Kim Jaejoong buồn bực ngồi ở trên xe, hiện tại nhớ lại, thật là có chút nghĩ không ra mình thế này mà lại bị mẹ đẹp lừa về Hàn Quốc. Nghĩ lại một tháng trước, đang an an ổn ổn ngủ trên đảo Prince Edward yêu thích thì bị một hồi chuông điện thoại đánh thức. Đối phương còn chưa kịp để mình phát tiết bực dọc đã kêu lên: “Jae mỹ nhơn ~” vừa nghe tới xưng hô này, không cần hỏi cũng biết chính là cái người b**n th** cực điểm, mẹ đẹp của cậu. “Chuyện gì?” “Jae mỹ nhơn, Jae bảo bối, Jae thân ái…” đối phương tuôn một tràng ủy khuất, tiếng trước so với tiếng sau còn ai oán hơn: “Mẹ…” “Gọi ta là Ju Ah noona.” Đồng thời vang lên tiếng khóc thút thít, còn không quên sửa lại cách xưng hô với thằng con mình. Jaejoong hít sâu một hơi: “Ju Ah noona, cuộc gọi tới của người làm hỏng mỹ dung của con rồi đấy, đến tột cùng là người muốn làm gì?” Tiếp theo, nghe được một trận nức nở từ đối phương: “Jaejoong a…5555…” (555= hu hu hu) Jaejoong ở trong lòng đếm ngược: “Jaejoong bảo bối à, Ju Ah noona rất nhớ…

