Chữ màu xám là lời của tác giả =) Rết tinh hóa thành hình người trốn ở bụi cỏ bên cạnh đường vào thôn Báo Tử, nhìn đám người qua đường trong lòng tràn đầy thất vọng. Cực phẩm mỹ nam làn da trơn bóng, khuôn mặt mê người, tiếng nói như chuông ơi Các người rốt cuộc đang ở đâu? Tại sao ta đã thủ ở đây một ngày một đêm rồi mà ngay cả một nửa bóng dáng xinh đẹp cũng nhìn không thấy, nhanh xuất hiện để đại gia thương thương nào!! Cố chống đỡ hai vành mắt thâm xì, rết tinh tự nhận mình có một cái tên gọi uy vũ ‘Xích Du’, bởi vì kỳ vọng quá lớn mà thất vọng càng nhiều, vô cùng uể oải. Vì sao người ra vào thôn Báo Tử, không phải là già thì là xấu, không phải phụ nữ thì là trẻ em, không phải trâu thì là lợn nhỉ? Đến cả một nam nhân diện mạo được được chút cũng không có là sao?? ( Nam nhân!! Là nam nhân không sai … Bởi vì ta chỉ thích long dương thôi!) Chẳng lẽ … Tế phẩm bé nhỏ đáng yêu mấy hôm trước là ngoại lệ?? Lại nghĩ … … Những tế phẩm trước đây tốt xấu gì cũng có chút tư sắc, tuy không đến…
Chương 3
Con Rết Tinh Và Vu Sư Đại NhânTác giả: Nô NgọcTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Hài HướcChữ màu xám là lời của tác giả =) Rết tinh hóa thành hình người trốn ở bụi cỏ bên cạnh đường vào thôn Báo Tử, nhìn đám người qua đường trong lòng tràn đầy thất vọng. Cực phẩm mỹ nam làn da trơn bóng, khuôn mặt mê người, tiếng nói như chuông ơi Các người rốt cuộc đang ở đâu? Tại sao ta đã thủ ở đây một ngày một đêm rồi mà ngay cả một nửa bóng dáng xinh đẹp cũng nhìn không thấy, nhanh xuất hiện để đại gia thương thương nào!! Cố chống đỡ hai vành mắt thâm xì, rết tinh tự nhận mình có một cái tên gọi uy vũ ‘Xích Du’, bởi vì kỳ vọng quá lớn mà thất vọng càng nhiều, vô cùng uể oải. Vì sao người ra vào thôn Báo Tử, không phải là già thì là xấu, không phải phụ nữ thì là trẻ em, không phải trâu thì là lợn nhỉ? Đến cả một nam nhân diện mạo được được chút cũng không có là sao?? ( Nam nhân!! Là nam nhân không sai … Bởi vì ta chỉ thích long dương thôi!) Chẳng lẽ … Tế phẩm bé nhỏ đáng yêu mấy hôm trước là ngoại lệ?? Lại nghĩ … … Những tế phẩm trước đây tốt xấu gì cũng có chút tư sắc, tuy không đến… Ớ … Xui xẻo rồi … Sao lại nhanh như vậy đã bị tóm chứ.Một giọt mồ hôi lạnh không kìm nổi rơi xuống, lướt qua gương mặt trắng bệch của Xích Du, gã giả vờ thoải mái nói: “ Này này … Tôi … Tôi chỉ là cảm thấy trời hôm nay rất đẹp, mới tới đây … Đi dạo, hề hề… Thiếu hiệp có chuyện gì cứ từ từ … Đây … Đây là để tránh cho ha ha … ”Nói xong, Xích Du nhanh chóng dùng quạt giấy trên tay ngăn cản lưỡi kiếm lạnh băng đặt trên cổ gã làm gã cảm thấy không thoải mái kia.“ Ngươi đừng có nói láo, chỉ bằng việc ngươi trốn trong bụi cỏ cũng có thể biết đó không phải là hành vi ngay thẳng, nói!! Ngươi theo dõi ta rốt cuộc là có mưu đồ gì! ” Kì thực nam tử còn cao hơn Xích Du một cái đầu, y thoải mái gác kiếm lên giá cao, giọng nói lạnh băng càng thêm âm trầm.