Tạ Duy Khải, 17 tuổi, con trai chủ tịch một tập đoàn, tương lai định sẵn cho Duy Khải là học kinh tế và trở thành người tiếp quản tập đoàn mai sau. Tất nhiên, mọi thứ chẳng hoàn hảo được, cậu chàng đáng ra phải được vô số nữ sinh theo đuổi này bây giờ lại là đối tượng được phụ nữ toàn trường coi là "chị em". Đừng hiểu nhầm, tính hướng của Duy Khải vô cùng rõ ràng, chỉ là... Duy Khải học chuyên Văn. Nói đến việc học chuyên Văn, lại là một hồi tốn mồ hôi nước mắt và cả... nước cà chua của Duy Khải. Cái năm học đầu tiên ấy, cha của Duy Khải vốn định cho cậu vào lớp chuyên Toán, mà cậu chàng lại đem lòng yêu môn Văn từ lâu. Thế là cái trò một khóc hai nháo ba thắt cổ được Duy Khải thực thi rất nhuần nhuyễn. Tất nhiên, dùng với cha cậu thì nghiễm nhiên là vô dụng, với một bộ não cáo già lâu năm trên giới thương trường, cha cậu sẽ chẳng tin cái vụ cắt cổ tay chảy máu toàn mùi tương cà chua như thế. Vậy nên, đối tượng thích hợp nhất chính là nữ chủ nhân trong nhà - mẹ cậu. Sao? Bạn bảo…
Chương 2: Muốn trở thành tác giả truyện trên mạng!
Đã Từng Có Một Fan Trung ThànhTác giả: Kem TáoTạ Duy Khải, 17 tuổi, con trai chủ tịch một tập đoàn, tương lai định sẵn cho Duy Khải là học kinh tế và trở thành người tiếp quản tập đoàn mai sau. Tất nhiên, mọi thứ chẳng hoàn hảo được, cậu chàng đáng ra phải được vô số nữ sinh theo đuổi này bây giờ lại là đối tượng được phụ nữ toàn trường coi là "chị em". Đừng hiểu nhầm, tính hướng của Duy Khải vô cùng rõ ràng, chỉ là... Duy Khải học chuyên Văn. Nói đến việc học chuyên Văn, lại là một hồi tốn mồ hôi nước mắt và cả... nước cà chua của Duy Khải. Cái năm học đầu tiên ấy, cha của Duy Khải vốn định cho cậu vào lớp chuyên Toán, mà cậu chàng lại đem lòng yêu môn Văn từ lâu. Thế là cái trò một khóc hai nháo ba thắt cổ được Duy Khải thực thi rất nhuần nhuyễn. Tất nhiên, dùng với cha cậu thì nghiễm nhiên là vô dụng, với một bộ não cáo già lâu năm trên giới thương trường, cha cậu sẽ chẳng tin cái vụ cắt cổ tay chảy máu toàn mùi tương cà chua như thế. Vậy nên, đối tượng thích hợp nhất chính là nữ chủ nhân trong nhà - mẹ cậu. Sao? Bạn bảo… Để viết truyện khó hơn Duy Khải tưởng tượng rất nhiều. Tất nhiên là để viết ra tình tiết của một câu chuyện rất đơn giản với học sinh chuyên Văn như Duy Khải, nhưng cậu không chỉ muốn viết ra thôi, còn muốn mọi người đọc được nó!Duy Khải muốn trở thành một tác giả truyện trên mạng!Thế là Duy Khải phải lần lần mò mò, mãi mới lập được nick thành viên trong một web truyện trên mạng, sau đó lại phải đăng ký tên mạng, làm sao cho không trùng với tên ai nữa. Cả cái mạng xã hội to như thế, bao nhiêu tên hay người ta đã đặt hết rồi, mọi người nói xem để đặt tên mà không bị trùng nó khó khăn đến thế nào!Sau một hồi đắn đo suy nghĩ mãi, Duy Khải đành đặt tên là "Gió trời thu mát mẻ". Mọi người bảo tên này cũng quá dài rồi? Còn hơi nữ tính nữa? Chứ biết làm thế nào, Duy Khải vốn định đặt cái tên "Thiên Phong" anh tuấn tiêu sái, nhưng lại phát hiện ra có người đặt rồi, đổi lại là "Gió Trời" thì cũng sợ có người đặt rồi, vậy thôi đành đặt cái tên bình thường mà độ dài bất thường này đi.(Táo: Thật đấy cả nhà ạ, Táo search được có tác giả tên Thiên Phong thật ấy. Hicc chứ Táo ưng cái tên ấy lắm, lúc sau định đổi cho nam chính thành Gió Trời thì thấy hơi dị, mà cũng sợ trùng nữa. Đến tên "Gió trời thu mát mẻ" này mà cũng trùng tên ai nữa thì cho Táo xin lỗi @_@)Xong vụ tên tuổi phiền phức, bắt đầu bắt tay vào viết truyện thì Duy Khải mới nhận ra mình trước đây suy nghĩ quá nông cạn rồi. Không chỉ cần viết ra nội dung thôi, còn phải có tên truyện, ảnh bìa truyện, tóm tắt truyện. Những thứ này đều phải thật hấp dẫn thì mọi người mới tò mò mà vào đọc!Trời ơi, viết có một cuốn truyện thôi mà sao phức tạp đến thế cơ chứ!!
Để viết truyện khó hơn Duy Khải tưởng tượng rất nhiều. Tất nhiên là để viết ra tình tiết của một câu chuyện rất đơn giản với học sinh chuyên Văn như Duy Khải, nhưng cậu không chỉ muốn viết ra thôi, còn muốn mọi người đọc được nó!
Duy Khải muốn trở thành một tác giả truyện trên mạng!