Chương 15

Vương Công Quý TộcTác giả: (Hoa Diệp Đại Nhân) Kim Tiểu CảnhTruyện Đam MỹKim Jaejoong buồn bực ngồi ở trên xe, hiện tại nhớ lại, thật là có chút nghĩ không ra mình thế này mà lại bị mẹ đẹp lừa về Hàn Quốc. Nghĩ lại một tháng trước, đang an an ổn ổn ngủ trên đảo Prince Edward yêu thích thì bị một hồi chuông điện thoại đánh thức. Đối phương còn chưa kịp để mình phát tiết bực dọc đã kêu lên: “Jae mỹ nhơn ~” vừa nghe tới xưng hô này, không cần hỏi cũng biết chính là cái người b**n th** cực điểm, mẹ đẹp của cậu. “Chuyện gì?” “Jae mỹ nhơn, Jae bảo bối, Jae thân ái…” đối phương tuôn một tràng ủy khuất, tiếng trước so với tiếng sau còn ai oán hơn: “Mẹ…” “Gọi ta là Ju Ah noona.” Đồng thời vang lên tiếng khóc thút thít, còn không quên sửa lại cách xưng hô với thằng con mình. Jaejoong hít sâu một hơi: “Ju Ah noona, cuộc gọi tới của người làm hỏng mỹ dung của con rồi đấy, đến tột cùng là người muốn làm gì?” Tiếp theo, nghe được một trận nức nở từ đối phương: “Jaejoong a…5555…” (555= hu hu hu) Jaejoong ở trong lòng đếm ngược: “Jaejoong bảo bối à, Ju Ah noona rất nhớ… Jaejoong bĩu môi, chà sát hai cánh tay nổi da gà, theo đi vào.Mẹ đẹp ngồi trên sô pha, hai mắt nhìn chằm chằm cặp đôi Yunho và Jaejoong đang tỏa sáng ở đối diện, thật sự càng nhìn càng vừa lòng: “Yunnie à, miệng nhỏ xinh của Jaejoonghie nhà ta có ngọt không?”Jaejoong hận không thể có cái lỗ nào mà chui xuống ngay lập tức.“Vâng, rất ngọt, so với mật còn ngọt hơn.” Yunho thế nhưng vẻ mặt tươi cười trả lời, Jaejoong lúc này thật muốn dùng ánh mắt g**t ch*t cái tên này luôn, mặt mũi mình đều bị tên này hủy hết rồi.“Vậy còn phía dưới thì sao?” trong đầu Jaejoong không ngừng suy nghĩ mẹ đẹp nhà mình từ tinh cầu nào tới vậy???“Ha ha, không cần xấu hổ.” Nói xong, Ju Ah vừa nói vừa làm bộ chính mình thẹn thùng.Yunho rốt cục biết được vì sao Jaejoong lại sợ mẹ đến vậy, quả thực không phải người thường có thể tiếp nhận được, bắt đầu thầm bội phục ba Kim, đồng thời cũng bội phục Jaejoong, có thể an bình lớn đến từng này.Biết mẹ đẹp sẽ không buông tha, Jaejoong kéo Yunho lên phòng mình: “Ju Ah noona, ăm cơm thì gọi bọn con xuống.” Yunho lễ phép đối với bà Ju Ah mỉm cười, rồi nắm lại tay Jaejoong.“Yunnie muốn nếm thử tư vị của cái miệng phía dưới không?” mẹ đẹp đứng dậy, ánh mắt loan loan nhìn hai người đang đi lên lầu. Jaejoong lảo đảo mém ngã may có Yunho tay mắt lanh lẹ đỡ người vào trong lòng mình, chợt nghe phía sau có một trận cười trộm.Yunho lần đầu biết chạy trối chết là như thế nào. Tới phòng Jaejoong, Jaejoong thở phì phì gạt tay Yunho ra ngồi lên giường: “Anh từ đầu không nên đáp ứng về nhà tôi.”Thuận theo cái miệng nhỏ nhắn đô lên, Yunho lắc đầu: “Đúng, lần này là tôi không đúng.” Yunho ngồi xuống cạnh cậu, xoa xoa đầu cậu đồng ý.“Vốn luôn thế.” Lườm Yunho một cái, đối hành động của hắn cũng không ngăn cản, nói thật, cậu cũng đã dần có thói quen với mấy hành vi động tay động chân của Yunho.“Jaejoong, cậu có ngửi thấy mùi gì không?” Yunho nhín quanh bốn phía, chẳng lẽ trong phòng Jaejoong xịtt nước hoa?“Cái gì?” Jaejoong hít hít, đúng như lời Yunho nói, thật sự có một mùi hương thoang thoảng xộc vào mũi cậu, đảo mắt suy nghĩ hét lên: “Chúng ta ra ngoài nhanh.” Lưu loát kéo Yunho chạy tới cửa.Cạch.Tiếng khóa cửa so với động tác của Jaejoong còn nhanh hơn.“Ha ha ha ha…em rốt cục đã làm tiểu nhân được rồi, ông xã ơi” ngoài cửa tiếng cười mẹ đẹp vang lên.“Bà xã, em cũng chỉ đứng thứ 2 thôi.” ba Kim vừa nói vừa xoa xoa bụng bà xã.ở trong phòng, Yunho mặt đầy hắc tuyến, hắn biết vì sao bà Ju Ah lại có cá tính đặc biệt như vậy, bởi vì ông xã của bà kỳ thật còn lợi hại hơn cả bà. Nghĩ vậy, quay sang nhìn Jaejoong biểu tình thập phần kỳ diệu, lúc này cậu khóc không ra nước mắt.Nếu cậu nhớ không lầm, đây chính là mùi hương k*ch d*c thúc đẩy người ta hưng phấn kéo dài, lúc trước mẹ đẹp mua, cậu cũng đi cùng. Nhưng cậu thật không ngờ lại dùng trên người mình và Yunho.Ju Ah vẻ mặt phớ lớ tiếng cười vọng lại nhỏ dàn, chắc là mẹ đẹp cùng bố già đã lên lầu, đúng là bi ai.“Này, bất luận thế nào, anh cũng không được lại gần đây.” Jaejoong tránh xa Yunho, thông minh như Yunho, hắn sao có thể không biết chuyện gì đang xảy rachứ, chẳng qua lần này sơ sẩy, đi theo bà Kim cả đêm đều cẩn thận cuối cùng vẫn bị rơi vào hố.

