“Sao lại chạy tới đây?” Tay Tưởng Phàm vẫn đang bừng bừng khí thế đánh Dota của trò l*l, hắn vội liếc nhìn Quý Ngôn mới chạy tới đây, hỏi. “Lại cãi nhau với Tần Vị à?” Giọng điệu nom thế nào cũng giống kiểu thấy như cơm bữa… Nhớ lần đầu tiên Quý Ngôn chạy tới nương nhờ Tưởng Phàm, Tưởng Phàm còn bị dọa sợ, suy nghĩ vội vàng chạy ngược chạy xuôi giữa hai người, chỉ để giữ hạnh phúc gia đình của cái đôi này. Giờ ngẫm lại, hắn mới thấy năm đó bản thân thật quá ngây thơ, mà giờ thì đã hắn hết sợ hãi rồi. Cuộc sống yên bình quá đỗi, đôi khi giữa hai người yêu nhau phải có chút gia vị cãi nhau mới ổn… Thứ gia vị này đồng thời còn tiện thể còn ngược luôn con cẩu độc thân này, Tưởng Phàm đã thấu đạo lý này lắm rồi. Ẳng! *** Quý Ngôn ừ một tiếng, lấy cái ghế qua ngồi bên cạnh Tưởng Phàm nhìn hắn chơi Dota. “Thế lần này làm sao?” Tưởng Phàm liếc mắt, mang tính chất tượng trưng quan tâm cuộc sống tình cảm của Quý Ngôn và Tần Vị. “Tối qua có buổi liên hoan.” Quý Ngôn nâng cằm nhìn Soraka trong l…
Tác giả: