Kim Jaejoong buồn bực ngồi ở trên xe, hiện tại nhớ lại, thật là có chút nghĩ không ra mình thế này mà lại bị mẹ đẹp lừa về Hàn Quốc. Nghĩ lại một tháng trước, đang an an ổn ổn ngủ trên đảo Prince Edward yêu thích thì bị một hồi chuông điện thoại đánh thức. Đối phương còn chưa kịp để mình phát tiết bực dọc đã kêu lên: “Jae mỹ nhơn ~” vừa nghe tới xưng hô này, không cần hỏi cũng biết chính là cái người b**n th** cực điểm, mẹ đẹp của cậu. “Chuyện gì?” “Jae mỹ nhơn, Jae bảo bối, Jae thân ái…” đối phương tuôn một tràng ủy khuất, tiếng trước so với tiếng sau còn ai oán hơn: “Mẹ…” “Gọi ta là Ju Ah noona.” Đồng thời vang lên tiếng khóc thút thít, còn không quên sửa lại cách xưng hô với thằng con mình. Jaejoong hít sâu một hơi: “Ju Ah noona, cuộc gọi tới của người làm hỏng mỹ dung của con rồi đấy, đến tột cùng là người muốn làm gì?” Tiếp theo, nghe được một trận nức nở từ đối phương: “Jaejoong a…5555…” (555= hu hu hu) Jaejoong ở trong lòng đếm ngược: “Jaejoong bảo bối à, Ju Ah noona rất nhớ…

Chương 49

Vương Công Quý TộcTác giả: (Hoa Diệp Đại Nhân) Kim Tiểu CảnhTruyện Đam MỹKim Jaejoong buồn bực ngồi ở trên xe, hiện tại nhớ lại, thật là có chút nghĩ không ra mình thế này mà lại bị mẹ đẹp lừa về Hàn Quốc. Nghĩ lại một tháng trước, đang an an ổn ổn ngủ trên đảo Prince Edward yêu thích thì bị một hồi chuông điện thoại đánh thức. Đối phương còn chưa kịp để mình phát tiết bực dọc đã kêu lên: “Jae mỹ nhơn ~” vừa nghe tới xưng hô này, không cần hỏi cũng biết chính là cái người b**n th** cực điểm, mẹ đẹp của cậu. “Chuyện gì?” “Jae mỹ nhơn, Jae bảo bối, Jae thân ái…” đối phương tuôn một tràng ủy khuất, tiếng trước so với tiếng sau còn ai oán hơn: “Mẹ…” “Gọi ta là Ju Ah noona.” Đồng thời vang lên tiếng khóc thút thít, còn không quên sửa lại cách xưng hô với thằng con mình. Jaejoong hít sâu một hơi: “Ju Ah noona, cuộc gọi tới của người làm hỏng mỹ dung của con rồi đấy, đến tột cùng là người muốn làm gì?” Tiếp theo, nghe được một trận nức nở từ đối phương: “Jaejoong a…5555…” (555= hu hu hu) Jaejoong ở trong lòng đếm ngược: “Jaejoong bảo bối à, Ju Ah noona rất nhớ… “Jaemi à, con khuyên mẹ đừng tức giận với ba nữa.” “Yulsu, không cần để ý tới ba con.”“Con của các hyung chắc sẽ bị tinh thần phân liệt.” Changmin đẩy cửa bước vào, ai kêu vừa rồi Yunho hyung mải nhìn bà xã mà quên khóa cửa.“Em nói gì?” Jaejoong bắn ánh mắt sắc bén như dao qua, Yunho vòng tay quanh thắt lưng bà xã trấn an.“Hai hyung chốc lại Jaemin, chốc lại Yulsu, cục cưng lát lại nghe người này lát lại nghe người kia, không tinh thân phân liệt mới lạ?!” Changmin không sợ chết đưa ra nghi vấn.“Changmin, em dám hoài nghi chỉ số thông minh của con gái hyung?!” Yunho nhíu mày.“Yulsu của hyung chắc chắn thông minh hơn em.” Jaejoong cũng chen vào.“Coi như em chưa nói.” Changmin vẻ mặt chịu không nổi, chạy tới phòng bếp tìm đồ ăn.Yunho kéo Jaejoong qua, hôn hôn đôi môi đỏ mọng, đầu lưỡi khám phá từng ngóc ngách trong khoang miệng ngọt ngào, cuối cùng dây dưa giao triền với đầu lưỡi trơn mềm“Ân…Yunho.”Luyến tiếc rời khỏi Jaejoong đang th* d*c, Yunho với lấy bộ váy để bên cạnh: “Bảo bối, em mặc vào xem.”“Không muốn.” Jaejoong rúc sâu trong lòng Yunho: “Đừng gọi em là bảo bối.”“Vậy gọi là gì? Huh?” Nhiệt khí thổi lên tai Jaejoong, thanh âm Yunho rất êm tai, tựa như hạ chú ngữ bình thường khiến người ta mê muội.“Không cần gọi bảo bối là được.”“Vậy, điện hạ Kim Jaejoong của Jung Yunho có thể thử quần áo một lần không?” Yunho hôn hôn tay xinh của Jaejoong: “một lần thôi.”Jaejoong thỏa hiệp, đối với ôn nhu của ông xã, cậu thường không chống cự được.Hai người mặc kệ tên tham ăn Changmin, dắt díu nhau lên lầu. Yunho ngồi trên sô pha nhìn Jaejoong cởi áo tháo thắt lưng. “Yunho ah!” Jaejoong bỗng dưng lên tiếng“Em cảm thấy bọn mình như đang diễn phim ấy.” Jaejoong vừa nói đùa vừa c** q**n áo trên người ra.“Vậy bảo bối khẳng định là diễn viên xuất sắc nhất.” Yunho tay chống đầu, hai mắt chăm chú nhìn thân hình xinh đẹp dần hiển lộ.“Yunho, đừng như vậy được không.” Jaejoong cầm váy lên, thuận theo nói ý kiến.“A?” Yunho nhìn chằm chằm bụng Jaejoong đã hơi hơi nhô ra.“Anh đang nhìn gì thế?” Jaejoong cúi đầu, cũng kinh ngạc thấy bụng mình đã lớn một vòng.“Lớn, Yunho, nó lớn này.” Jaejoong mở miệng, một bên chỉ chỉ bụng mình, Yunho chạy ào tới hạnh phúc ôm chầm lấy cậu.“Ừ, cục cưng của chúng ta đang lớn.” Yunho quỳ gối xuống, khẽ hôn lên phần bụng nhô lên.“Nào, nhấc chân lên.” Yunho cầm váy, Jaejoong tay bám vai hắn, chân nhấc lên xỏ vào.“Cũng không tệ.” Trên mặt lộ ra nụ cười ngọt ngào.Yunho kéo váy lên, giúp Jaejoong xỏ tay, sau có vòng ra sau từ từ kéo dây khóa.“Ưm…hơi chặt.” Jaejoong hít vào một hơi, nhíu mày quay sang nhìn Yunho “Nghe nói thời kì Elizabeth, phụ nữ vì mặc loại váy này mà cắt bỏ xương sườn cuối cùng đấy.”Yunho vòng tay quanh eo Jaejoong, hôn lên gáy và bả vai bà xã.“Bảo bối của anh, thắt lưng thực nhỏ.” Jaejoong nhìn mình trong gương, lại được Yunho từ phía sau ôm trong lòng.“Vậy a.” Rồi lại cong cong khóe môi “Nếu không có Yulsu thì càng nhỏ hơn.” Jaejoong xoay xoay thắt leng, phát hiện bộ váy này mặc trên người mình cũng rất đẹp.Yunho xoay Jaejoong lại, trao cho cậu một nụ hôn sâu ngọt ngào.“Bảo bối mặc váy, chúng ta làm một lần đi.” Yunho tốc độ sét đánh không kịp nhanh chóng ôm Jaejoong ngã lên giường.“A…Jung Yunho, anh đại sắc quỷ, anh tiểu nhân.” Jaejoong nằm trên giường tru lên, hai chân lại mở ra chào đón Yunho đi vào.“Ân anh nhẹ chút.”Chấm dứt một hồi h**n **, Jaejoong c** q**n áo, tùy ý để Yunho thú tính hầu hạ tắm rửa.

