“Công Tử Thế Vô Song…..” An Nhạc nghĩ tới cái tên này, nhớ ra nó là câu “Mạch thượng nhân như ngọc, công tử thế vô song” trong thơ từ. Cô cong môi vui vẻ, không nghĩ tới ID trò chơi của Tiêu Thịnh học trưởng lại văn nghệ như vậy, mặc dù hơi có vẻ khoe khoang, nhưng An Nhạc cho rằng Tiêu Thịnh học trưởng thật sự thích hợp với cái tên công tử thế vô song này. Đây chính là cái gọi tình nhân trong mắt hóa Tây Thi sao? An Nhạc nghĩ tới lát nữa có thể vào trò chơi, quang minh chính đại quyến rũ học trưởng, khóe miệng không tự chủ được cong lên. Thật ra cô cùng Tiêu Thịnh học trưởng trước đó chưa từng gặp mặt, mặc dù cùng học chung một đại học, nhưng trường đại học lại có rất nhiều người nha, cô lại học ở khoa văn học, còn hắn ở khoa tin tức truyền thông. Mọi chuyện bắt đầu từ một tháng trước, mạng trong trường có vấn đề, 4 giờ chiều, An Nhạc ra ngoài trường đến một tiệm internet gần đó, cô ở trong đó chơi game đến tận tối. Trường học đóng cổng lúc 12 giờ, cho nên đến 11 giờ đại bộ phận sinh…
Chương 46: Tìm lầm người
Cực Phẩm Công TửTác giả: Công Tử Vô SongTruyện Ngôn Tình, Truyện Võng Du“Công Tử Thế Vô Song…..” An Nhạc nghĩ tới cái tên này, nhớ ra nó là câu “Mạch thượng nhân như ngọc, công tử thế vô song” trong thơ từ. Cô cong môi vui vẻ, không nghĩ tới ID trò chơi của Tiêu Thịnh học trưởng lại văn nghệ như vậy, mặc dù hơi có vẻ khoe khoang, nhưng An Nhạc cho rằng Tiêu Thịnh học trưởng thật sự thích hợp với cái tên công tử thế vô song này. Đây chính là cái gọi tình nhân trong mắt hóa Tây Thi sao? An Nhạc nghĩ tới lát nữa có thể vào trò chơi, quang minh chính đại quyến rũ học trưởng, khóe miệng không tự chủ được cong lên. Thật ra cô cùng Tiêu Thịnh học trưởng trước đó chưa từng gặp mặt, mặc dù cùng học chung một đại học, nhưng trường đại học lại có rất nhiều người nha, cô lại học ở khoa văn học, còn hắn ở khoa tin tức truyền thông. Mọi chuyện bắt đầu từ một tháng trước, mạng trong trường có vấn đề, 4 giờ chiều, An Nhạc ra ngoài trường đến một tiệm internet gần đó, cô ở trong đó chơi game đến tận tối. Trường học đóng cổng lúc 12 giờ, cho nên đến 11 giờ đại bộ phận sinh… An Nhạc liên tục chà đạp hắn không hề thương lượng, nếu như lần đầu tiên An Nhạc còn không chú ý, như vậy lần thứ hai, lần thứ ba, An Nhạc cũng cảm giác được rồi, coi như tình trạng không tốt thì cũng không thể tệ đến mức này!Đây rõ ràng là người khác!An Nhạc nhìn thi thể trên mặt đất, khóe môi giật giật, xem ra cô thật sự tìm lầm người, người này không phải cái tên Sói Xám kia, chắc bị người khác lên acc rồi.Suy nghĩ này làm cho An Nhạc có chút khinh thường, nha, chơi trò chơi mà phải dùng chung acc với người khác, tên này cũng thật bi kịch! Nhưng nghĩ thì nghĩ vậy, An Nhạc cảm thấy vẫn nên giải thích với người ta một tiếng, đoán chừng hắn vô cớ bị giết chắc cũng nổi điên rồi. An Nhạc vừa định gõ chữ trên bàn phím, tên đó lại bị đá về điểm sống lại, cô đành phải đứng tại chỗ chờ hắn, một lát sau, tên đó đã xuất hiện trong tầm nhìn của cô, nhưng khi nhìn lên cột cấp bậc, hắn đã bị rơi mất mấy cấp.[Phụ cận] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Đợi một chút, đợi một chút.Sói Xam nhìn thấy lời của cô cũng không lên tiếng, chỉ đứng ở cách đó không xa lạnh lùng nhìn An Nhạc, ánh mắt như thế làm An Nhạc cảm thấy cũng may đây là trò chơi, nếu không tên này thật sự dùng ánh mắt g**t ch*t cô.