Ô BỒN CƯ Đó là một thị trấn bình lặng nằm bên bờ biển, một khu thành đầy nắng và gió, cùng vị tanh mặn đặc trưng của biển cả, lúc nào cũng yên tĩnh như chỉ biết chăm chú nhìn về phía đường chân trời xa xôi. Thành trấn này gọi là Hoa Liên, là thành trấn lớn nhất nằm ven biển Đông, nhưng lại không giàu có tấp nập. Khách giao thương qua trấn, ai cũng vội vàng, nhưng đều chú ý tới một khách đ**m nằm ngay trên đường chính. Khách đ**m này bề ngoài nhìn rất bình dân, ngay cả biển hiệu nho nhỏ cũng bị cát bụi làm mờ. Nếu cố gắng nhìn thật kĩ, mới có thể đọc được những nét chữ rồng bay phượng múa trên đó: “Ô Bồn Cư”. *Tên khách đ**m có lẽ có một ý nghĩa gì đó, đáng tiếc, ta luận không nổi. Bạn nào biết, mong được chỉ bảo! Nữ chủ nhân của quán này, là một người phụ nữ đẹp đến mức khiến người ta hồn xiêu phách lạc, bốn chữ “diễm quang chiếu nhân” quả thật hiện ra đầy đủ trên người nàng, người nào gặp nàng ngay từ cái nhìn đầu tiên lập tức cảm thấy bị choáng ngợp, tim đập thình thịch… *Diễm quang…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...