ngày sau ta liền ngã bệnh. Tiết thanh minh ngày đó, ta còn hăng hái tràn trề cùng… Không lâu sau, Tố Lan đem chuyện xưa của hắn kể cho ta nghe. Không như ta nghĩ, không phải là câu chuyện tình yêu đôi nam nữ chia tay nhau hai mắt đẫm lệ, cũng không phải một câu chuyện tình đau khổ triền miên.Hắn tên là Mạnh Tử An, cha mẹ mất sớm. Tử Chân là em gái hắn , hắn cho là có thể cùng em gái nương tựa lẫn nhau mà sống qua ngày trong cái thời loạn này dù cho có nghèo hèn như cỏ như bùn. Nhưng một buổi tối hắn ra ngoài làm công chưa về, em gái hắn bị quân Kim làm nhục, có người nói nàng nhảy xuống hồ tự vẫn, có người nói nàng chết dưới lưỡi kiếm quân Kim…tung tích không rõ. Vì vậy hắn ngày đêm tìm kiếm cho đến khi tới Tiền Đường.Nghe xong câu chuyện ta nhẹ nhàng thở dài: Tổ chim bị phá, trứng có thể an toàn sao?” Tố Lan hỏi: “Tỷ nói gì vậy?...” ta không nói nữa. Nàng lại nói: “Thật là một người đáng thương.” Trước mắt ta lại hiện ra ánh mắt đau thương muốn chết kia của hắn.

Không lâu sau, Tố Lan đem chuyện xưa của hắn kể cho ta nghe. Không như ta nghĩ, không phải là câu chuyện tình yêu đôi nam nữ chia tay nhau hai mắt đẫm lệ, cũng không phải một câu chuyện tình đau khổ triền miên.

Hắn tên là Mạnh Tử An, cha mẹ mất sớm. Tử Chân là em gái hắn , hắn cho là có thể cùng em gái nương tựa lẫn nhau mà sống qua ngày trong cái thời loạn này dù cho có nghèo hèn như cỏ như bùn. Nhưng một buổi tối hắn ra ngoài làm công chưa về, em gái hắn bị quân Kim làm nhục, có người nói nàng nhảy xuống hồ tự vẫn, có người nói nàng chết dưới lưỡi kiếm quân Kim…tung tích không rõ. Vì vậy hắn ngày đêm tìm kiếm cho đến khi tới Tiền Đường.

Nghe xong câu chuyện ta nhẹ nhàng thở dài: Tổ chim bị phá, trứng có thể an toàn sao?” Tố Lan hỏi: “Tỷ nói gì vậy?...” ta không nói nữa. Nàng lại nói: “Thật là một người đáng thương.” Trước mắt ta lại hiện ra ánh mắt đau thương muốn chết kia của hắn.

Cuộc Sống Nếu Mãi Như Lúc Ban ĐầuTác giả: Ngu Lãnh NoãnTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhMẹ ta nói, khi ta ba tuổi bà ấy đã đưa ta đến Linh Ẩn Tự bên bờ Tây Hồ đi lễ tạ thần. Trong chánh điện yên lặng như tờ, nam thanh nữ tú đang thành kính cầu nguyện, đột nhiên ta bật khóc nỉ non làm mọi người chú ý. Lúc này, sư trụ trì nghe tiếng mà bước đến, chắp tay hình chữ thập, thi lễ với mẹ. Khi ánh mắt hiền từ, ấm áp của người nhìn chăm chú vào ta, ta từ từ bình tĩnh lại. Người quan sát thật lâu cuối cùng lắc đầu một cái, thở dài. Mẹ hỏi hết lần này đến lần khác người mới chậm rãi nói mấy chữ: “Đứa nhỏ này, trong mệnh có một số kiếp.” rồi không chịu nói thêm lời nào. Nghe xong, mẹ đột nhiên nở nụ cười buồn, bà nói: “Con người lúc còn sống, người nào không có kiếp số đây? Bình an hay không bình an, cũng chỉ là mọi người tự mình lựa chọn thôi." Bà khẽ vuốt tóc ta, nhìn xa xăm ra ngoài cửa sổ. Đó là một buổi sáng mùa xuân, chim hót líu lo, hạnh hoa ngậm sương, dương liễu lồng khói. Thật không ngờ vài ngày sau ta liền ngã bệnh. Tiết thanh minh ngày đó, ta còn hăng hái tràn trề cùng… Không lâu sau, Tố Lan đem chuyện xưa của hắn kể cho ta nghe. Không như ta nghĩ, không phải là câu chuyện tình yêu đôi nam nữ chia tay nhau hai mắt đẫm lệ, cũng không phải một câu chuyện tình đau khổ triền miên.Hắn tên là Mạnh Tử An, cha mẹ mất sớm. Tử Chân là em gái hắn , hắn cho là có thể cùng em gái nương tựa lẫn nhau mà sống qua ngày trong cái thời loạn này dù cho có nghèo hèn như cỏ như bùn. Nhưng một buổi tối hắn ra ngoài làm công chưa về, em gái hắn bị quân Kim làm nhục, có người nói nàng nhảy xuống hồ tự vẫn, có người nói nàng chết dưới lưỡi kiếm quân Kim…tung tích không rõ. Vì vậy hắn ngày đêm tìm kiếm cho đến khi tới Tiền Đường.Nghe xong câu chuyện ta nhẹ nhàng thở dài: Tổ chim bị phá, trứng có thể an toàn sao?” Tố Lan hỏi: “Tỷ nói gì vậy?...” ta không nói nữa. Nàng lại nói: “Thật là một người đáng thương.” Trước mắt ta lại hiện ra ánh mắt đau thương muốn chết kia của hắn.

Chương 4