Giữa cái lạnh thấu xương của mùa đông khắc nghiệt có một đám trẻ con đang bu quanh một đứa bé gái. Dòng suối nhỏ bên cạnh đó cũng như đóng băng lại vì cái lạnh. Trên khóe môi của cô bé còn hơi rỉ máu như bị người ta tát. Người cô bé lôi thôi lếch thếch trông đến bê tha. Cô bé khóc thút thít giữa đám trẻ con đang nhe răng cười thích thú. Đối diện với cô là một cậu bé đang ngồi vắt chân chữ ngũ nhìn rất vênh. Trong mắt cậu lộ rõ vẻ đắc ý khi nhìn thấy cô bị như thế này. Đám trẻ con phục tùng bên cạnh tôn cậu như một bậc Đế Vương khiến cậu càng thích chí. - Sao hả Nhân Mĩ? Đếm đến ba thì mày có nhảy không? - Cậu bé đó hỏi. Nhân Mĩ đưa đôi mắt sáng lên nhìn Cát Vũ. Cô bé ghét con người này, luôn độc ác và luôn thích độc chiếm cô. Lúc nào cậu ta cũng tỏ ra thô bạo với cô, sẵn sàng đánh cô nếu như không vừa lòng, bắt cô phải làm mọi thứ cho hắn. Cô đã làm gì hắn? Đã làm gì khiến hắn phải ghét cô như vậy? Cô bé không biết. Chỉ biết đối diện với câu hỏi và cái nhìn hằn học của tên ngồi đối…
Chương 2: Gặp lại
Độc Chiếm - FlyTác giả: FlyGiữa cái lạnh thấu xương của mùa đông khắc nghiệt có một đám trẻ con đang bu quanh một đứa bé gái. Dòng suối nhỏ bên cạnh đó cũng như đóng băng lại vì cái lạnh. Trên khóe môi của cô bé còn hơi rỉ máu như bị người ta tát. Người cô bé lôi thôi lếch thếch trông đến bê tha. Cô bé khóc thút thít giữa đám trẻ con đang nhe răng cười thích thú. Đối diện với cô là một cậu bé đang ngồi vắt chân chữ ngũ nhìn rất vênh. Trong mắt cậu lộ rõ vẻ đắc ý khi nhìn thấy cô bị như thế này. Đám trẻ con phục tùng bên cạnh tôn cậu như một bậc Đế Vương khiến cậu càng thích chí. - Sao hả Nhân Mĩ? Đếm đến ba thì mày có nhảy không? - Cậu bé đó hỏi. Nhân Mĩ đưa đôi mắt sáng lên nhìn Cát Vũ. Cô bé ghét con người này, luôn độc ác và luôn thích độc chiếm cô. Lúc nào cậu ta cũng tỏ ra thô bạo với cô, sẵn sàng đánh cô nếu như không vừa lòng, bắt cô phải làm mọi thứ cho hắn. Cô đã làm gì hắn? Đã làm gì khiến hắn phải ghét cô như vậy? Cô bé không biết. Chỉ biết đối diện với câu hỏi và cái nhìn hằn học của tên ngồi đối… Nhân Mĩ 18 tuổi cô thi đỗ vào đại học A. Cô vui sướng hân hoan khi nghĩ về thời sinh viên của mình. Người ta bảo đẹp nhất thời sinh viên thật khiến cô hay mơ mộng. Cô đã trải qua bao nhiêu quá trình học mới bước chân được vào cánh cổng trường đại học. Cô đã trải qua bao nhiêu ngày tháng mới vứt bỏ được kí ức tồi tệ của tuổi thơ? Nhân Mĩ lắc đầu rồi hạ quyết tâm:- Tốt nhất là quên hết những gì không cần nhớ. Chỉ cần không có Cát Vũ mọi việc sẽ trở nên suôn sẻ thôi.Nhân Mĩ chuẩn bị thu dọn đồ đạc để chuyển vào kí túc xá của trường. Phải rồi, qua đêm nay là cô sẽ trở thành tân sinh viên đại học. Là hạt giống của quốc gia. Cô sẽ có những năm tháng trong mơ nơi ngôi trường đại học kia.Nhân Mĩ đứng trước cánh cổng trường đại học. Cô có cảm giác nó đang chào đón cô. Nhân Mĩ hít thở một cái thật sâu rồi bước vào. Bỗng đâu có hai anh chàng đi tới nở nụ cười thân thiện. Giọng nói cũng thân thiện nốt:- Em là sinh viên mới đúng không?Nhân Mĩ cũng mỉm cười:- Dạ vâng.Hai anh chàng nhìn nhau miệng cười tủm tỉm. Đây là “phong tục” của mấy cậu sinh viên đi trước truyền bảo nhau. Mấy em mới vào bao giờ cũng ngơ ngác chưa biết gì, hãy nhân cơ hội mà lấy lòng mấy em ấy. Đằng này, Nhân Mĩ lại là một cô gái xinh đẹp. Xinh kiểu sắc sảo nhưng cô lại rất hiền lành và thân thiện. Hai anh chàng này quả là đang mở cờ trong bụng khi gặp phải Nhân Mĩ.- Để vali đấy anh xách hộ em. Chắc em mới vào nên chưa biết gì. Anh sẽ chỉ cho em.- Cảm ơn hai anh!Nhân Mĩ đi theo hai anh chàng. Họ giới thiệu và giải thích cho Nhân Mĩ rất cặn kẽ. Rồi đưa cô đi làm thủ tục nhập học khiến cô hài lòng. Đi qua thư viện. Cô nhìn thấy một anh chàng khá quen không biết gặp ở đâu rồi. Trong tim có chút dự cảm không lành nhưng cuối cùng cô cũng trấn tĩnh mình bằng ý nghĩ “mình mới vào trường đâu có quen ai, vả lại ở đời rất lắm kẻ giống nhau“.Thế là cô tiếp tục đi theo sự chỉ dẫn của hai anh chàng tốt bụng kia.Đến khu kí túc xá nữ. Hai anh chàng vác chiếc vali nặng trịch của Nhân Mĩ lên cầu thang. Họ không hiểu cô nàng làm gì mà mang lắm đồ đi vậy. Trên trán bắt đầu lấm tấm những giọt mồ hôi. Nhân Mĩ nhìn họ khổ sở như vậy thì chỉ biết gượng cười. Thật là ngại quá.- Em ở phòng nào?- Dạ C9!Hai anh chàng tiếp tục xách chiếc vali đến phòng C9. Tại đây cô gặp hai người bạn gái nữa. Họ sẽ ở cùng phòng với cô.- Anh chỉ giúp em được đến đây thôi. Địa bàn kí túc xá nữ bọn anh không mấy quen thuộc.- Dạ! Như thế này cũng quá tốt rồi ạ.Một anh chàng mắt hơi xếch vội bước lên nói:- Khi nào có việc gì em cứ tìm bọn anh nhé? Bọn anh lúc nào cũng rất sẵn lòng.- Vâng! Em cảm ơn lòng tốt của hai anh.Rồi Nhân Mĩ nhìn bóng dáng họ khuất hẳn mới đi vào phòng. Cô nhanh chóng làm quen với hai người bạn kia. Một người tên Khánh Lâm, người kia tên Lương Chi. Hai người họ cũng khá xinh xắn ra thân thiện. Vậy là những tháng ngày đại học cô mong chờ cũng đã đến. Dẫu biết rằng có nhiều khó khăn nhưng chắc chắn cô sẽ vượt qua.Cát Vũ ngồi trước cửa thư viện. Hôm nay là ngày nhập học của đám sinh viên mới. Cậu thấy trong lòng nao nao khó tả. Một cảm giác rất không bình thường. Người con gái đi qua trước mặt cậu vừa nãy khiến cậu nhớ đến một người. Một người mà cậu luôn chờ đợi. Chờ đợi để làm cho cô ấy mãi mãi chỉ thuộc về cậu. Chỉ mình cậu mà thôi.
