‘’Thế nào là hạnh phúc hả mẹ’’ tôi nhìn mẹ. Bà ấy trả lời rằng hạnh phúc là khi có những người yêu thương ở bên cạnh ta cùng ta vui vẻ sống bên nhau... Tôi ngây ngô, tỏ vẻ không hiểu hỏi "Thế tại sao mẹ lại không hạnh phúc?" ở bên cạnh người mẹ này, tôi chưa từng thấy mẹ buồn hoặc khóc, chẳng vì mẹ tôi mạnh mẽ hay là người vô cảm, mà là vì bà ấy đã vì tôi nên mới nén trong lòng những cảm xúc mà vốn lẽ ra bà ấy nên giải tỏa Mẹ bất chợt im lặng, cánh môi nhếch lên tạo thành một đường cong, bà nhìn tôi rồi cười "Ba của con ở một nơi rất xa xa đến nỗi mẹ không thể nào cảm nhận được cái gọi là hạnh phúc" bà ấy nói, sau đó nắm lấy cánh vai của tôi, chỉ tôi về phía giao nhau của mặt trời và nước biển Tôi, hạnh phúc khi chỉ có mẹ, hai người chúng tôi nương tựa nhau mà sống. Tên tôi là Tuyết Mạn là một cô gái đáng yêu, tính tình hoạt bát năng động. Khi tôi được 17 tuổi thì tôi gặp người mà tôi thương mến, tốt với tôi quan tâm tôi nhưng sự thật không như bản thân tôi tưởng. Hắn ngoài mặt quen…
Tác giả: