Thành phố Đài Bắc, mặt trời chiếu nắng chói chang tuyệt không nhân từ như muốn thiêu đốt mọi thứ, tuy rằng loại này thời tiết làm cho người lớn thập phần chán ghét, nhưng đối với vị tiểu bằng hữu mà nói việc này cũng không có gì là lớn, học kỳ chán ghét rốt cục cũng chấm dứt, tiến đến nghỉ hè! Bạn học Kiều Sở mới lớp bốn há miệng, chẳng quan tâm sửa sang gì cả, chỉ để ý đem tất cả những gì có trong ngăn bàn cho vào cặp sách, một bên còn cùng đồng học ngồi cùng bàn quy hoạch ngày nghỉ tuyệt vời, "Cha tớ nói nghỉ hè có thể đi đến nhà bà ngoại ở một tháng nha, nhà bà ngoại ở trên núi, thăm quan này nọ rất tuyệt vời." "Ừ." Cùng giọng điệu cao hứng phấn chấn hoàn toàn tương phản, trả lời cô bé là một tiếng nói lạnh nhạt thanh lương. Tuy rằng biết đồng học ngồi cùng bàn này là loại cá tính bất động, nhưng lạnh nhạt đáp lại như vậy quả thực làm cho người ta chịu đả kích, Kiều Sở đem túi sách phình to hướng đến bàn mà quăng ra xa, xoay người lại, lại thấy bạn đồng học đang cẩn thận tỉ mỉ đem…
Chương 5
Cùng Anh Chồng Bá Đạo Chiến Tranh LạnhTác giả: Y PhươngTruyện Ngôn TìnhThành phố Đài Bắc, mặt trời chiếu nắng chói chang tuyệt không nhân từ như muốn thiêu đốt mọi thứ, tuy rằng loại này thời tiết làm cho người lớn thập phần chán ghét, nhưng đối với vị tiểu bằng hữu mà nói việc này cũng không có gì là lớn, học kỳ chán ghét rốt cục cũng chấm dứt, tiến đến nghỉ hè! Bạn học Kiều Sở mới lớp bốn há miệng, chẳng quan tâm sửa sang gì cả, chỉ để ý đem tất cả những gì có trong ngăn bàn cho vào cặp sách, một bên còn cùng đồng học ngồi cùng bàn quy hoạch ngày nghỉ tuyệt vời, "Cha tớ nói nghỉ hè có thể đi đến nhà bà ngoại ở một tháng nha, nhà bà ngoại ở trên núi, thăm quan này nọ rất tuyệt vời." "Ừ." Cùng giọng điệu cao hứng phấn chấn hoàn toàn tương phản, trả lời cô bé là một tiếng nói lạnh nhạt thanh lương. Tuy rằng biết đồng học ngồi cùng bàn này là loại cá tính bất động, nhưng lạnh nhạt đáp lại như vậy quả thực làm cho người ta chịu đả kích, Kiều Sở đem túi sách phình to hướng đến bàn mà quăng ra xa, xoay người lại, lại thấy bạn đồng học đang cẩn thận tỉ mỉ đem… Ra ngoài hai ngày, Tả Thiên đã mệt muốn chết rồi, tắm rửa xong liền lên giường vùi đầu ngủ bù, những tia nắng xuyên qua rèm cửa cũng trở nên dịu dàng, vẽ lên trên giường những tia mềm mại.Chờ khi cậu tỉnh ngủ, quần áo cần tắm rửa đã được phơi ở trên ban công, bị gió thổi phồng lên như diều, giống như sẽ bay đi."Tới dùng cơm đi."Tại cửa ban công, Khương Lai im lặng đứng dưới ánh nắng mặt trời ,khuôn mặt xinh đẹp giống như thiên sứ đang mỉm cười nhìn cậu.Chỉ là