Tác giả:

Có lẽ, em đã yêu anh từ rất lâu rồi Nhưng tại sao ngay cả cái nhìn, anh cũng chưa từng nhìn em Cứ bị anh xem là người vô hình, là kì đà cản mũi, em biết anh rất ghét em Nhưng tất cả em không quan tâm, chỉ có thể nhìn anh từ phía sau... là em cảm thấy thật mãn nguyện rồi Em yêu anh ----- -"Sao cô chậm vậy, cô là rùa hay họ hàng với rùa sao?!. Tôi chờ đến khát khô cả cổ họng đây này" - Chỉ nghe thôi cũng biết người này có tài rao bán thịt heo ngoài chợ, cãi lộn thuê chắc khỏi phải chê.... " Ánh Ngọc, mình xin lỗi, xin lỗi, cậu đừng như thế" Tôi biết giờ đây tôi đã là vợ của "anh" nhưng chỉ trên danh nghĩa mà thôi.Tôi không dám nói gì hay cãi với Ánh Ngọc chỉ vì tôi "chả là gì" hết đối với nơi đây. Nói là vợ chỉ là tôi nâng bản thân lên cho có chút giá trị với nơi này. Nhưng trên thực tế tôi không bằng 1 người hầu... -" Sao. Ý kiến gì sao. Tôi nói này, Minh Tuyết. Bộ dạng lúc này của cô rất thích hợp với cô đấy....Cô biết không...Tiện Nhân.Haha..." Cô ta ra vẻ tiểu thư nâng ly trà lên…

Chương 8

Bảo Bối Bé Nhỏ, Trở Về Bên AnhTác giả: Luna SSTruyện Ngôn TìnhCó lẽ, em đã yêu anh từ rất lâu rồi Nhưng tại sao ngay cả cái nhìn, anh cũng chưa từng nhìn em Cứ bị anh xem là người vô hình, là kì đà cản mũi, em biết anh rất ghét em Nhưng tất cả em không quan tâm, chỉ có thể nhìn anh từ phía sau... là em cảm thấy thật mãn nguyện rồi Em yêu anh ----- -"Sao cô chậm vậy, cô là rùa hay họ hàng với rùa sao?!. Tôi chờ đến khát khô cả cổ họng đây này" - Chỉ nghe thôi cũng biết người này có tài rao bán thịt heo ngoài chợ, cãi lộn thuê chắc khỏi phải chê.... " Ánh Ngọc, mình xin lỗi, xin lỗi, cậu đừng như thế" Tôi biết giờ đây tôi đã là vợ của "anh" nhưng chỉ trên danh nghĩa mà thôi.Tôi không dám nói gì hay cãi với Ánh Ngọc chỉ vì tôi "chả là gì" hết đối với nơi đây. Nói là vợ chỉ là tôi nâng bản thân lên cho có chút giá trị với nơi này. Nhưng trên thực tế tôi không bằng 1 người hầu... -" Sao. Ý kiến gì sao. Tôi nói này, Minh Tuyết. Bộ dạng lúc này của cô rất thích hợp với cô đấy....Cô biết không...Tiện Nhân.Haha..." Cô ta ra vẻ tiểu thư nâng ly trà lên… Sáng ngày hôm sauReeng..reeng....Cô gái trên giường đang còn ngái ngủ bất đắc dĩ nghe điện thoại-" Alo... Ai vậy.... "-" Thanh Thanh yêu dấu. Cận nói hôm nay sẽ trả nợ cho tớ nên cậu cùng mua sắm a..."Người gọi đến chắc chắn là Diệp Minh Tuyết....Nghe xong lời nói của Minh Tuyết thì Thanh Thanh hoàn toàn tỉnh dậy-" Giờ cậu đang ở đâu ?!"-Thanh Thanh hỏi-"À thì đang dưới nhà cậu nè... Xuống nhanh a~.. Cùng mua sắm....à cậu nhớ mang càng nhiều tiền càng tốt đừng sợ dư nha..." Diệp Minh Tuyết cười nóiThanh Thanh nghe xong thì mặt tối sầm lại trên trán xuất hiện nhiều vạch đen--- ------ ------ ------ ----Tại trung tâm mua sắmOa ... Tới nơi rồi......Hạnh phúc của ta ơi!!!! Tại sao hắn lại theo chúng ta" Diệp Minh Tuyết vừa nói vừa chỉ cái mặt của Viêm Tước-" Anh tớ nợ cậu thì anh ta phải trả.... Nên đi theo là điều đương nhiên"- Thanh Thanh trả lờiKhông sao!! Không sao!! Miễn là ai có tiền trả cho tôi là được. Nhưng nếu là cái tên mặt băng này mình phải cho hắn đi ăn mày.... Hahaha....-" Cô ta thật phiền quá" -Viên Tước liếc Minh Tuyết một cái rõ khinh thườngĐược lắm...Ngươi vừa có biết sau này khỏi sống an nhàn đi. Bà sẽ cho mi thấy thế nào là khổ.- Tôi nhủ thầm----Mua cái này , cái này nè... Cái áo kia nữa.. Oh.. Cái váy kia cũng đẹp kìa mua luôn Oa cái đôi giày kia... Rất hợp với tôi.. Lấy luôn nha.....--- --------Thế là hết một khoảng thời gian đi mua sắm.... Than Thanh đã biết trước đằng nào Minh Tuyết cũng xài tiền rất nhiều...trên khoảng 7 số không.... Nhưng lần này lại thêm 2 số 0 nữa....Haizz.... Tiền không cánh mà bay mất mọc chân mà chạy rồi...-Giờ đi đâu - Minh Tuyết hỏi Thanh Thanh-" Ừm... Thì đi...-Đi ăn trưa, tôi đói rồi - Viêm Tước ngắt lời Thanh Thanh rồi nói-" Tôi không muốn..." - Diệp Minh Tuyết đấu tranhGiờ tôi chỉ muốn đi mua sắm thôi à. Đi spa nữa chứ... Còn phải sữa lại mái tóc nữa chứ-"Không đi thì thôi chẳng ai muốn cô theo" - Hắn lạnh lùng nói-"Đi, đi chứ"- Ai bảo hắn là người cung cấp tiền chứ-" Minh Tuyết phải không?? "- Tiếng nói từ sau lưng phát raQuay lại-" Ánh Ngọc!!! Tại sao lại ở đây... Người bên cạnh..."- Diệp Minh Tuyết ngẩn ngơ-"Cậu đừng nói là không nhận ra mối tình đầu của cậu nha. Mình biết như vậy là không đúng nhưng tụi tớ...."- Mộ Ánh Ngọc dịu dàng nói-" Em yêu !! Bạn em à... Sao toàn lũ ruồi bọ không vậy..." - Viêm Tước lên tiếng....sau đó tay quàng qua eo Minh Tuyết kéo cô lại trong ngực-"Hả..."- Diệp Minh Tuyết chậm hiểuRối loạn quá a..... Chuyện gì đang xảy ra thế này??

Sáng ngày hôm sau

Reeng..reeng....

Cô gái trên giường đang còn ngái ngủ bất đắc dĩ nghe điện thoại

-" Alo... Ai vậy.... "

-" Thanh Thanh yêu dấu. Cận nói hôm nay sẽ trả nợ cho tớ nên cậu cùng mua sắm a..."

Người gọi đến chắc chắn là Diệp Minh Tuyết....

Nghe xong lời nói của Minh Tuyết thì Thanh Thanh hoàn toàn tỉnh dậy

-" Giờ cậu đang ở đâu ?!"-Thanh Thanh hỏi

-"À thì đang dưới nhà cậu nè... Xuống nhanh a~.. Cùng mua sắm....à cậu nhớ mang càng nhiều tiền càng tốt đừng sợ dư nha..." Diệp Minh Tuyết cười nói

Thanh Thanh nghe xong thì mặt tối sầm lại trên trán xuất hiện nhiều vạch đen

--- ------ ------ ------ ----

Tại trung tâm mua sắm

Oa ... Tới nơi rồi......Hạnh phúc của ta ơi!!!! Tại sao hắn lại theo chúng ta" Diệp Minh Tuyết vừa nói vừa chỉ cái mặt của Viêm Tước

-" Anh tớ nợ cậu thì anh ta phải trả.... Nên đi theo là điều đương nhiên"- Thanh Thanh trả lời

Không sao!! Không sao!! Miễn là ai có tiền trả cho tôi là được. Nhưng nếu là cái tên mặt băng này mình phải cho hắn đi ăn mày.... Hahaha....