“Jaemi à, con khuyên mẹ đừng tức giận với ba nữa.” “Yulsu, không cần để ý tới ba con.”

“Con của các hyung chắc sẽ bị tinh thần phân liệt.” Changmin đẩy cửa bước vào, ai kêu vừa rồi Yunho hyung mải nhìn bà xã mà quên khóa cửa.

“Em nói gì?” Jaejoong bắn ánh mắt sắc bén như dao qua, Yunho vòng tay quanh thắt lưng bà xã trấn an.

“Hai hyung chốc lại Jaemin, chốc lại Yulsu, cục cưng lát lại nghe người này lát lại nghe người kia, không tinh thân phân liệt mới lạ?!” Changmin không sợ chết đưa ra nghi vấn.

“Changmin, em dám hoài nghi chỉ số thông minh của con gái hyung?!” Yunho nhíu mày.

“Yulsu của hyung chắc chắn thông minh hơn em.” Jaejoong cũng chen vào.

“Coi như em chưa nói.” Changmin vẻ mặt chịu không nổi, chạy tới phòng bếp tìm đồ ăn.

Yunho kéo Jaejoong qua, hôn hôn đôi môi đỏ mọng, đầu lưỡi khám phá từng ngóc ngách trong khoang miệng ngọt ngào, cuối cùng dây dưa giao triền với đầu lưỡi trơn mềm

“Ân…Yunho.”

Luyến tiếc rời khỏi Jaejoong đang th* d*c, Yunho với lấy bộ váy để bên cạnh: “Bảo bối, em mặc vào xem.”

“Không muốn.” Jaejoong rúc sâu trong lòng Yunho: “Đừng gọi em là bảo bối.”

“Vậy gọi là gì? Huh?” Nhiệt khí thổi lên tai Jaejoong, thanh âm Yunho rất êm tai, tựa như hạ chú ngữ bình thường khiến người ta mê muội.

“Không cần gọi bảo bối là được.”

“Vậy, điện hạ Kim Jaejoong của Jung Yunho có thể thử quần áo một lần không?” Yunho hôn hôn tay xinh của Jaejoong: “một lần thôi.”

Jaejoong thỏa hiệp, đối với ôn nhu của ông xã, cậu thường không chống cự được.

Hai người mặc kệ tên tham ăn Changmin, dắt díu nhau lên lầu. Yunho ngồi trên sô pha nhìn Jaejoong cởi áo tháo thắt lưng. “Yunho ah!” Jaejoong bỗng dưng lên tiếng

“Em cảm thấy bọn mình như đang diễn phim ấy.” Jaejoong vừa nói đùa vừa c** q**n áo trên người ra.

“Vậy bảo bối khẳng định là diễn viên xuất sắc nhất.” Yunho tay chống đầu, hai mắt chăm chú nhìn thân hình xinh đẹp dần hiển lộ.

“Yunho, đừng như vậy được không.” Jaejoong cầm váy lên, thuận theo nói ý kiến.

“A?” Yunho nhìn chằm chằm bụng Jaejoong đã hơi hơi nhô ra.

“Anh đang nhìn gì thế?” Jaejoong cúi đầu, cũng kinh ngạc thấy bụng mình đã lớn một vòng.

“Lớn, Yunho, nó lớn này.” Jaejoong mở miệng, một bên chỉ chỉ bụng mình, Yunho chạy ào tới hạnh phúc ôm chầm lấy cậu.

“Ừ, cục cưng của chúng ta đang lớn.” Yunho quỳ gối xuống, khẽ hôn lên phần bụng nhô lên.

“Nào, nhấc chân lên.” Yunho cầm váy, Jaejoong tay bám vai hắn, chân nhấc lên xỏ vào.

“Cũng không tệ.” Trên mặt lộ ra nụ cười ngọt ngào.

Yunho kéo váy lên, giúp Jaejoong xỏ tay, sau có vòng ra sau từ từ kéo dây khóa.