Jaejoong bĩu môi, chà sát hai cánh tay nổi da gà, theo đi vào.

Mẹ đẹp ngồi trên sô pha, hai mắt nhìn chằm chằm cặp đôi Yunho và Jaejoong đang tỏa sáng ở đối diện, thật sự càng nhìn càng vừa lòng: “Yunnie à, miệng nhỏ xinh của Jaejoonghie nhà ta có ngọt không?”

Jaejoong hận không thể có cái lỗ nào mà chui xuống ngay lập tức.

“Vâng, rất ngọt, so với mật còn ngọt hơn.” Yunho thế nhưng vẻ mặt tươi cười trả lời, Jaejoong lúc này thật muốn dùng ánh mắt g**t ch*t cái tên này luôn, mặt mũi mình đều bị tên này hủy hết rồi.

“Vậy còn phía dưới thì sao?” trong đầu Jaejoong không ngừng suy nghĩ mẹ đẹp nhà mình từ tinh cầu nào tới vậy???

“Ha ha, không cần xấu hổ.” Nói xong, Ju Ah vừa nói vừa làm bộ chính mình thẹn thùng.

Yunho rốt cục biết được vì sao Jaejoong lại sợ mẹ đến vậy, quả thực không phải người thường có thể tiếp nhận được, bắt đầu thầm bội phục ba Kim, đồng thời cũng bội phục Jaejoong, có thể an bình lớn đến từng này.

Biết mẹ đẹp sẽ không buông tha, Jaejoong kéo Yunho lên phòng mình: “Ju Ah noona, ăm cơm thì gọi bọn con xuống.” Yunho lễ phép đối với bà Ju Ah mỉm cười, rồi nắm lại tay Jaejoong.

“Yunnie muốn nếm thử tư vị của cái miệng phía dưới không?” mẹ đẹp đứng dậy, ánh mắt loan loan nhìn hai người đang đi lên lầu. Jaejoong lảo đảo mém ngã may có Yunho tay mắt lanh lẹ đỡ người vào trong lòng mình, chợt nghe phía sau có một trận cười trộm.

Yunho lần đầu biết chạy trối chết là như thế nào. Tới phòng Jaejoong, Jaejoong thở phì phì gạt tay Yunho ra ngồi lên giường: “Anh từ đầu không nên đáp ứng về nhà tôi.”

Thuận theo cái miệng nhỏ nhắn đô lên, Yunho lắc đầu: “Đúng, lần này là tôi không đúng.” Yunho ngồi xuống cạnh cậu, xoa xoa đầu cậu đồng ý.

“Vốn luôn thế.” Lườm Yunho một cái, đối hành động của hắn cũng không ngăn cản, nói thật, cậu cũng đã dần có thói quen với mấy hành vi động tay động chân của Yunho.

“Jaejoong, cậu có ngửi thấy mùi gì không?” Yunho nhín quanh bốn phía, chẳng lẽ trong phòng Jaejoong xịtt nước hoa?

“Cái gì?” Jaejoong hít hít, đúng như lời Yunho nói, thật sự có một mùi hương thoang thoảng xộc vào mũi cậu, đảo mắt suy nghĩ hét lên: “Chúng ta ra ngoài nhanh.” Lưu loát kéo Yunho chạy tới cửa.

Cạch.

Tiếng khóa cửa so với động tác của Jaejoong còn nhanh hơn.

“Ha ha ha ha…em rốt cục đã làm tiểu nhân được rồi, ông xã ơi” ngoài cửa tiếng cười mẹ đẹp vang lên.

“Bà xã, em cũng chỉ đứng thứ 2 thôi.” ba Kim vừa nói vừa xoa xoa bụng bà xã.

ở trong phòng, Yunho mặt đầy hắc tuyến, hắn biết vì sao bà Ju Ah lại có cá tính đặc biệt như vậy, bởi vì ông xã của bà kỳ thật còn lợi hại hơn cả bà. Nghĩ vậy, quay sang nhìn Jaejoong biểu tình thập phần kỳ diệu, lúc này cậu khóc không ra nước mắt.

Nếu cậu nhớ không lầm, đây chính là mùi hương k*ch d*c thúc đẩy người ta hưng phấn kéo dài, lúc trước mẹ đẹp mua, cậu cũng đi cùng. Nhưng cậu thật không ngờ lại dùng trên người mình và Yunho.

Ju Ah vẻ mặt phớ lớ tiếng cười vọng lại nhỏ dàn, chắc là mẹ đẹp cùng bố già đã lên lầu, đúng là bi ai.

“Này, bất luận thế nào, anh cũng không được lại gần đây.” Jaejoong tránh xa Yunho, thông minh như Yunho, hắn sao có thể không biết chuyện gì đang xảy ra

chứ, chẳng qua lần này sơ sẩy, đi theo bà Kim cả đêm đều cẩn thận cuối cùng vẫn bị rơi vào hố.

Vương Công Quý TộcTác giả: (Hoa Diệp Đại Nhân) Kim Tiểu CảnhTruyện Đam MỹKim Jaejoong buồn bực ngồi ở trên xe, hiện tại nhớ lại, thật là có chút nghĩ không ra mình thế này mà lại bị mẹ đẹp lừa về Hàn Quốc. Nghĩ lại một tháng trước, đang an an ổn ổn ngủ trên đảo Prince Edward yêu thích thì bị một hồi chuông điện thoại đánh thức. Đối phương còn chưa kịp để mình phát tiết bực dọc đã kêu lên: “Jae mỹ nhơn ~” vừa nghe tới xưng hô này, không cần hỏi cũng biết chính là cái người b**n th** cực điểm, mẹ đẹp của cậu. “Chuyện gì?” “Jae mỹ nhơn, Jae bảo bối, Jae thân ái…” đối phương tuôn một tràng ủy khuất, tiếng trước so với tiếng sau còn ai oán hơn: “Mẹ…” “Gọi ta là Ju Ah noona.” Đồng thời vang lên tiếng khóc thút thít, còn không quên sửa lại cách xưng hô với thằng con mình. Jaejoong hít sâu một hơi: “Ju Ah noona, cuộc gọi tới của người làm hỏng mỹ dung của con rồi đấy, đến tột cùng là người muốn làm gì?” Tiếp theo, nghe được một trận nức nở từ đối phương: “Jaejoong a…5555…” (555= hu hu hu) Jaejoong ở trong lòng đếm ngược: “Jaejoong bảo bối à, Ju Ah noona rất nhớ… Jaejoong bĩu môi, chà sát hai cánh tay nổi da gà, theo đi vào.Mẹ đẹp ngồi trên sô pha, hai mắt nhìn chằm chằm cặp đôi Yunho và Jaejoong đang tỏa sáng ở đối diện, thật sự càng nhìn càng vừa lòng: “Yunnie à, miệng nhỏ xinh của Jaejoonghie nhà ta có ngọt không?”Jaejoong hận không thể có cái lỗ nào mà chui xuống ngay lập tức.“Vâng, rất ngọt, so với mật còn ngọt hơn.” Yunho thế nhưng vẻ mặt tươi cười trả lời, Jaejoong lúc này thật muốn dùng ánh mắt g**t ch*t cái tên này luôn, mặt mũi mình đều bị tên này hủy hết rồi.“Vậy còn phía dưới thì sao?” trong đầu Jaejoong không ngừng suy nghĩ mẹ đẹp nhà mình từ tinh cầu nào tới vậy???