[Phụ cận] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Acc này không phải một mình ngươi chơi đúng không? Ta muốn giết một người khác, thật ngại quá, vừa rồi không có nhìn ra, hiểu lầm, hiểu lầm.[Phụ cận] Sói Xám thích ăn Cừu Lười: Cái gì?[Phụ cận] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Ý là ta giết lầm người, người ta muốn giết không phải ngươi, mà là một người khác chơi acc của ngươi!Ở màn hình bên kia, ngươi nào đó hừ một tiếng, xem ra đúng là vậy, “một người khác”? Hắn lập tức cầm điện thoại di động bấm một dãy số quen thuộc. Thế nhưng hắn lại quên mất một chuyện, hai nơi thời gian chệnh lệch, ở bên kia đang là đêm khuya, nửa đêm bị đánh thức dù là ai cũng sẽ không dễ chịu. Ở một căn hộ nào đó, Cố Tử Mặc nhìn thoáng qua màn hình điện thoại, không chút do dự bấm tắt.Người ở bên kia đại dương tên là Chu Minh, thấy điện thoại mất kết nối liền buồn bực, tên tiểu tử này hại hắn bị người ta giết thảm như vậy mà còn dám không nghe điện thoại. Chu Minh rất kiên nhẫn gọi lại, cứ như thế lặp đi lặp lại mấy lần, Cố Tử Mặc rốt cục nghe điện thoại, nhưng khi mở miệng khẩu khí thực sự không tốt.“Gọi cho tôi vào giờ này hi vọng chuyện của cậu thực sự quan trọng”Cái tên này! Chu Minh tức giận nói “Cậu nói chuyện cho tử tế, tôi còn muốn hỏi cậu, cậu rốt cục dùng acc của tôi làm cái trò gì khiến tôi bị người ta hành hạ đến chết, liên tục rớt mấy cấp rồi………”Cố Tử Mặc vừa nghe thấy bên kia lại bắt đầu phun ra một đoạn oán trách thật dài, lập tức đem điện thoại ra xa, thừa dịp này làm cho đầu óc thanh tỉnh một chút.Một lát sau, xác định bên kia đã càm ràm xong, Cố Tử Mặc lần nữa đem điện thoại áp vào bên tai, bình tĩnh nói “Biết rồi, tôi sẽ xử lý, cậu đánh không lại đâu, logout trước đi!”“Cái gì, cậu nói cái gì……” Chu Minh còn muốn nói tiếp nhưng tên kia đã dập máy, hắn không thể tin gọi lại lần nữa, liền nhận được thông báo đã tắt máy.Chu Minh hoàn toàn hết chỗ nói, hắn vứt di động sang một bên, nhìn cái người hành hạ hắn đến chết trên màn hình, thở dài một hơi, hai tay nặng nề gõ xuống bàn phím, giống như muốn trút hết căm phẫn.
An Nhạc liên tục chà đạp hắn không hề thương lượng, nếu như lần đầu tiên
An Nhạc còn không chú ý, như vậy lần thứ hai, lần thứ ba, An Nhạc cũng
cảm giác được rồi, coi như tình trạng không tốt thì cũng không thể tệ
đến mức này!
Đây rõ ràng là người khác!
An Nhạc nhìn thi
thể trên mặt đất, khóe môi giật giật, xem ra cô thật sự tìm lầm người,
người này không phải cái tên Sói Xám kia, chắc bị người khác lên acc
rồi.
Suy nghĩ này làm cho An Nhạc có chút khinh thường, nha, chơi trò chơi mà phải dùng chung acc với người khác, tên này cũng thật bi
kịch! Nhưng nghĩ thì nghĩ vậy, An Nhạc cảm thấy vẫn nên giải thích với
người ta một tiếng, đoán chừng hắn vô cớ bị giết chắc cũng nổi điên rồi. An Nhạc vừa định gõ chữ trên bàn phím, tên đó lại bị đá về điểm sống
lại, cô đành phải đứng tại chỗ chờ hắn, một lát sau, tên đó đã xuất hiện trong tầm nhìn của cô, nhưng khi nhìn lên cột cấp bậc, hắn đã bị rơi
mất mấy cấp.
[Phụ cận] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Đợi một chút, đợi một chút.
Sói Xam nhìn thấy lời của cô cũng không lên tiếng, chỉ đứng ở cách đó không xa lạnh lùng nhìn An Nhạc, ánh mắt như thế làm An Nhạc cảm thấy cũng
may đây là trò chơi, nếu không tên này thật sự dùng ánh mắt g**t ch*t
cô.