Nhân Mĩ 18 tuổi cô thi đỗ vào đại học A. Cô vui sướng hân hoan khi nghĩ về thời sinh viên của mình. Người ta bảo đẹp nhất thời sinh viên thật khiến cô hay mơ mộng. Cô đã trải qua bao nhiêu quá trình học mới bước chân được vào cánh cổng trường đại học. Cô đã trải qua bao nhiêu ngày tháng mới vứt bỏ được kí ức tồi tệ của tuổi thơ? Nhân Mĩ lắc đầu rồi hạ quyết tâm:
- Tốt nhất là quên hết những gì không cần nhớ. Chỉ cần không có Cát Vũ mọi việc sẽ trở nên suôn sẻ thôi.
Nhân Mĩ chuẩn bị thu dọn đồ đạc để chuyển vào kí túc xá của trường. Phải rồi, qua đêm nay là cô sẽ trở thành tân sinh viên đại học. Là hạt giống của quốc gia. Cô sẽ có những năm tháng trong mơ nơi ngôi trường đại học kia.
Nhân Mĩ đứng trước cánh cổng trường đại học. Cô có cảm giác nó đang chào đón cô. Nhân Mĩ hít thở một cái thật sâu rồi bước vào. Bỗng đâu có hai anh chàng đi tới nở nụ cười thân thiện. Giọng nói cũng thân thiện nốt:
- Em là sinh viên mới đúng không?
Nhân Mĩ cũng mỉm cười:
- Dạ vâng.
Hai anh chàng nhìn nhau miệng cười tủm tỉm. Đây là “phong tục” của mấy cậu sinh viên đi trước truyền bảo nhau. Mấy em mới vào bao giờ cũng ngơ ngác chưa biết gì, hãy nhân cơ hội mà lấy lòng mấy em ấy. Đằng này, Nhân Mĩ lại là một cô gái xinh đẹp. Xinh kiểu sắc sảo nhưng cô lại rất hiền lành và thân thiện. Hai anh chàng này quả là đang mở cờ trong bụng khi gặp phải Nhân Mĩ.
- Để vali đấy anh xách hộ em. Chắc em mới vào nên chưa biết gì. Anh sẽ chỉ cho em.
- Cảm ơn hai anh!
Nhân Mĩ đi theo hai anh chàng. Họ giới thiệu và giải thích cho Nhân Mĩ rất cặn kẽ. Rồi đưa cô đi làm thủ tục nhập học khiến cô hài lòng. Đi qua thư viện. Cô nhìn thấy một anh chàng khá quen không biết gặp ở đâu rồi. Trong tim có chút dự cảm không lành nhưng cuối cùng cô cũng trấn tĩnh mình bằng ý nghĩ “mình mới vào trường đâu có quen ai, vả lại ở đời rất lắm kẻ giống nhau“.
Thế là cô tiếp tục đi theo sự chỉ dẫn của hai anh chàng tốt bụng kia.
Đến khu kí túc xá nữ. Hai anh chàng vác chiếc vali nặng trịch của Nhân Mĩ lên cầu thang. Họ không hiểu cô nàng làm gì mà mang lắm đồ đi vậy. Trên trán bắt đầu lấm tấm những giọt mồ hôi. Nhân Mĩ nhìn họ khổ sở như vậy thì chỉ biết gượng cười. Thật là ngại quá.
- Em ở phòng nào?
- Dạ C9!
Hai anh chàng tiếp tục xách chiếc vali đến phòng C9. Tại đây cô gặp hai người bạn gái nữa. Họ sẽ ở cùng phòng với cô.
- Anh chỉ giúp em được đến đây thôi. Địa bàn kí túc xá nữ bọn anh không mấy quen thuộc.
