Sau khi vào đông, mặt trời xuống núi thật sớm, tới khi bảo bảo cuối cùng trong lớp mẫu giáo bé Thạch Trái Cây được ba mẹ đón xong, thì trời cũng đã tối. Thầy giáo Mộc Nhĩ chậm rãi cởi xuống cái tạp dề có họa tiết hình hoa ở trên người, gấp gọn thành hình dáng một cái gối con, rồi cầm theo một túi thạch trái cây mà tan việc về nhà. Thầy giáo Mộc Nhĩ khoảng hai mươi tuổi, vừa mới tốt nghiệp, là thầy giáo duy nhất ở trong nhà trẻ công lập, quý giá ngang với gấu trúc. Thầy giáo Mộc Nhĩ dáng người cao gầy, thích mặc áo len trắng, lúc cười lên thì ấm áp như làm gió xuân, lại giống như cốc thạch hoa quả thập cẩm vừa ngọt vừa mềm mà học sinh cứ tranh nhau mua trong mỗi bữa trưa. Thầy giáo Mộc Nhĩ chính là giáo viên được các bảo bảo trong nhà trẻ hoan nghênh nhất. Cứ nhìn vào túi thạch trái cây to mà cậu thu được do mấy bảo bảo cố nhét vào tay ngày hôm nay thì biết. Thầy giáo Mộc Nhĩ có thuộc tính papa thần bí. Từ ngày đầu tiên lúc tới nhà trẻ đã khiến tiểu bảo bảo ngỗ nghịch nhất, chuyên gia…

Truyện chữ