Tác giả:

Ánh trăng vô ngần, ánh sáng trong suốt như ngọc, ngay cả ngọn núi tối như mực kia cũng có thể chiếu sáng. Dưới núi, một nhóm binh lính mặc giáp trụ triều đình chỉnh tề đứng thẳng, phong thái ngút trời, trang bị tỉ mỉ, làm cho người ta có cảm giác đang bị kh*ng b* uy áp. Đứng ở đầu đoàn binh đó là một nam tử trẻ tuổi mặc y phục giáo úy. Nam tử trẻ tuổi ngẩng đầu nhìn lên trên, bất đắc dĩ thở dài 1 hơi, tiếp tục ngồi xổm tại chỗ, tiến hành nhiệm vụ của hắn —– đuổi muỗi! Mùa hè nóng nực vốn là thời tiết phồn thịnh của loài muỗi, huống chi nơi đang đứng đây lại là vùng rừng núi hoang vu. Lưu Sơn tự nhận bản thân mình bình thường có thế nào cũng là một nam nhi phong độ chỉ có tốt nhất, nhưng hiện tại phong độ của hắn đã hoàn toàn biến mất, trên khuôn mặt nhẵn nhụi và trên cổ đã bị muỗi đốt sưng hết cục u này đến cục u khác. “Lưu giáo úy”. Một viên tiểu tướng chức vị thấp hơn đi gần đến bên người Lưu Sơn, trên mặt trên tai người kia so với Lưu Sơn còn bị muỗi đốt nghiêm trọng hơn. ”Chúng ta…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...