- Dạ! Như thế này cũng quá tốt rồi ạ.
Một anh chàng mắt hơi xếch vội bước lên nói:
- Khi nào có việc gì em cứ tìm bọn anh nhé? Bọn anh lúc nào cũng rất sẵn lòng.
- Vâng! Em cảm ơn lòng tốt của hai anh.
Rồi Nhân Mĩ nhìn bóng dáng họ khuất hẳn mới đi vào phòng. Cô nhanh chóng làm quen với hai người bạn kia. Một người tên Khánh Lâm, người kia tên Lương Chi. Hai người họ cũng khá xinh xắn ra thân thiện. Vậy là những tháng ngày đại học cô mong chờ cũng đã đến. Dẫu biết rằng có nhiều khó khăn nhưng chắc chắn cô sẽ vượt qua.
Cát Vũ ngồi trước cửa thư viện. Hôm nay là ngày nhập học của đám sinh viên mới. Cậu thấy trong lòng nao nao khó tả. Một cảm giác rất không bình thường. Người con gái đi qua trước mặt cậu vừa nãy khiến cậu nhớ đến một người. Một người mà cậu luôn chờ đợi. Chờ đợi để làm cho cô ấy mãi mãi chỉ thuộc về cậu. Chỉ mình cậu mà thôi.
Độc Chiếm - FlyTác giả: FlyGiữa cái lạnh thấu xương của mùa đông khắc nghiệt có một đám trẻ con đang bu quanh một đứa bé gái. Dòng suối nhỏ bên cạnh đó cũng như đóng băng lại vì cái lạnh. Trên khóe môi của cô bé còn hơi rỉ máu như bị người ta tát. Người cô bé lôi thôi lếch thếch trông đến bê tha. Cô bé khóc thút thít giữa đám trẻ con đang nhe răng cười thích thú. Đối diện với cô là một cậu bé đang ngồi vắt chân chữ ngũ nhìn rất vênh. Trong mắt cậu lộ rõ vẻ đắc ý khi nhìn thấy cô bị như thế này. Đám trẻ con phục tùng bên cạnh tôn cậu như một bậc Đế Vương khiến cậu càng thích chí. - Sao hả Nhân Mĩ? Đếm đến ba thì mày có nhảy không? - Cậu bé đó hỏi. Nhân Mĩ đưa đôi mắt sáng lên nhìn Cát Vũ. Cô bé ghét con người này, luôn độc ác và luôn thích độc chiếm cô. Lúc nào cậu ta cũng tỏ ra thô bạo với cô, sẵn sàng đánh cô nếu như không vừa lòng, bắt cô phải làm mọi thứ cho hắn. Cô đã làm gì hắn? Đã làm gì khiến hắn phải ghét cô như vậy? Cô bé không biết. Chỉ biết đối diện với câu hỏi và cái nhìn hằn học của tên ngồi đối… Nhân Mĩ 18 tuổi cô thi đỗ vào đại học A. Cô vui sướng hân hoan khi nghĩ về thời sinh viên của mình. Người ta bảo đẹp nhất thời sinh viên thật khiến cô hay mơ mộng. Cô đã trải qua bao nhiêu quá trình học mới bước chân được vào cánh cổng trường đại học. Cô đã trải qua bao nhiêu ngày tháng mới vứt bỏ được kí ức tồi tệ của tuổi thơ? Nhân Mĩ lắc đầu rồi hạ quyết tâm:- Tốt nhất là quên hết những gì không cần nhớ. Chỉ cần không có Cát Vũ mọi việc sẽ trở nên suôn sẻ thôi.Nhân Mĩ chuẩn bị thu dọn đồ đạc để chuyển vào kí túc xá của trường. Phải rồi, qua đêm nay là cô sẽ trở thành tân sinh viên đại học. Là hạt giống của quốc gia. Cô sẽ có những năm tháng trong mơ nơi ngôi trường đại học kia.Nhân Mĩ đứng trước cánh cổng trường đại học. Cô có cảm giác nó đang chào đón cô. Nhân Mĩ hít thở một cái thật sâu rồi bước vào. Bỗng đâu có hai anh chàng đi tới nở nụ cười thân thiện. Giọng nói cũng thân thiện nốt:- Em là sinh viên mới đúng không?Nhân Mĩ cũng mỉm cười:- Dạ vâng.Hai anh chàng nhìn nhau miệng cười tủm tỉm. Đây là “phong tục” của mấy cậu sinh viên đi trước truyền bảo nhau. Mấy em mới vào bao giờ cũng ngơ ngác chưa biết gì, hãy nhân cơ hội mà lấy lòng mấy em ấy. Đằng này, Nhân Mĩ lại là một cô gái xinh đẹp. Xinh kiểu sắc sảo nhưng cô lại rất hiền lành và thân thiện. Hai anh chàng này quả là đang mở cờ trong bụng khi gặp phải Nhân Mĩ.- Để vali đấy anh xách hộ em. Chắc em mới vào nên chưa biết gì. Anh sẽ chỉ cho em.- Cảm ơn hai anh!Nhân Mĩ đi theo hai anh chàng. Họ giới thiệu và giải thích cho Nhân Mĩ rất cặn kẽ. Rồi đưa cô đi làm thủ tục nhập học khiến cô hài lòng. Đi qua thư viện. Cô nhìn thấy một anh chàng khá quen không biết gặp ở đâu rồi. Trong tim có chút dự cảm không lành nhưng cuối cùng cô cũng trấn tĩnh mình bằng ý nghĩ “mình mới vào trường đâu có quen ai, vả lại ở đời rất lắm kẻ giống nhau“.Thế là cô tiếp tục đi theo sự chỉ dẫn của hai anh chàng tốt bụng kia.Đến khu kí túc xá nữ. Hai anh chàng vác chiếc vali nặng trịch của Nhân Mĩ lên cầu thang. Họ không hiểu cô nàng làm gì mà mang lắm đồ đi vậy. Trên trán bắt đầu lấm tấm những giọt mồ hôi. Nhân Mĩ nhìn họ khổ sở như vậy thì chỉ biết gượng cười. Thật là ngại quá.- Em ở phòng nào?- Dạ C9!Hai anh chàng tiếp tục xách chiếc vali đến phòng C9. Tại đây cô gặp hai người bạn gái nữa. Họ sẽ ở cùng phòng với cô.- Anh chỉ giúp em được đến đây thôi. Địa bàn kí túc xá nữ bọn anh không mấy quen thuộc.- Dạ! Như thế này cũng quá tốt rồi ạ.Một anh chàng mắt hơi xếch vội bước lên nói:- Khi nào có việc gì em cứ tìm bọn anh nhé? Bọn anh lúc nào cũng rất sẵn lòng.- Vâng! Em cảm ơn lòng tốt của hai anh.Rồi Nhân Mĩ nhìn bóng dáng họ khuất hẳn mới đi vào phòng. Cô nhanh chóng làm quen với hai người bạn kia. Một người tên Khánh Lâm, người kia tên Lương Chi. Hai người họ cũng khá xinh xắn ra thân thiện. Vậy là những tháng ngày đại học cô mong chờ cũng đã đến. Dẫu biết rằng có nhiều khó khăn nhưng chắc chắn cô sẽ vượt qua.Cát Vũ ngồi trước cửa thư viện. Hôm nay là ngày nhập học của đám sinh viên mới. Cậu thấy trong lòng nao nao khó tả. Một cảm giác rất không bình thường. Người con gái đi qua trước mặt cậu vừa nãy khiến cậu nhớ đến một người. Một người mà cậu luôn chờ đợi. Chờ đợi để làm cho cô ấy mãi mãi chỉ thuộc về cậu. Chỉ mình cậu mà thôi.