“ Tôi … Tôi … ” Tôi muốn ăn cậu đó!! Đương nhiên không thể nói như vậy … Cũng không thể mang cái cổ mình ra để đùa được!! Dù gã có thành tinh rồi đi nữa cũng sẽ chết đó …“ Oa! Cậu … Cậu làm cái gì? ” Xích Du đột nhiên cảm thấy cổ ngứa ngáy, còn có tiếng thứ gì đó đang ngửi.Mang theo tâm trạng vừa tò mò vừa sợ hãi, Xích Du một mặt cẩn thận lợi kiếm, một mặt chầm chậm quay cổ … Liền nhìn thấy khuôn mặt của mỹ nam đang dán trên cần cổ của gã, nhúc nha nhúc nhích.Trời ạ! Chẳng lẽ là gã quá đẹp trai! Nên mỹ nam mới tự mình dâng lên tận cửa. Xích Du trừng mắt hưng phấn, thiếu chút nữa đã múa may vì vui sướng.“ Trên người của ngươi có mùi của em trai ta, còn có mùi của yêu nghiệt!! ” Mỹ nam nói một câu khiến tâm tình vui vẻ của Xích Du hoàn toàn cháy sạch.Thảm rồi! Cái gì cũng chưa làm đã bị phát hiện. Mồ hôi lạnh … Lại từ trên trán của Xích Du trượt xuống, gã muốn quay đầu qua chỗ khác … Cổ lại cứng đờ chẳng quay nổi.“ Con yêu nghiệt nhà ngươi, ngươi đã ăn em trai ta rồi phải không? ” Một tay y đặt trên bả vai của Xích Du, giọng nói âm trầm như quỷ mị tràn ngập sát khí, lợi kiếm phát ra ánh sáng lạnh lẽo đe dọa.“ Tôi … Tôi … Tôi là tiểu yêu quái đáng yêu, chưa, chưa ăn thịt người bao giờ … Hề hề! ” Mồ hôi lạnh liên tục chảy ra, Xích Du càng ngày càng cảm thấy kinh hãi.Đùa à … Yêu quái ăn thịt người chính là loại con người thích giết nhất, ta đâu có ngu đến mức thừa nhận chứ … Tuy ta không thích ăn thịt người, từ trước tới nay cũng chưa từng ăn … Nhiều nhất cũng chỉ là cường X mỹ thiếu niên loài người, tuy nhiên từ trước tới giờ đều chưa thành công. ( Ai … Đây lại là vết dơ lớn nhất trong cuộc đời ta ư!)Nhưng mà … Em trai của mỹ nam này là ai nhỉ? Y là cực phẩm như vậy, em trai nhất định cũng không thể kém cỏi … Gã nên có ấn tượng mới đúng.“ Thiếu hiệp, xin hỏi em trai của cậu là …? ” Đôi mắt hoa đào bẩm sinh lưu chuyển, Xích Du hỏi lên nghi vấn của mình.
Ớ … Xui xẻo rồi … Sao lại nhanh như vậy đã bị tóm chứ.
Một giọt mồ hôi lạnh không kìm nổi rơi xuống, lướt qua gương mặt trắng bệch của Xích Du, gã giả vờ thoải mái nói: “ Này này … Tôi … Tôi chỉ là cảm thấy trời hôm nay rất đẹp, mới tới đây … Đi dạo, hề hề… Thiếu hiệp có chuyện gì cứ từ từ … Đây … Đây là để tránh cho ha ha … ”
Nói xong, Xích Du nhanh chóng dùng quạt giấy trên tay ngăn cản lưỡi kiếm lạnh băng đặt trên cổ gã làm gã cảm thấy không thoải mái kia.
“ Ngươi đừng có nói láo, chỉ bằng việc ngươi trốn trong bụi cỏ cũng có thể biết đó không phải là hành vi ngay thẳng, nói!! Ngươi theo dõi ta rốt cuộc là có mưu đồ gì! ” Kì thực nam tử còn cao hơn Xích Du một cái đầu, y thoải mái gác kiếm lên giá cao, giọng nói lạnh băng càng thêm âm trầm.
“ Tôi … Tôi … ” Tôi muốn ăn cậu đó!! Đương nhiên không thể nói như vậy … Cũng không thể mang cái cổ mình ra để đùa được!! Dù gã có thành tinh rồi đi nữa cũng sẽ chết đó …
“ Oa! Cậu … Cậu làm cái gì? ” Xích Du đột nhiên cảm thấy cổ ngứa ngáy, còn có tiếng thứ gì đó đang ngửi.
Mang theo tâm trạng vừa tò mò vừa sợ hãi, Xích Du một mặt cẩn thận lợi kiếm, một mặt chầm chậm quay cổ … Liền nhìn thấy khuôn mặt của mỹ nam đang dán trên cần cổ của gã, nhúc nha nhúc nhích.
Trời ạ! Chẳng lẽ là gã quá đẹp trai! Nên mỹ nam mới tự mình dâng lên tận cửa. Xích Du trừng mắt hưng phấn, thiếu chút nữa đã múa may vì vui sướng.
“ Trên người của ngươi có mùi của em trai ta, còn có mùi của yêu nghiệt!! ” Mỹ nam nói một câu khiến tâm tình vui vẻ của Xích Du hoàn toàn cháy sạch.
Thảm rồi! Cái gì cũng chưa làm đã bị phát hiện. Mồ hôi lạnh … Lại từ trên trán của Xích Du trượt xuống, gã muốn quay đầu qua chỗ khác … Cổ lại cứng đờ chẳng quay nổi.
“ Con yêu nghiệt nhà ngươi, ngươi đã ăn em trai ta rồi phải không? ” Một tay y đặt trên bả vai của Xích Du, giọng nói âm trầm như quỷ mị tràn ngập sát khí, lợi kiếm phát ra ánh sáng lạnh lẽo đe dọa.
“ Tôi … Tôi … Tôi là tiểu yêu quái đáng yêu, chưa, chưa ăn thịt người bao giờ … Hề hề! ” Mồ hôi lạnh liên tục chảy ra, Xích Du càng ngày càng cảm thấy kinh hãi.
Đùa à … Yêu quái ăn thịt người chính là loại con người thích giết nhất, ta đâu có ngu đến mức thừa nhận chứ … Tuy ta không thích ăn thịt người, từ trước tới nay cũng chưa từng ăn … Nhiều nhất cũng chỉ là cường X mỹ thiếu niên loài người, tuy nhiên từ trước tới giờ đều chưa thành công. ( Ai … Đây lại là vết dơ lớn nhất trong cuộc đời ta ư!)
Nhưng mà … Em trai của mỹ nam này là ai nhỉ? Y là cực phẩm như vậy, em trai nhất định cũng không thể kém cỏi … Gã nên có ấn tượng mới đúng.
“ Thiếu hiệp, xin hỏi em trai của cậu là …? ” Đôi mắt hoa đào bẩm sinh lưu chuyển, Xích Du hỏi lên nghi vấn của mình.
Con Rết Tinh Và Vu Sư Đại NhânTác giả: Nô NgọcTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Hài HướcChữ màu xám là lời của tác giả =) Rết tinh hóa thành hình người trốn ở bụi cỏ bên cạnh đường vào thôn Báo Tử, nhìn đám người qua đường trong lòng tràn đầy thất vọng. Cực phẩm mỹ nam làn da trơn bóng, khuôn mặt mê người, tiếng nói như chuông ơi Các người rốt cuộc đang ở đâu? Tại sao ta đã thủ ở đây một ngày một đêm rồi mà ngay cả một nửa bóng dáng xinh đẹp cũng nhìn không thấy, nhanh xuất hiện để đại gia thương thương nào!! Cố chống đỡ hai vành mắt thâm xì, rết tinh tự nhận mình có một cái tên gọi uy vũ ‘Xích Du’, bởi vì kỳ vọng quá lớn mà thất vọng càng nhiều, vô cùng uể oải. Vì sao người ra vào thôn Báo Tử, không phải là già thì là xấu, không phải phụ nữ thì là trẻ em, không phải trâu thì là lợn nhỉ? Đến cả một nam nhân diện mạo được được chút cũng không có là sao?? ( Nam nhân!! Là nam nhân không sai … Bởi vì ta chỉ thích long dương thôi!) Chẳng lẽ … Tế phẩm bé nhỏ đáng yêu mấy hôm trước là ngoại lệ?? Lại nghĩ … … Những tế phẩm trước đây tốt xấu gì cũng có chút tư sắc, tuy không đến… Ớ … Xui xẻo rồi … Sao lại nhanh như vậy đã bị tóm chứ.Một giọt mồ hôi lạnh không kìm nổi rơi xuống, lướt qua gương mặt trắng bệch của Xích Du, gã giả vờ thoải mái nói: “ Này này … Tôi … Tôi chỉ là cảm thấy trời hôm nay rất đẹp, mới tới đây … Đi dạo, hề hề… Thiếu hiệp có chuyện gì cứ từ từ … Đây … Đây là để tránh cho ha ha … ”Nói xong, Xích Du nhanh chóng dùng quạt giấy trên tay ngăn cản lưỡi kiếm lạnh băng đặt trên cổ gã làm gã cảm thấy không thoải mái kia.“ Ngươi đừng có nói láo, chỉ bằng việc ngươi trốn trong bụi cỏ cũng có thể biết đó không phải là hành vi ngay thẳng, nói!! Ngươi theo dõi ta rốt cuộc là có mưu đồ gì! ” Kì thực nam tử còn cao hơn Xích Du một cái đầu, y thoải mái gác kiếm lên giá cao, giọng nói lạnh băng càng thêm âm trầm.“ Tôi … Tôi … ” Tôi muốn ăn cậu đó!! Đương nhiên không thể nói như vậy … Cũng không thể mang cái cổ mình ra để đùa được!! Dù gã có thành tinh rồi đi nữa cũng sẽ chết đó …“ Oa! Cậu … Cậu làm cái gì? ” Xích Du đột nhiên cảm thấy cổ ngứa ngáy, còn có tiếng thứ gì đó đang ngửi.Mang theo tâm trạng vừa tò mò vừa sợ hãi, Xích Du một mặt cẩn thận lợi kiếm, một mặt chầm chậm quay cổ … Liền nhìn thấy khuôn mặt của mỹ nam đang dán trên cần cổ của gã, nhúc nha nhúc nhích.Trời ạ! Chẳng lẽ là gã quá đẹp trai! Nên mỹ nam mới tự mình dâng lên tận cửa. Xích Du trừng mắt hưng phấn, thiếu chút nữa đã múa may vì vui sướng.“ Trên người của ngươi có mùi của em trai ta, còn có mùi của yêu nghiệt!! ” Mỹ nam nói một câu khiến tâm tình vui vẻ của Xích Du hoàn toàn cháy sạch.Thảm rồi! Cái gì cũng chưa làm đã bị phát hiện. Mồ hôi lạnh … Lại từ trên trán của Xích Du trượt xuống, gã muốn quay đầu qua chỗ khác … Cổ lại cứng đờ chẳng quay nổi.“ Con yêu nghiệt nhà ngươi, ngươi đã ăn em trai ta rồi phải không? ” Một tay y đặt trên bả vai của Xích Du, giọng nói âm trầm như quỷ mị tràn ngập sát khí, lợi kiếm phát ra ánh sáng lạnh lẽo đe dọa.“ Tôi … Tôi … Tôi là tiểu yêu quái đáng yêu, chưa, chưa ăn thịt người bao giờ … Hề hề! ” Mồ hôi lạnh liên tục chảy ra, Xích Du càng ngày càng cảm thấy kinh hãi.Đùa à … Yêu quái ăn thịt người chính là loại con người thích giết nhất, ta đâu có ngu đến mức thừa nhận chứ … Tuy ta không thích ăn thịt người, từ trước tới nay cũng chưa từng ăn … Nhiều nhất cũng chỉ là cường X mỹ thiếu niên loài người, tuy nhiên từ trước tới giờ đều chưa thành công. ( Ai … Đây lại là vết dơ lớn nhất trong cuộc đời ta ư!)Nhưng mà … Em trai của mỹ nam này là ai nhỉ? Y là cực phẩm như vậy, em trai nhất định cũng không thể kém cỏi … Gã nên có ấn tượng mới đúng.“ Thiếu hiệp, xin hỏi em trai của cậu là …? ” Đôi mắt hoa đào bẩm sinh lưu chuyển, Xích Du hỏi lên nghi vấn của mình.