“Ha ha, không cần xấu hổ.” Nói xong, Ju Ah vừa nói vừa làm bộ chính mình thẹn thùng.Yunho rốt cục biết được vì sao Jaejoong lại sợ mẹ đến vậy, quả thực không phải người thường có thể tiếp nhận được, bắt đầu thầm bội phục ba Kim, đồng thời cũng bội phục Jaejoong, có thể an bình lớn đến từng này.Biết mẹ đẹp sẽ không buông tha, Jaejoong kéo Yunho lên phòng mình: “Ju Ah noona, ăm cơm thì gọi bọn con xuống.” Yunho lễ phép đối với bà Ju Ah mỉm cười, rồi nắm lại tay Jaejoong.“Yunnie muốn nếm thử tư vị của cái miệng phía dưới không?” mẹ đẹp đứng dậy, ánh mắt loan loan nhìn hai người đang đi lên lầu. Jaejoong lảo đảo mém ngã may có Yunho tay mắt lanh lẹ đỡ người vào trong lòng mình, chợt nghe phía sau có một trận cười trộm.Yunho lần đầu biết chạy trối chết là như thế nào. Tới phòng Jaejoong, Jaejoong thở phì phì gạt tay Yunho ra ngồi lên giường: “Anh từ đầu không nên đáp ứng về nhà tôi.”Thuận theo cái miệng nhỏ nhắn đô lên, Yunho lắc đầu: “Đúng, lần này là tôi không đúng.” Yunho ngồi xuống cạnh cậu, xoa xoa đầu cậu đồng ý.“Vốn luôn thế.” Lườm Yunho một cái, đối hành động của hắn cũng không ngăn cản, nói thật, cậu cũng đã dần có thói quen với mấy hành vi động tay động chân của Yunho.“Jaejoong, cậu có ngửi thấy mùi gì không?” Yunho nhín quanh bốn phía, chẳng lẽ trong phòng Jaejoong xịtt nước hoa?“Cái gì?” Jaejoong hít hít, đúng như lời Yunho nói, thật sự có một mùi hương thoang thoảng xộc vào mũi cậu, đảo mắt suy nghĩ hét lên: “Chúng ta ra ngoài nhanh.” Lưu loát kéo Yunho chạy tới cửa.Cạch.Tiếng khóa cửa so với động tác của Jaejoong còn nhanh hơn.“Ha ha ha ha…em rốt cục đã làm tiểu nhân được rồi, ông xã ơi” ngoài cửa tiếng cười mẹ đẹp vang lên.“Bà xã, em cũng chỉ đứng thứ 2 thôi.” ba Kim vừa nói vừa xoa xoa bụng bà xã.ở trong phòng, Yunho mặt đầy hắc tuyến, hắn biết vì sao bà Ju Ah lại có cá tính đặc biệt như vậy, bởi vì ông xã của bà kỳ thật còn lợi hại hơn cả bà. Nghĩ vậy, quay sang nhìn Jaejoong biểu tình thập phần kỳ diệu, lúc này cậu khóc không ra nước mắt.Nếu cậu nhớ không lầm, đây chính là mùi hương k*ch d*c thúc đẩy người ta hưng phấn kéo dài, lúc trước mẹ đẹp mua, cậu cũng đi cùng. Nhưng cậu thật không ngờ lại dùng trên người mình và Yunho.Ju Ah vẻ mặt phớ lớ tiếng cười vọng lại nhỏ dàn, chắc là mẹ đẹp cùng bố già đã lên lầu, đúng là bi ai.“Này, bất luận thế nào, anh cũng không được lại gần đây.” Jaejoong tránh xa Yunho, thông minh như Yunho, hắn sao có thể không biết chuyện gì đang xảy rachứ, chẳng qua lần này sơ sẩy, đi theo bà Kim cả đêm đều cẩn thận cuối cùng vẫn bị rơi vào hố.

Chương 15