Gió nhè nhẹ thổi, mang đến hương vị ngọt ngào man mác của mùa xuân. Những chú chim ríu rít vui đùa trong tán lá, bướm bay lả lướt, hoa sắc đua hương tạo nên 1 khung cảnh đầy thơ mộng. Bên bờ hồ có 1 người đàn ông đang ngồi câu cá. Giữa cái ánh nắng của buổi chiều đang nhạt hắt lên người anh ta càng khiến cho anh trở nên hấp dẫn. Mắt anh nhìn thẳng xuống bờ hồ không hề chớp, cứ im lặng như vậy. Phía sau anh có 2 người đàn ông cao lớn, đeo mắt kính đen đứng im không động đậy. Cứ im lặng như vậy cho đến khi có tiếng chuông điện thoại reo lên, anh bắt máy: - Nói đi! – anh lạnh lùng nói - Dạ thưa tổng giám đốc! Triệu tổng đến nói muốn gặp ngài ạ! - Cho cậu ta tiến vào đi! – anh cúp máy. Chỉ chưa đầy 5 phút sau, có 1 người đàn ông khuôn mặt ưa nhìn, sắc mặt rạng rỡ trên môi lúc nào cũng mỉm cười tiến vào. Vừa nhìn thấy anh, anh ta đã lên tiếng : - Diệp! hôm nay cậu thật rảnh rỗi nha! – rồi hắn vỗ vai anh, ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh mà vệ sĩ mới chuẩn bị. - Thì sao? – anh không nhìn hắn,…
Chương 75: Ngoại truyện 1: Lần đầu gặp gỡ!
Niềm Hạnh Phúc Của Tổng Giám Đốc Hắc ÁmTác giả: SiroTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhGió nhè nhẹ thổi, mang đến hương vị ngọt ngào man mác của mùa xuân. Những chú chim ríu rít vui đùa trong tán lá, bướm bay lả lướt, hoa sắc đua hương tạo nên 1 khung cảnh đầy thơ mộng. Bên bờ hồ có 1 người đàn ông đang ngồi câu cá. Giữa cái ánh nắng của buổi chiều đang nhạt hắt lên người anh ta càng khiến cho anh trở nên hấp dẫn. Mắt anh nhìn thẳng xuống bờ hồ không hề chớp, cứ im lặng như vậy. Phía sau anh có 2 người đàn ông cao lớn, đeo mắt kính đen đứng im không động đậy. Cứ im lặng như vậy cho đến khi có tiếng chuông điện thoại reo lên, anh bắt máy: - Nói đi! – anh lạnh lùng nói - Dạ thưa tổng giám đốc! Triệu tổng đến nói muốn gặp ngài ạ! - Cho cậu ta tiến vào đi! – anh cúp máy. Chỉ chưa đầy 5 phút sau, có 1 người đàn ông khuôn mặt ưa nhìn, sắc mặt rạng rỡ trên môi lúc nào cũng mỉm cười tiến vào. Vừa nhìn thấy anh, anh ta đã lên tiếng : - Diệp! hôm nay cậu thật rảnh rỗi nha! – rồi hắn vỗ vai anh, ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh mà vệ sĩ mới chuẩn bị. - Thì sao? – anh không nhìn hắn,… Đó là câu chuyện của nhiều năm về trước.Anh đã thanh tẩy bang phái, xử lý hết những người gây ra cho ba anh những chấn thương. Sau đó anh dùng chính bàn tay của mình hủy đi tâm huyết của Phi Ưng gây dựng bao nhiêu năm. Biết rằng mình đã gây quá nhiều thù oán, anh lui về bóng tối, tháo bỏ mặt nạ, làm Tổng Giám Đốc của MDC!Hôm nay anh muốn qua Italia thăm Tom vì Minh Chi đã sinh rồi, anh thu xếp công việc rồi mua vé máy bay. Nhưng ngặt một nỗi trước đó đã có hẹn sang New York để ký hợp đồng với một tập đoàn đa quốc gia lớn. Anh đành bay vòng qua New York rồi sẽ qua Italia sau.Chờ thư kí đưa vé đến, anh ngồi trong băng ghế chờ. Sau đo, thư ký đưa vé và hộ chiếu, anh đứng lên đi làm thủ tục lên máy bay.Bỗng nhiên, có người va vào anh. Hơi khó chịu, anh ngẩng đầu lên, anh ngơ ngẩn nhìn người đó.Trước mặt anh là cô gái nhỏ nhắn, mày liễu mũi dọc dừa, môi hồng nhuận ướt át, hình như do vội đi đâu đó, má cô đỏ bừng. Vì anh cao lớn, cô ngã xuống, đang định nhặt đồ.Dưới chân anh là quyển hộ chiếu và vé máy bay của cô, anh nhanh tay nhặt dùm cô, anh liếc thông tin đơn giản: Giản Thanh NGọc, 18 tuổi, vé đi New