Khi Trương Nghiêu bực bội bèn thích bện châu chấu cỏ. Hôm nay, trên lan can cũ kỹ đã bày một hàng châu chấu cỏ, đủ màu sắc, phong phú trước mắt. Sau khi con châu châu cỏ cuối cùng hoàn thành, Trương Nghiêu khẽ thở dài. Dưới lầu, tiếng pháo nổ đinh tai nhức óc vang lên, các đốt ngón tay anh nắm lan can trở nên trắng bệch, trong mắt toát một ít hận ý. Cuối cùng, ít hận ý này biến mất. Anh đẩy từng con châu chấu xuống lầu, giống như đẩy những người đó xuống vực sâu vạn trượng vậy. Phải bình tĩnh tỉnh táo nào, Trương Nghiêu tự nói với mình. Mở mắt ra, tròng mắt anh đã bình tĩnh và lạnh lẽo. Đây là buổi sáng đặc biệt náo nhiệt, trên mặt đường nhựa rơi tầng tầng lớp lớp cánh hoa hồng, một vài người hiếu kỳ ló đầu, “Nhà ai kết hôn nhỉ, làm lớn thế?” “Anh vẫn không biết à? Chính là con gái Từ lão hổ đó!” “Từ lão hổ?! Phú ông Từ lão hổ hả? Chẳng phải nói con gái ông ta bị ngốc sao? Cũng có người cưới trời? “Ai kêu ông già nó có tiền… Anh có biết thời buổi này cần có núi dựa không?” Người biết…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...