Tả Thiên cảm thấy tốt đẹp, Khương Thi lại cảm thấy không tốt đẹp chút nào.Từ sau khi cậu nhóc Tả Thiên trở về, con gái giống như đem tất cả sự chú ý đặt lên người cậu ta, còn người cha như Khương Thi thì chẳng biết bị lãng quên ở đâu !!Buổi tối thời điểm chuẩn bị đi ngủ, Khương Thi dùng ánh mắt hung tợn trừng Tả Thiên, dùng ngón trỏ chỉ chỉ cậu, lại chỉ chỉ về sofa ở phòng khách, "Đêm nay cậu ngủ ở phòng khách.""Không cần." Khương Lai lần đầu tiên đưa ra kháng nghị, cô lôi kéo tay Tả Thiên, quay sang nói với ba: "Cậu ấy ngủ với con, sofa quá nhỏ."Lời nói của cô như đổ thêm dầu vào lửa,vốn dĩ Khương Thi chỉ hơi có chút bất mãn thì bây giờ trong mắt đã bừng bừng lửa giận."Tả Thiên nhất định phải ngủ sofa!" Câu nói phảng phất như rít ra từ kẽ răng.Khương Lai nhíu mày, "Ba."Cha và con gái giương cung bạt kiếm, đương sự Tả Thiên lại ha ha bật cười, cậu nhìn Khương Lai dịu dàng nói: "Ngoan, đi hôn ba ba một cái, ba ba sẽ không tức giận."Khương Lai cự tuyệt, "Chuyên gia nói hôn sẽ truyền đi rất nhiều vi khuẩn, không sạch sẽ."
Ra ngoài hai ngày, Tả Thiên đã mệt muốn chết rồi, tắm rửa xong liền lên giường vùi đầu ngủ bù, những tia nắng xuyên qua rèm cửa cũng trở nên dịu dàng, vẽ lên trên giường những tia mềm mại.
Chờ khi cậu tỉnh ngủ, quần áo cần tắm rửa đã được phơi ở trên ban công, bị gió thổi phồng lên như diều, giống như sẽ bay đi.
"Tới dùng cơm đi."
Tại cửa ban công, Khương Lai im lặng đứng dưới ánh nắng mặt trời ,khuôn mặt xinh đẹp giống như thiên sứ đang mỉm cười nhìn cậu.
Chỉ là Tả Thiên cảm thấy tốt đẹp, Khương Thi lại cảm thấy không tốt đẹp chút nào.
Từ sau khi cậu nhóc Tả Thiên trở về, con gái giống như đem tất cả sự chú ý đặt lên người cậu ta, còn người cha như Khương Thi thì chẳng biết bị lãng quên ở đâu !!
Buổi tối thời điểm chuẩn bị đi ngủ, Khương Thi dùng ánh mắt hung tợn trừng Tả Thiên, dùng ngón trỏ chỉ chỉ cậu, lại chỉ chỉ về sofa ở phòng khách, "Đêm nay cậu ngủ ở phòng khách."
"Không cần." Khương Lai lần đầu tiên đưa ra kháng nghị, cô lôi kéo tay Tả Thiên, quay sang nói với ba: "Cậu ấy ngủ với con, sofa quá nhỏ."
Lời nói của cô như đổ thêm dầu vào lửa,vốn dĩ Khương Thi chỉ hơi có chút bất mãn thì bây giờ trong mắt đã bừng bừng lửa giận.
"Tả Thiên nhất định phải ngủ sofa!" Câu nói phảng phất như rít ra từ kẽ răng.
Khương Lai nhíu mày, "Ba."
Cha và con gái giương cung bạt kiếm, đương sự Tả Thiên lại ha ha bật cười, cậu nhìn Khương Lai dịu dàng nói: "Ngoan, đi hôn ba ba một cái, ba ba sẽ không tức giận."
Khương Lai cự tuyệt, "Chuyên gia nói hôn sẽ truyền đi rất nhiều vi khuẩn, không sạch sẽ."