York lúc 16h10!Thì ra cô đi chung chuyến bay với anh. Sau đó cười như không có chuyện gì, anh đưa lại cho cô. Cô rối rít cảm ơn, rồi đi nhanh đến phòng làm thủ tục.Sau đó anh phone ngay cho Võ Thành Hạo, kêu cậu ta cho biết một số thông tin về hành khách Giản Thanh Ngọc này.Nhận được tin nhắn, anh mỉm cười, cũng bước vào cửa VIPP làm hồ sơ.Rồi mọi thứ như trở lại quỹ đạo bình thường, chỉ là giờ đây bên Thanh NGọc có người luôn âm thầm theo dõi, bảo vệ cô.Sau khi thăm chị về, Minh Diệp hàng ngày vẫn nhận được những bức hình về cô, ít nhiều cũng 10 tấm với nhiều hoạt động của cô. Càng nhìn, càng thấy yêu cái bộ dáng hoạt bát của cô. Anh có một tin nhắn, ghi tên Dương Linh, anh nhíu mày tự nhủ : “ có lẽ nên kết thúc chuyện này thôi”.Rồi anh cho Phong sắp xếp cho Dương Linh đi Mỹ du học, coi như đó là phí bồi thường mà anh cho cô. Bây giờ tim anh đã có người con gái này, anh muốn toàn tâm chờ cô, chờ cô quay về. Anh cũng ngầm giúp đỡ công ty của nhà cô, bảo vệ cô sau lưng khỏi những tên bạn háo sắc trong trường.Thấm thoắt qua đi, qua đi nhanh lắm, tình yêu đó càng ngày càng lớn hơn.
Đó là câu chuyện của nhiều năm về trước.
Anh đã thanh tẩy bang phái, xử lý hết những người gây ra cho ba anh
những chấn thương. Sau đó anh dùng chính bàn tay của mình hủy đi tâm
huyết của Phi Ưng gây dựng bao nhiêu năm. Biết rằng mình đã gây quá
nhiều thù oán, anh lui về bóng tối, tháo bỏ mặt nạ, làm Tổng Giám Đốc
của MDC!
Hôm nay anh muốn qua Italia thăm Tom vì Minh Chi đã
sinh rồi, anh thu xếp công việc rồi mua vé máy bay. Nhưng ngặt một nỗi
trước đó đã có hẹn sang New York để ký hợp đồng với một tập đoàn đa quốc gia lớn. Anh đành bay vòng qua New York rồi sẽ qua Italia sau.
Chờ thư kí đưa vé đến, anh ngồi trong băng ghế chờ. Sau đo, thư ký đưa
vé và hộ chiếu, anh đứng lên đi làm thủ tục lên máy bay.
Bỗng nhiên, có người va vào anh. Hơi khó chịu, anh ngẩng đầu lên, anh ngơ ngẩn nhìn người đó.
Trước mặt anh là cô gái nhỏ nhắn, mày liễu mũi dọc dừa, môi hồng nhuận
ướt át, hình như do vội đi đâu đó, má cô đỏ bừng. Vì anh cao lớn, cô ngã xuống, đang định nhặt đồ.
Dưới chân anh là quyển hộ chiếu và vé máy bay của cô, anh nhanh tay nhặt dùm cô, anh liếc thông tin đơn giản: Giản Thanh NGọc, 18 tuổi, vé đi New York lúc 16h10!
Thì ra cô
đi chung chuyến bay với anh. Sau đó cười như không có chuyện gì, anh đưa lại cho cô. Cô rối rít cảm ơn, rồi đi nhanh đến phòng làm thủ tục.
Sau đó anh phone ngay cho Võ Thành Hạo, kêu cậu ta cho biết một số thông tin về hành khách Giản Thanh Ngọc này.
Nhận được tin nhắn, anh mỉm cười, cũng bước vào cửa VIPP làm hồ sơ.
Rồi mọi thứ như trở lại quỹ đạo bình thường, chỉ là giờ đây bên Thanh NGọc có người luôn âm thầm theo dõi, bảo vệ cô.
Sau khi thăm chị về, Minh Diệp hàng ngày vẫn nhận được những bức hình
về cô, ít nhiều cũng 10 tấm với nhiều hoạt động của cô. Càng nhìn, càng
thấy yêu cái bộ dáng hoạt bát của cô. Anh có một tin nhắn, ghi tên Dương Linh, anh nhíu mày tự nhủ : “ có lẽ nên kết thúc chuyện này thôi”.
Rồi anh cho Phong sắp xếp cho Dương Linh đi Mỹ du học, coi như đó là
phí bồi thường mà anh cho cô. Bây giờ tim anh đã có người con gái này,
anh muốn toàn tâm chờ cô, chờ cô quay về. Anh cũng ngầm giúp đỡ công ty
của nhà cô, bảo vệ cô sau lưng khỏi những tên bạn háo sắc trong trường.
Thấm thoắt qua đi, qua đi nhanh lắm, tình yêu đó càng ngày càng lớn hơn.
Niềm Hạnh Phúc Của Tổng Giám Đốc Hắc ÁmTác giả: SiroTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhGió nhè nhẹ thổi, mang đến hương vị ngọt ngào man mác của mùa xuân. Những chú chim ríu rít vui đùa trong tán lá, bướm bay lả lướt, hoa sắc đua hương tạo nên 1 khung cảnh đầy thơ mộng. Bên bờ hồ có 1 người đàn ông đang ngồi câu cá. Giữa cái ánh nắng của buổi chiều đang nhạt hắt lên người anh ta càng khiến cho anh trở nên hấp dẫn. Mắt anh nhìn thẳng xuống bờ hồ không hề chớp, cứ im lặng như vậy. Phía sau anh có 2 người đàn ông cao lớn, đeo mắt kính đen đứng im không động đậy. Cứ im lặng như vậy cho đến khi có tiếng chuông điện thoại reo lên, anh bắt máy: - Nói đi! – anh lạnh lùng nói - Dạ thưa tổng giám đốc! Triệu tổng đến nói muốn gặp ngài ạ! - Cho cậu ta tiến vào đi! – anh cúp máy. Chỉ chưa đầy 5 phút sau, có 1 người đàn ông khuôn mặt ưa nhìn, sắc mặt rạng rỡ trên môi lúc nào cũng mỉm cười tiến vào. Vừa nhìn thấy anh, anh ta đã lên tiếng : - Diệp! hôm nay cậu thật rảnh rỗi nha! – rồi hắn vỗ vai anh, ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh mà vệ sĩ mới chuẩn bị. - Thì sao? – anh không nhìn hắn,… Đó là câu chuyện của nhiều năm về trước.Anh đã thanh tẩy bang phái, xử lý hết những người gây ra cho ba anh những chấn thương. Sau đó anh dùng chính bàn tay của mình hủy đi tâm huyết của Phi Ưng gây dựng bao nhiêu năm. Biết rằng mình đã gây quá nhiều thù oán, anh lui về bóng tối, tháo bỏ mặt nạ, làm Tổng Giám Đốc của MDC!Hôm nay anh muốn qua Italia thăm Tom vì Minh Chi đã sinh rồi, anh thu xếp công việc rồi mua vé máy bay. Nhưng ngặt một nỗi trước đó đã có hẹn sang New York để ký hợp đồng với một tập đoàn đa quốc gia lớn. Anh đành bay vòng qua New York rồi sẽ qua Italia sau.Chờ thư kí đưa vé đến, anh ngồi trong băng ghế chờ. Sau đo, thư ký đưa vé và hộ chiếu, anh đứng lên đi làm thủ tục lên máy bay.Bỗng nhiên, có người va vào anh. Hơi khó chịu, anh ngẩng đầu lên, anh ngơ ngẩn nhìn người đó.Trước mặt anh là cô gái nhỏ nhắn, mày liễu mũi dọc dừa, môi hồng nhuận ướt át, hình như do vội đi đâu đó, má cô đỏ bừng. Vì anh cao lớn, cô ngã xuống, đang định nhặt đồ.Dưới chân anh là quyển hộ chiếu và vé máy bay của cô, anh nhanh tay nhặt dùm cô, anh liếc thông tin đơn giản: Giản Thanh NGọc, 18 tuổi, vé đi New York lúc 16h10!Thì ra cô đi chung chuyến bay với anh. Sau đó cười như không có chuyện gì, anh đưa lại cho cô. Cô rối rít cảm ơn, rồi đi nhanh đến phòng làm thủ tục.Sau đó anh phone ngay cho Võ Thành Hạo, kêu cậu ta cho biết một số thông tin về hành khách Giản Thanh Ngọc này.Nhận được tin nhắn, anh mỉm cười, cũng bước vào cửa VIPP làm hồ sơ.Rồi mọi thứ như trở lại quỹ đạo bình thường, chỉ là giờ đây bên Thanh NGọc có người luôn âm thầm theo dõi, bảo vệ cô.Sau khi thăm chị về, Minh Diệp hàng ngày vẫn nhận được những bức hình về cô, ít nhiều cũng 10 tấm với nhiều hoạt động của cô. Càng nhìn, càng thấy yêu cái bộ dáng hoạt bát của cô. Anh có một tin nhắn, ghi tên Dương Linh, anh nhíu mày tự nhủ : “ có lẽ nên kết thúc chuyện này thôi”.Rồi anh cho Phong sắp xếp cho Dương Linh đi Mỹ du học, coi như đó là phí bồi thường mà anh cho cô. Bây giờ tim anh đã có người con gái này, anh muốn toàn tâm chờ cô, chờ cô quay về. Anh cũng ngầm giúp đỡ công ty của nhà cô, bảo vệ cô sau lưng khỏi những tên bạn háo sắc trong trường.Thấm thoắt qua đi, qua đi nhanh lắm, tình yêu đó càng ngày càng lớn hơn.