“Thiếu gia, thiếu gia, mau tỉnh lại…” Bốn giờ sáng Chu Trạch Diên mới say khướt trở về, chỉ ngủ hơn năm tiếng đã bị người hầu đánh thức, tính tình đương nhiên không tốt chút nào, đầu đau muốn kiếm người xả, người hầu nơm nớp lo sợ bồi thêm một câu: “Tiên sinh có chuyện tìm Cậu.” Chu Trạch Diên lập tức tỉnh ngủ. Mười phút sau, hắn quần áo chỉnh tề đi đến thư phòng ở lầu hai, hít sâu một hơi gõ cửa, cổ họng căng lên: “Ba ba, ngài tìm con?” Nghe thấy bên trong lên tiếng, hắn đẩy cửa đi vào, xoay người cẩn thận đóng cửa, mỗi một động tác đều cẩn thận tỉ mỉ, chỉ sợ sẽ làm sai. Chu Nhâm ngồi sau chiếc bàn gỗ lim rộng rãi hơi hơi nhíu mày, thả văn kiện đang xem xuống, hỏi: “Tối hôm qua ra ngoài chơi với ai?” “Hôm qua là sinh nhật bạn gái Bạch Khôn, tụi con đi ăn chúc mừng cô ấy.” “Cái cô người mẫu vô danh đó cũng coi là bạn gái?” Chu Nhâm không vui nói: “Về sau bớt giao du với Bạch Khôn đi, cậu ta không phải loại làm nên chuyện.” Chu Trạch Diên cúi đầu, “Con đã biết.” Ánh mắt Chu Nhâm dừng ở…

Truyện chữ