[Phụ cận] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Acc này không phải một mình
ngươi chơi đúng không? Ta muốn giết một người khác, thật ngại quá, vừa
rồi không có nhìn ra, hiểu lầm, hiểu lầm.
[Phụ cận] Sói Xám thích ăn Cừu Lười: Cái gì?
[Phụ cận] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Ý là ta giết lầm người, người ta muốn giết
không phải ngươi, mà là một người khác chơi acc của ngươi!
Ở màn
hình bên kia, ngươi nào đó hừ một tiếng, xem ra đúng là vậy, “một người
khác”? Hắn lập tức cầm điện thoại di động bấm một dãy số quen thuộc. Thế nhưng hắn lại quên mất một chuyện, hai nơi thời gian chệnh lệch, ở bên
kia đang là đêm khuya, nửa đêm bị đánh thức dù là ai cũng sẽ không dễ
chịu. Ở một căn hộ nào đó, Cố Tử Mặc nhìn thoáng qua màn hình điện
thoại, không chút do dự bấm tắt.
Người ở bên kia đại dương tên là Chu Minh, thấy điện thoại mất kết nối liền buồn bực, tên tiểu tử này
hại hắn bị người ta giết thảm như vậy mà còn dám không nghe điện thoại.
Chu Minh rất kiên nhẫn gọi lại, cứ như thế lặp đi lặp lại mấy lần, Cố Tử Mặc rốt cục nghe điện thoại, nhưng khi mở miệng khẩu khí thực sự không
tốt.
“Gọi cho tôi vào giờ này hi vọng chuyện của cậu thực sự quan trọng”
Cái tên này! Chu Minh tức giận nói “Cậu nói chuyện cho tử tế, tôi còn muốn
hỏi cậu, cậu rốt cục dùng acc của tôi làm cái trò gì khiến tôi bị người
ta hành hạ đến chết, liên tục rớt mấy cấp rồi………”
Cố Tử Mặc vừa
nghe thấy bên kia lại bắt đầu phun ra một đoạn oán trách thật dài, lập
tức đem điện thoại ra xa, thừa dịp này làm cho đầu óc thanh tỉnh một
chút.
Một lát sau, xác định bên kia đã càm ràm xong, Cố Tử Mặc
lần nữa đem điện thoại áp vào bên tai, bình tĩnh nói “Biết rồi, tôi sẽ
xử lý, cậu đánh không lại đâu, logout trước đi!”
“Cái gì, cậu nói cái gì……” Chu Minh còn muốn nói tiếp nhưng tên kia đã dập máy, hắn
không thể tin gọi lại lần nữa, liền nhận được thông báo đã tắt máy.
Chu Minh hoàn toàn hết chỗ nói, hắn vứt di động sang một bên, nhìn cái
người hành hạ hắn đến chết trên màn hình, thở dài một hơi, hai tay nặng
nề gõ xuống bàn phím, giống như muốn trút hết căm phẫn.
Cực Phẩm Công TửTác giả: Công Tử Vô SongTruyện Ngôn Tình, Truyện Võng Du“Công Tử Thế Vô Song…..” An Nhạc nghĩ tới cái tên này, nhớ ra nó là câu “Mạch thượng nhân như ngọc, công tử thế vô song” trong thơ từ. Cô cong môi vui vẻ, không nghĩ tới ID trò chơi của Tiêu Thịnh học trưởng lại văn nghệ như vậy, mặc dù hơi có vẻ khoe khoang, nhưng An Nhạc cho rằng Tiêu Thịnh học trưởng thật sự thích hợp với cái tên công tử thế vô song này. Đây chính là cái gọi tình nhân trong mắt hóa Tây Thi sao? An Nhạc nghĩ tới lát nữa có thể vào trò chơi, quang minh chính đại quyến rũ học trưởng, khóe miệng không tự chủ được cong lên. Thật ra cô cùng Tiêu Thịnh học trưởng trước đó chưa từng gặp mặt, mặc dù cùng học chung một đại học, nhưng trường đại học lại có rất nhiều người nha, cô lại học ở khoa văn học, còn hắn ở khoa tin tức truyền thông. Mọi chuyện bắt đầu từ một tháng trước, mạng trong trường có vấn đề, 4 giờ chiều, An Nhạc ra ngoài trường đến một tiệm internet gần đó, cô ở trong đó chơi game đến tận tối. Trường học đóng cổng lúc 12 giờ, cho nên đến 11 giờ đại bộ phận sinh… An Nhạc liên tục chà đạp hắn không hề thương lượng, nếu như lần đầu tiên An Nhạc còn không chú ý, như vậy lần thứ hai, lần thứ ba, An Nhạc cũng cảm giác được rồi, coi như tình trạng không tốt thì cũng không thể tệ đến mức này!