Cùng Anh Chồng Bá Đạo Chiến Tranh LạnhTác giả: Y PhươngTruyện Ngôn TìnhThành phố Đài Bắc, mặt trời chiếu nắng chói chang tuyệt không nhân từ như muốn thiêu đốt mọi thứ, tuy rằng loại này thời tiết làm cho người lớn thập phần chán ghét, nhưng đối với vị tiểu bằng hữu mà nói việc này cũng không có gì là lớn, học kỳ chán ghét rốt cục cũng chấm dứt, tiến đến nghỉ hè! Bạn học Kiều Sở mới lớp bốn há miệng, chẳng quan tâm sửa sang gì cả, chỉ để ý đem tất cả những gì có trong ngăn bàn cho vào cặp sách, một bên còn cùng đồng học ngồi cùng bàn quy hoạch ngày nghỉ tuyệt vời, "Cha tớ nói nghỉ hè có thể đi đến nhà bà ngoại ở một tháng nha, nhà bà ngoại ở trên núi, thăm quan này nọ rất tuyệt vời." "Ừ." Cùng giọng điệu cao hứng phấn chấn hoàn toàn tương phản, trả lời cô bé là một tiếng nói lạnh nhạt thanh lương. Tuy rằng biết đồng học ngồi cùng bàn này là loại cá tính bất động, nhưng lạnh nhạt đáp lại như vậy quả thực làm cho người ta chịu đả kích, Kiều Sở đem túi sách phình to hướng đến bàn mà quăng ra xa, xoay người lại, lại thấy bạn đồng học đang cẩn thận tỉ mỉ đem… Ra ngoài hai ngày, Tả Thiên đã mệt muốn chết rồi, tắm rửa xong liền lên giường vùi đầu ngủ bù, những tia nắng xuyên qua rèm cửa cũng trở nên dịu dàng, vẽ lên trên giường những tia mềm mại.Chờ khi cậu tỉnh ngủ, quần áo cần tắm rửa đã được phơi ở trên ban công, bị gió thổi phồng lên như diều, giống như sẽ bay đi."Tới dùng cơm đi."Tại cửa ban công, Khương Lai im lặng đứng dưới ánh nắng mặt trời ,khuôn mặt xinh đẹp giống như thiên sứ đang mỉm cười nhìn cậu.Chỉ là Tả Thiên cảm thấy tốt đẹp, Khương Thi lại cảm thấy không tốt đẹp chút nào.Từ sau khi cậu nhóc Tả Thiên trở về, con gái giống như đem tất cả sự chú ý đặt lên người cậu ta, còn người cha như Khương Thi thì chẳng biết bị lãng quên ở đâu !!Buổi tối thời điểm chuẩn bị đi ngủ, Khương Thi dùng ánh mắt hung tợn trừng Tả Thiên, dùng ngón trỏ chỉ chỉ cậu, lại chỉ chỉ về sofa ở phòng khách, "Đêm nay cậu ngủ ở phòng khách.""Không cần." Khương Lai lần đầu tiên đưa ra kháng nghị, cô lôi kéo tay Tả Thiên, quay sang nói với ba: "Cậu ấy ngủ với con, sofa quá nhỏ."Lời nói của cô như đổ thêm dầu vào lửa,vốn dĩ Khương Thi chỉ hơi có chút bất mãn thì bây giờ trong mắt đã bừng bừng lửa giận."Tả Thiên nhất định phải ngủ sofa!" Câu nói phảng phất như rít ra từ kẽ răng.Khương Lai nhíu mày, "Ba."Cha và con gái giương cung bạt kiếm, đương sự Tả Thiên lại ha ha bật cười, cậu nhìn Khương Lai dịu dàng nói: "Ngoan, đi hôn ba ba một cái, ba ba sẽ không tức giận."Khương Lai cự tuyệt, "Chuyên gia nói hôn sẽ truyền đi rất nhiều vi khuẩn, không sạch sẽ."