-" Cô ta thật phiền quá" -Viên Tước liếc Minh Tuyết một cái rõ khinh thường

Được lắm...Ngươi vừa có biết sau này khỏi sống an nhàn đi. Bà sẽ cho mi thấy thế nào là khổ.- Tôi nhủ thầm

----

Mua cái này , cái này nè... Cái áo kia nữa.. Oh.. Cái váy kia cũng đẹp kìa mua luôn Oa cái đôi giày kia... Rất hợp với tôi.. Lấy luôn nha.....

--- --------

Thế là hết một khoảng thời gian đi mua sắm.... Than Thanh đã biết trước đằng nào Minh Tuyết cũng xài tiền rất nhiều...trên khoảng 7 số không.... Nhưng lần này lại thêm 2 số 0 nữa....Haizz.... Tiền không cánh mà bay mất mọc chân mà chạy rồi...

-Giờ đi đâu - Minh Tuyết hỏi Thanh Thanh

-" Ừm... Thì đi...

-Đi ăn trưa, tôi đói rồi - Viêm Tước ngắt lời Thanh Thanh rồi nói

-" Tôi không muốn..." - Diệp Minh Tuyết đấu tranh

Giờ tôi chỉ muốn đi mua sắm thôi à. Đi spa nữa chứ... Còn phải sữa lại mái tóc nữa chứ

-"Không đi thì thôi chẳng ai muốn cô theo" - Hắn lạnh lùng nói

-"Đi, đi chứ"- Ai bảo hắn là người cung cấp tiền chứ

-" Minh Tuyết phải không?? "- Tiếng nói từ sau lưng phát ra

Quay lại

-" Ánh Ngọc!!! Tại sao lại ở đây... Người bên cạnh..."- Diệp Minh Tuyết ngẩn ngơ

-"Cậu đừng nói là không nhận ra mối tình đầu của cậu nha. Mình biết như vậy là không đúng nhưng tụi tớ...."- Mộ Ánh Ngọc dịu dàng nói

-" Em yêu !! Bạn em à... Sao toàn lũ ruồi bọ không vậy..." - Viêm Tước lên tiếng....sau đó tay quàng qua eo Minh Tuyết kéo cô lại trong ngực

-"Hả..."- Diệp Minh Tuyết chậm hiểu

Rối loạn quá a..... Chuyện gì đang xảy ra thế này??