Đây rõ ràng là người khác!An Nhạc nhìn thi thể trên mặt đất, khóe môi giật giật, xem ra cô thật sự tìm lầm người, người này không phải cái tên Sói Xám kia, chắc bị người khác lên acc rồi.Suy nghĩ này làm cho An Nhạc có chút khinh thường, nha, chơi trò chơi mà phải dùng chung acc với người khác, tên này cũng thật bi kịch! Nhưng nghĩ thì nghĩ vậy, An Nhạc cảm thấy vẫn nên giải thích với người ta một tiếng, đoán chừng hắn vô cớ bị giết chắc cũng nổi điên rồi. An Nhạc vừa định gõ chữ trên bàn phím, tên đó lại bị đá về điểm sống lại, cô đành phải đứng tại chỗ chờ hắn, một lát sau, tên đó đã xuất hiện trong tầm nhìn của cô, nhưng khi nhìn lên cột cấp bậc, hắn đã bị rơi mất mấy cấp.[Phụ cận] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Đợi một chút, đợi một chút.Sói Xam nhìn thấy lời của cô cũng không lên tiếng, chỉ đứng ở cách đó không xa lạnh lùng nhìn An Nhạc, ánh mắt như thế làm An Nhạc cảm thấy cũng may đây là trò chơi, nếu không tên này thật sự dùng ánh mắt g**t ch*t cô.[Phụ cận] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Acc này không phải một mình ngươi chơi đúng không? Ta muốn giết một người khác, thật ngại quá, vừa rồi không có nhìn ra, hiểu lầm, hiểu lầm.[Phụ cận] Sói Xám thích ăn Cừu Lười: Cái gì?[Phụ cận] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Ý là ta giết lầm người, người ta muốn giết không phải ngươi, mà là một người khác chơi acc của ngươi!Ở màn hình bên kia, ngươi nào đó hừ một tiếng, xem ra đúng là vậy, “một người khác”? Hắn lập tức cầm điện thoại di động bấm một dãy số quen thuộc. Thế nhưng hắn lại quên mất một chuyện, hai nơi thời gian chệnh lệch, ở bên kia đang là đêm khuya, nửa đêm bị đánh thức dù là ai cũng sẽ không dễ chịu. Ở một căn hộ nào đó, Cố Tử Mặc nhìn thoáng qua màn hình điện thoại, không chút do dự bấm tắt.Người ở bên kia đại dương tên là Chu Minh, thấy điện thoại mất kết nối liền buồn bực, tên tiểu tử này hại hắn bị người ta giết thảm như vậy mà còn dám không nghe điện thoại. Chu Minh rất kiên nhẫn gọi lại, cứ như thế lặp đi lặp lại mấy lần, Cố Tử Mặc rốt cục nghe điện thoại, nhưng khi mở miệng khẩu khí thực sự không tốt.“Gọi cho tôi vào giờ này hi vọng chuyện của cậu thực sự quan trọng”Cái tên này! Chu Minh tức giận nói “Cậu nói chuyện cho tử tế, tôi còn muốn hỏi cậu, cậu rốt cục dùng acc của tôi làm cái trò gì khiến tôi bị người ta hành hạ đến chết, liên tục rớt mấy cấp rồi………”Cố Tử Mặc vừa nghe thấy bên kia lại bắt đầu phun ra một đoạn oán trách thật dài, lập tức đem điện thoại ra xa, thừa dịp này làm cho đầu óc thanh tỉnh một chút.Một lát sau, xác định bên kia đã càm ràm xong, Cố Tử Mặc lần nữa đem điện thoại áp vào bên tai, bình tĩnh nói “Biết rồi, tôi sẽ xử lý, cậu đánh không lại đâu, logout trước đi!”“Cái gì, cậu nói cái gì……” Chu Minh còn muốn nói tiếp nhưng tên kia đã dập máy, hắn không thể tin gọi lại lần nữa, liền nhận được thông báo đã tắt máy.Chu Minh hoàn toàn hết chỗ nói, hắn vứt di động sang một bên, nhìn cái người hành hạ hắn đến chết trên màn hình, thở dài một hơi, hai tay nặng nề gõ xuống bàn phím, giống như muốn trút hết căm phẫn.