Tác giả:

Cảm thấy khó hiểu vì trước cửa nhà xe đậu khá nhiều nhưng Phượng vẫn bước vào nói câu nói thường lệ: - Thưa mẹ con mới đi học về!!! Rồi sau đó lại bỡ ngỡ khi trong nhà lại có một nhóm thanh niên 5 người trong nhà mình, bà Thu - mẹ Phượng như hiểu được con gái bèn giới thiệu: - Mấy anh đây đến bàn hợp đồng thuê nhà. Đây là Phượng - con gái bác! - Dạ chào mấy anh! _ Phượng thỏ thẻ - Chào em! _ cả 5 đồng thanh Chẳng hiểu sao đứng trước 5 người họ, Phượng lại thấy ngại đến vậy, có lẽ vì ai cũng toát ra khí chất của một người trưởng thành hay như thế nào mà cô cũng ko rõ nữa. Bước vội vào nhà, nếu đứng ở đây thêm một phút giây nào nữa Phượng sẽ ngạt thở mà chết mất. Vừa về đã phải lao vào bếp nấu cơm ngay kẻo lát nữa cha cô về không có cơm. Ông Lâm - một giáo viên đã về hưu, thú vui của ông hằng ngày là tụ tập bạn bè lại và bàn để chơi cổ phiếu, vì là trò chơi lâu dài nên tạm thời chưa có tác hại gì (nhớ kỹ: chỉ là tạm thời😄). …………°°°°°°°°……………°°°°°°°°…………… Đến tối, Phượng cầm mấy quyển vở…

Chương 14: Con rể tương lai

Con Gái Bà ChủTác giả: Hứa Quỳnh TúCảm thấy khó hiểu vì trước cửa nhà xe đậu khá nhiều nhưng Phượng vẫn bước vào nói câu nói thường lệ: - Thưa mẹ con mới đi học về!!! Rồi sau đó lại bỡ ngỡ khi trong nhà lại có một nhóm thanh niên 5 người trong nhà mình, bà Thu - mẹ Phượng như hiểu được con gái bèn giới thiệu: - Mấy anh đây đến bàn hợp đồng thuê nhà. Đây là Phượng - con gái bác! - Dạ chào mấy anh! _ Phượng thỏ thẻ - Chào em! _ cả 5 đồng thanh Chẳng hiểu sao đứng trước 5 người họ, Phượng lại thấy ngại đến vậy, có lẽ vì ai cũng toát ra khí chất của một người trưởng thành hay như thế nào mà cô cũng ko rõ nữa. Bước vội vào nhà, nếu đứng ở đây thêm một phút giây nào nữa Phượng sẽ ngạt thở mà chết mất. Vừa về đã phải lao vào bếp nấu cơm ngay kẻo lát nữa cha cô về không có cơm. Ông Lâm - một giáo viên đã về hưu, thú vui của ông hằng ngày là tụ tập bạn bè lại và bàn để chơi cổ phiếu, vì là trò chơi lâu dài nên tạm thời chưa có tác hại gì (nhớ kỹ: chỉ là tạm thời😄). …………°°°°°°°°……………°°°°°°°°…………… Đến tối, Phượng cầm mấy quyển vở… Không có chuyện gì giấu mãi được, kết quả là Phượng đã bị ông Lâm và bà Thu mắng cho một trận ra hồn. Ông Lâm còn thẳng tay tát cô một bạt tay, từ nhỏ đến lớn đây là lần đầu tiên cô bị đánh nhưng cô cũng không dám nói gì, chỉ mong cha mẹ tha lỗi cho mình.Phượng quỳ trước bàn thờ ông bà đã 2 ngày, không ăn không uống gì rồi. Thấy cảnh đó cha mẹ nào mà không sót cho được, nhưng ông Lâm vẫn kiên quyết không kêu cô đứng dậy.Chứng kiến cảnh đó, Linh cũng thấy lo, nếu cứ tiếp tục thế này chắc Phượng sẽ chết vì kiệt sức mất.……………°°°°°°°°……………°°°°°°°°…………- Bác Lâm, con hứa sẽ trả lại số tiền đó sớm nhất có thể. Nên con xin bác đừng đối xử với Phượng như vậy được không? Em ấy không có lỗi, lỗi là của con, tại con vô dụng ạ!!!- Cậu lấy tư cách gì mà cầu xin cho nó?Ông Lâm cố tình hỏi như thế để xem anh sẽ trả lời ra sao. Ông muốn biết người làm con gái mình chịu bỏ cả tương lai có xứng đáng với sự hi sinh đó hay không.- Con không dám nhận mình là gì của Phượng...nhưng khi con có sự nghiệp trong tay, dù bác có ngăn cản đi nữa thì con nhất định sẽ làm con rể bác bằng mọi giá, nhất định!!!Cả bà Thu, ông Lâm, Trí và Linh điều phì cười trước câu trả lời của anh. Anh đúng là rất giỏi thiết kế xây dựng nhưng có vẻ về chuyện tình cảm thì lại vụng về không tả nổi.

Không có chuyện gì giấu mãi được, kết quả là Phượng đã bị ông Lâm và bà Thu mắng cho một trận ra hồn. Ông Lâm còn thẳng tay tát cô một bạt tay, từ nhỏ đến lớn đây là lần đầu tiên cô bị đánh nhưng cô cũng không dám nói gì, chỉ mong cha mẹ tha lỗi cho mình.

Phượng quỳ trước bàn thờ ông bà đã 2 ngày, không ăn không uống gì rồi. Thấy cảnh đó cha mẹ nào mà không sót cho được, nhưng ông Lâm vẫn kiên quyết không kêu cô đứng dậy.

Chứng kiến cảnh đó, Linh cũng thấy lo, nếu cứ tiếp tục thế này chắc Phượng sẽ chết vì kiệt sức mất.

……………°°°°°°°°……………°°°°°°°°…………

- Bác Lâm, con hứa sẽ trả lại số tiền đó sớm nhất có thể. Nên con xin bác đừng đối xử với Phượng như vậy được không? Em ấy không có lỗi, lỗi là của con, tại con vô dụng ạ!!!

- Cậu lấy tư cách gì mà cầu xin cho nó?

Ông Lâm cố tình hỏi như thế để xem anh sẽ trả lời ra sao. Ông muốn biết người làm con gái mình chịu bỏ cả tương lai có xứng đáng với sự hi sinh đó hay không.

- Con không dám nhận mình là gì của Phượng...nhưng khi con có sự nghiệp trong tay, dù bác có ngăn cản đi nữa thì con nhất định sẽ làm con rể bác bằng mọi giá, nhất định!!!

Cả bà Thu, ông Lâm, Trí và Linh điều phì cười trước câu trả lời của anh. Anh đúng là rất giỏi thiết kế xây dựng nhưng có vẻ về chuyện tình cảm thì lại vụng về không tả nổi.

Con Gái Bà ChủTác giả: Hứa Quỳnh TúCảm thấy khó hiểu vì trước cửa nhà xe đậu khá nhiều nhưng Phượng vẫn bước vào nói câu nói thường lệ: - Thưa mẹ con mới đi học về!!! Rồi sau đó lại bỡ ngỡ khi trong nhà lại có một nhóm thanh niên 5 người trong nhà mình, bà Thu - mẹ Phượng như hiểu được con gái bèn giới thiệu: - Mấy anh đây đến bàn hợp đồng thuê nhà. Đây là Phượng - con gái bác! - Dạ chào mấy anh! _ Phượng thỏ thẻ - Chào em! _ cả 5 đồng thanh Chẳng hiểu sao đứng trước 5 người họ, Phượng lại thấy ngại đến vậy, có lẽ vì ai cũng toát ra khí chất của một người trưởng thành hay như thế nào mà cô cũng ko rõ nữa. Bước vội vào nhà, nếu đứng ở đây thêm một phút giây nào nữa Phượng sẽ ngạt thở mà chết mất. Vừa về đã phải lao vào bếp nấu cơm ngay kẻo lát nữa cha cô về không có cơm. Ông Lâm - một giáo viên đã về hưu, thú vui của ông hằng ngày là tụ tập bạn bè lại và bàn để chơi cổ phiếu, vì là trò chơi lâu dài nên tạm thời chưa có tác hại gì (nhớ kỹ: chỉ là tạm thời😄). …………°°°°°°°°……………°°°°°°°°…………… Đến tối, Phượng cầm mấy quyển vở… Không có chuyện gì giấu mãi được, kết quả là Phượng đã bị ông Lâm và bà Thu mắng cho một trận ra hồn. Ông Lâm còn thẳng tay tát cô một bạt tay, từ nhỏ đến lớn đây là lần đầu tiên cô bị đánh nhưng cô cũng không dám nói gì, chỉ mong cha mẹ tha lỗi cho mình.Phượng quỳ trước bàn thờ ông bà đã 2 ngày, không ăn không uống gì rồi. Thấy cảnh đó cha mẹ nào mà không sót cho được, nhưng ông Lâm vẫn kiên quyết không kêu cô đứng dậy.Chứng kiến cảnh đó, Linh cũng thấy lo, nếu cứ tiếp tục thế này chắc Phượng sẽ chết vì kiệt sức mất.……………°°°°°°°°……………°°°°°°°°…………- Bác Lâm, con hứa sẽ trả lại số tiền đó sớm nhất có thể. Nên con xin bác đừng đối xử với Phượng như vậy được không? Em ấy không có lỗi, lỗi là của con, tại con vô dụng ạ!!!- Cậu lấy tư cách gì mà cầu xin cho nó?Ông Lâm cố tình hỏi như thế để xem anh sẽ trả lời ra sao. Ông muốn biết người làm con gái mình chịu bỏ cả tương lai có xứng đáng với sự hi sinh đó hay không.- Con không dám nhận mình là gì của Phượng...nhưng khi con có sự nghiệp trong tay, dù bác có ngăn cản đi nữa thì con nhất định sẽ làm con rể bác bằng mọi giá, nhất định!!!Cả bà Thu, ông Lâm, Trí và Linh điều phì cười trước câu trả lời của anh. Anh đúng là rất giỏi thiết kế xây dựng nhưng có vẻ về chuyện tình cảm thì lại vụng về không tả nổi.

Chương 14: Con rể tương lai