Bảo Bối Bé Nhỏ, Trở Về Bên AnhTác giả: Luna SSTruyện Ngôn TìnhCó lẽ, em đã yêu anh từ rất lâu rồi Nhưng tại sao ngay cả cái nhìn, anh cũng chưa từng nhìn em Cứ bị anh xem là người vô hình, là kì đà cản mũi, em biết anh rất ghét em Nhưng tất cả em không quan tâm, chỉ có thể nhìn anh từ phía sau... là em cảm thấy thật mãn nguyện rồi Em yêu anh ----- -"Sao cô chậm vậy, cô là rùa hay họ hàng với rùa sao?!. Tôi chờ đến khát khô cả cổ họng đây này" - Chỉ nghe thôi cũng biết người này có tài rao bán thịt heo ngoài chợ, cãi lộn thuê chắc khỏi phải chê.... " Ánh Ngọc, mình xin lỗi, xin lỗi, cậu đừng như thế" Tôi biết giờ đây tôi đã là vợ của "anh" nhưng chỉ trên danh nghĩa mà thôi.Tôi không dám nói gì hay cãi với Ánh Ngọc chỉ vì tôi "chả là gì" hết đối với nơi đây. Nói là vợ chỉ là tôi nâng bản thân lên cho có chút giá trị với nơi này. Nhưng trên thực tế tôi không bằng 1 người hầu... -" Sao. Ý kiến gì sao. Tôi nói này, Minh Tuyết. Bộ dạng lúc này của cô rất thích hợp với cô đấy....Cô biết không...Tiện Nhân.Haha..." Cô ta ra vẻ tiểu thư nâng ly trà lên… Sáng ngày hôm sauReeng..reeng....Cô gái trên giường đang còn ngái ngủ bất đắc dĩ nghe điện thoại-" Alo... Ai vậy.... "-" Thanh Thanh yêu dấu. Cận nói hôm nay sẽ trả nợ cho tớ nên cậu cùng mua sắm a..."Người gọi đến chắc chắn là Diệp Minh Tuyết....Nghe xong lời nói của Minh Tuyết thì Thanh Thanh hoàn toàn tỉnh dậy-" Giờ cậu đang ở đâu ?!"-Thanh Thanh hỏi-"À thì đang dưới nhà cậu nè... Xuống nhanh a~.. Cùng mua sắm....à cậu nhớ mang càng nhiều tiền càng tốt đừng sợ dư nha..." Diệp Minh Tuyết cười nóiThanh Thanh nghe xong thì mặt tối sầm lại trên trán xuất hiện nhiều vạch đen--- ------ ------ ------ ----Tại trung tâm mua sắmOa ... Tới nơi rồi......Hạnh phúc của ta ơi!!!! Tại sao hắn lại theo chúng ta" Diệp Minh Tuyết vừa nói vừa chỉ cái mặt của Viêm Tước-" Anh tớ nợ cậu thì anh ta phải trả.... Nên đi theo là điều đương nhiên"- Thanh Thanh trả lờiKhông sao!! Không sao!! Miễn là ai có tiền trả cho tôi là được. Nhưng nếu là cái tên mặt băng này mình phải cho hắn đi ăn mày.... Hahaha....-" Cô ta thật phiền quá" -Viên Tước liếc Minh Tuyết một cái rõ khinh thườngĐược lắm...Ngươi vừa có biết sau này khỏi sống an nhàn đi. Bà sẽ cho mi thấy thế nào là khổ.- Tôi nhủ thầm----Mua cái này , cái này nè... Cái áo kia nữa.. Oh.. Cái váy kia cũng đẹp kìa mua luôn Oa cái đôi giày kia... Rất hợp với tôi.. Lấy luôn nha.....--- --------Thế là hết một khoảng thời gian đi mua sắm.... Than Thanh đã biết trước đằng nào Minh Tuyết cũng xài tiền rất nhiều...trên khoảng 7 số không.... Nhưng lần này lại thêm 2 số 0 nữa....Haizz.... Tiền không cánh mà bay mất mọc chân mà chạy rồi...-Giờ đi đâu - Minh Tuyết hỏi Thanh Thanh-" Ừm... Thì đi...-Đi ăn trưa, tôi đói rồi - Viêm Tước ngắt lời Thanh Thanh rồi nói-" Tôi không muốn..." - Diệp Minh Tuyết đấu tranhGiờ tôi chỉ muốn đi mua sắm thôi à. Đi spa nữa chứ... Còn phải sữa lại mái tóc nữa chứ-"Không đi thì thôi chẳng ai muốn cô theo" - Hắn lạnh lùng nói-"Đi, đi chứ"- Ai bảo hắn là người cung cấp tiền chứ-" Minh Tuyết phải không?? "- Tiếng nói từ sau lưng phát raQuay lại-" Ánh Ngọc!!! Tại sao lại ở đây... Người bên cạnh..."- Diệp Minh Tuyết ngẩn ngơ-"Cậu đừng nói là không nhận ra mối tình đầu của cậu nha. Mình biết như vậy là không đúng nhưng tụi tớ...."- Mộ Ánh Ngọc dịu dàng nói-" Em yêu !! Bạn em à... Sao toàn lũ ruồi bọ không vậy..." - Viêm Tước lên tiếng....sau đó tay quàng qua eo Minh Tuyết kéo cô lại trong ngực-"Hả..."- Diệp Minh Tuyết chậm hiểuRối loạn quá a..... Chuyện gì đang xảy ra thế này??

Chương 8