Thế là Duy Khải phải lần lần mò mò, mãi mới lập được nick thành viên trong một web truyện trên mạng, sau đó lại phải đăng ký tên mạng, làm sao cho không trùng với tên ai nữa. Cả cái mạng xã hội to như thế, bao nhiêu tên hay người ta đã đặt hết rồi, mọi người nói xem để đặt tên mà không bị trùng nó khó khăn đến thế nào!
Sau một hồi đắn đo suy nghĩ mãi, Duy Khải đành đặt tên là "Gió trời thu mát mẻ". Mọi người bảo tên này cũng quá dài rồi? Còn hơi nữ tính nữa? Chứ biết làm thế nào, Duy Khải vốn định đặt cái tên "Thiên Phong" anh tuấn tiêu sái, nhưng lại phát hiện ra có người đặt rồi, đổi lại là "Gió Trời" thì cũng sợ có người đặt rồi, vậy thôi đành đặt cái tên bình thường mà độ dài bất thường này đi.
(Táo: Thật đấy cả nhà ạ, Táo search được có tác giả tên Thiên Phong thật ấy. Hicc chứ Táo ưng cái tên ấy lắm, lúc sau định đổi cho nam chính thành Gió Trời thì thấy hơi dị, mà cũng sợ trùng nữa. Đến tên "Gió trời thu mát mẻ" này mà cũng trùng tên ai nữa thì cho Táo xin lỗi @_@)
Xong vụ tên tuổi phiền phức, bắt đầu bắt tay vào viết truyện thì Duy Khải mới nhận ra mình trước đây suy nghĩ quá nông cạn rồi. Không chỉ cần viết ra nội dung thôi, còn phải có tên truyện, ảnh bìa truyện, tóm tắt truyện. Những thứ này đều phải thật hấp dẫn thì mọi người mới tò mò mà vào đọc!
Trời ơi, viết có một cuốn truyện thôi mà sao phức tạp đến thế cơ chứ!!
Đã Từng Có Một Fan Trung ThànhTác giả: Kem TáoTạ Duy Khải, 17 tuổi, con trai chủ tịch một tập đoàn, tương lai định sẵn cho Duy Khải là học kinh tế và trở thành người tiếp quản tập đoàn mai sau. Tất nhiên, mọi thứ chẳng hoàn hảo được, cậu chàng đáng ra phải được vô số nữ sinh theo đuổi này bây giờ lại là đối tượng được phụ nữ toàn trường coi là "chị em". Đừng hiểu nhầm, tính hướng của Duy Khải vô cùng rõ ràng, chỉ là... Duy Khải học chuyên Văn. Nói đến việc học chuyên Văn, lại là một hồi tốn mồ hôi nước mắt và cả... nước cà chua của Duy Khải. Cái năm học đầu tiên ấy, cha của Duy Khải vốn định cho cậu vào lớp chuyên Toán, mà cậu chàng lại đem lòng yêu môn Văn từ lâu. Thế là cái trò một khóc hai nháo ba thắt cổ được Duy Khải thực thi rất nhuần nhuyễn. Tất nhiên, dùng với cha cậu thì nghiễm nhiên là vô dụng, với một bộ não cáo già lâu năm trên giới thương trường, cha cậu sẽ chẳng tin cái vụ cắt cổ tay chảy máu toàn mùi tương cà chua như thế. Vậy nên, đối tượng thích hợp nhất chính là nữ chủ nhân trong nhà - mẹ cậu. Sao? Bạn bảo… Để viết truyện khó hơn Duy Khải tưởng tượng rất nhiều. Tất nhiên là để viết ra tình tiết của một câu chuyện rất đơn giản với học sinh chuyên Văn như Duy Khải, nhưng cậu không chỉ muốn viết ra thôi, còn muốn mọi người đọc được nó!Duy Khải muốn trở thành một tác giả truyện trên mạng!Thế là Duy Khải phải lần lần mò mò, mãi mới lập được nick thành viên trong một web truyện trên mạng, sau đó lại phải đăng ký tên mạng, làm sao cho không trùng với tên ai nữa. Cả cái mạng xã hội to như thế, bao nhiêu tên hay người ta đã đặt hết rồi, mọi người nói xem để đặt tên mà không bị trùng nó khó khăn đến thế nào!Sau một hồi đắn đo suy nghĩ mãi, Duy Khải đành đặt tên là "Gió trời thu mát mẻ". Mọi người bảo tên này cũng quá dài rồi? Còn hơi nữ tính nữa? Chứ biết làm thế nào, Duy Khải vốn định đặt cái tên "Thiên Phong" anh tuấn tiêu sái, nhưng lại phát hiện ra có người đặt rồi, đổi lại là "Gió Trời" thì cũng sợ có người đặt rồi, vậy thôi đành đặt cái tên bình thường mà độ dài bất thường này đi.(Táo: Thật đấy cả nhà ạ, Táo search được có tác giả tên Thiên Phong thật ấy. Hicc chứ Táo ưng cái tên ấy lắm, lúc sau định đổi cho nam chính thành Gió Trời thì thấy hơi dị, mà cũng sợ trùng nữa. Đến tên "Gió trời thu mát mẻ" này mà cũng trùng tên ai nữa thì cho Táo xin lỗi @_@)Xong vụ tên tuổi phiền phức, bắt đầu bắt tay vào viết truyện thì Duy Khải mới nhận ra mình trước đây suy nghĩ quá nông cạn rồi. Không chỉ cần viết ra nội dung thôi, còn phải có tên truyện, ảnh bìa truyện, tóm tắt truyện. Những thứ này đều phải thật hấp dẫn thì mọi người mới tò mò mà vào đọc!Trời ơi, viết có một cuốn truyện thôi mà sao phức tạp đến thế cơ chứ!!