“Ưm…hơi chặt.” Jaejoong hít vào một hơi, nhíu mày quay sang nhìn Yunho “Nghe nói thời kì Elizabeth, phụ nữ vì mặc loại váy này mà cắt bỏ xương sườn cuối cùng đấy.”

Yunho vòng tay quanh eo Jaejoong, hôn lên gáy và bả vai bà xã.

“Bảo bối của anh, thắt lưng thực nhỏ.” Jaejoong nhìn mình trong gương, lại được Yunho từ phía sau ôm trong lòng.

“Vậy a.” Rồi lại cong cong khóe môi “Nếu không có Yulsu thì càng nhỏ hơn.” Jaejoong xoay xoay thắt leng, phát hiện bộ váy này mặc trên người mình cũng rất đẹp.

Yunho xoay Jaejoong lại, trao cho cậu một nụ hôn sâu ngọt ngào.

“Bảo bối mặc váy, chúng ta làm một lần đi.” Yunho tốc độ sét đánh không kịp nhanh chóng ôm Jaejoong ngã lên giường.

“A…Jung Yunho, anh đại sắc quỷ, anh tiểu nhân.” Jaejoong nằm trên giường tru lên, hai chân lại mở ra chào đón Yunho đi vào.

“Ân anh nhẹ chút.”

Chấm dứt một hồi h**n **, Jaejoong c** q**n áo, tùy ý để Yunho thú tính hầu hạ tắm rửa.

Vương Công Quý TộcTác giả: (Hoa Diệp Đại Nhân) Kim Tiểu CảnhTruyện Đam MỹKim Jaejoong buồn bực ngồi ở trên xe, hiện tại nhớ lại, thật là có chút nghĩ không ra mình thế này mà lại bị mẹ đẹp lừa về Hàn Quốc. Nghĩ lại một tháng trước, đang an an ổn ổn ngủ trên đảo Prince Edward yêu thích thì bị một hồi chuông điện thoại đánh thức. Đối phương còn chưa kịp để mình phát tiết bực dọc đã kêu lên: “Jae mỹ nhơn ~” vừa nghe tới xưng hô này, không cần hỏi cũng biết chính là cái người b**n th** cực điểm, mẹ đẹp của cậu. “Chuyện gì?” “Jae mỹ nhơn, Jae bảo bối, Jae thân ái…” đối phương tuôn một tràng ủy khuất, tiếng trước so với tiếng sau còn ai oán hơn: “Mẹ…” “Gọi ta là Ju Ah noona.” Đồng thời vang lên tiếng khóc thút thít, còn không quên sửa lại cách xưng hô với thằng con mình. Jaejoong hít sâu một hơi: “Ju Ah noona, cuộc gọi tới của người làm hỏng mỹ dung của con rồi đấy, đến tột cùng là người muốn làm gì?” Tiếp theo, nghe được một trận nức nở từ đối phương: “Jaejoong a…5555…” (555= hu hu hu) Jaejoong ở trong lòng đếm ngược: “Jaejoong bảo bối à, Ju Ah noona rất nhớ… “Jaemi à, con khuyên mẹ đừng tức giận với ba nữa.” “Yulsu, không cần để ý tới ba con.”“Con của các hyung chắc sẽ bị tinh thần phân liệt.” Changmin đẩy cửa bước vào, ai kêu vừa rồi Yunho hyung mải nhìn bà xã mà quên khóa cửa.“Em nói gì?” Jaejoong bắn ánh mắt sắc bén như dao qua, Yunho vòng tay quanh thắt lưng bà xã trấn an.“Hai hyung chốc lại Jaemin, chốc lại Yulsu, cục cưng lát lại nghe người này lát lại nghe người kia, không tinh thân phân liệt mới lạ?!” Changmin không sợ chết đưa ra nghi vấn.“Changmin, em dám hoài nghi chỉ số thông minh của con gái hyung?!” Yunho nhíu mày.“Yulsu của hyung chắc chắn thông minh hơn em.” Jaejoong cũng chen vào.“Coi như em chưa nói.” Changmin vẻ mặt chịu không nổi, chạy tới phòng bếp tìm đồ ăn.Yunho kéo Jaejoong qua, hôn hôn đôi môi đỏ mọng, đầu lưỡi khám phá từng ngóc ngách trong khoang miệng ngọt ngào, cuối cùng dây dưa giao triền với đầu lưỡi trơn mềm“Ân…Yunho.”Luyến tiếc rời khỏi Jaejoong đang th* d*c, Yunho với lấy bộ váy để bên cạnh: “Bảo bối, em mặc vào xem.”“Không muốn.” Jaejoong rúc sâu trong lòng Yunho: “Đừng gọi em là bảo bối.”“Vậy gọi là gì? Huh?” Nhiệt khí thổi lên tai Jaejoong, thanh âm Yunho rất êm tai, tựa như hạ chú ngữ bình thường khiến người ta mê muội.“Không cần gọi bảo bối là được.”“Vậy, điện hạ Kim Jaejoong của Jung Yunho có thể thử quần áo một lần không?” Yunho hôn hôn tay xinh của Jaejoong: “một lần thôi.”Jaejoong thỏa hiệp, đối với ôn nhu của ông xã, cậu thường không chống cự được.Hai người mặc kệ tên tham ăn Changmin, dắt díu nhau lên lầu. Yunho ngồi trên sô pha nhìn Jaejoong cởi áo tháo thắt lưng. “Yunho ah!” Jaejoong bỗng dưng lên tiếng“Em cảm thấy bọn mình như đang diễn phim ấy.” Jaejoong vừa nói đùa vừa c** q**n áo trên người ra.“Vậy bảo bối khẳng định là diễn viên xuất sắc nhất.” Yunho tay chống đầu, hai mắt chăm chú nhìn thân hình xinh đẹp dần hiển lộ.“Yunho, đừng như vậy được không.” Jaejoong cầm váy lên, thuận theo nói ý kiến.“A?” Yunho nhìn chằm chằm bụng Jaejoong đã hơi hơi nhô ra.“Anh đang nhìn gì thế?” Jaejoong cúi đầu, cũng kinh ngạc thấy bụng mình đã lớn một vòng.“Lớn, Yunho, nó lớn này.” Jaejoong mở miệng, một bên chỉ chỉ bụng mình, Yunho chạy ào tới hạnh phúc ôm chầm lấy cậu.“Ừ, cục cưng của chúng ta đang lớn.” Yunho quỳ gối xuống, khẽ hôn lên phần bụng nhô lên.“Nào, nhấc chân lên.” Yunho cầm váy, Jaejoong tay bám vai hắn, chân nhấc lên xỏ vào.“Cũng không tệ.” Trên mặt lộ ra nụ cười ngọt ngào.Yunho kéo váy lên, giúp Jaejoong xỏ tay, sau có vòng ra sau từ từ kéo dây khóa.“Ưm…hơi chặt.” Jaejoong hít vào một hơi, nhíu mày quay sang nhìn Yunho “Nghe nói thời kì Elizabeth, phụ nữ vì mặc loại váy này mà cắt bỏ xương sườn cuối cùng đấy.”Yunho vòng tay quanh eo Jaejoong, hôn lên gáy và bả vai bà xã.“Bảo bối của anh, thắt lưng thực nhỏ.” Jaejoong nhìn mình trong gương, lại được Yunho từ phía sau ôm trong lòng.“Vậy a.” Rồi lại cong cong khóe môi “Nếu không có Yulsu thì càng nhỏ hơn.” Jaejoong xoay xoay thắt leng, phát hiện bộ váy này mặc trên người mình cũng rất đẹp.Yunho xoay Jaejoong lại, trao cho cậu một nụ hôn sâu ngọt ngào.“Bảo bối mặc váy, chúng ta làm một lần đi.” Yunho tốc độ sét đánh không kịp nhanh chóng ôm Jaejoong ngã lên giường.“A…Jung Yunho, anh đại sắc quỷ, anh tiểu nhân.” Jaejoong nằm trên giường tru lên, hai chân lại mở ra chào đón Yunho đi vào.“Ân anh nhẹ chút.”Chấm dứt một hồi h**n **, Jaejoong c** q**n áo, tùy ý để Yunho thú tính hầu hạ tắm rửa.

Chương 49