Phong quốc năm hai mươi ba, Thừa tướng Đoan Mộc phủ. Sở Lăng lần thứ chín lén chạy tới nơi này,chỉ vì hắn lần đầu tiên nhìn thấy liền nhớ thương chi nữ của Tể tướng _Đoan Mộc Mộng.Đoan Mộc Mộng lớn lên đoan trang xinh đẹp,mặc dù mới mười tuổi nhưng rất có phong thái tiểu thư khuê các, cho nên khi thấy nàng Sở Lăng chẳng qua chỉ mím môi cười, sau đó gọi nha hoàn bưng trà đi lên. Sở Lăng mặc dù lớn hơn nàng hai tuổi nhưng mặt lại nén không được ửng đỏ, sau khi uống ngụm trà liền nói:“ Đoan Mộc cô nương, không bằng nàng đưa ta đi tham quan phủ một chút nha.” Đoan Mộc Mộng cười gật đầu, đứng dậy đi được hai bước, quay đầu lại nhanh nhẹn nói:“Sở đại ca,huynh sau này gọi ta là Mộng Nhi đi.” Sở Lăng nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của nàng,trong nháy mắt thất thần, bước đi có chút hoảng hốt. Phủ Thừa tướng rất lớn, lúc này lại là tháng giêng cho nên liếc mắt nhìn lại một cái,trên đình và lầu các có rất nhiều hoa tươi nở rộ như sóng biển ùa vào.Sở Lăng đi theo phía sau Đoan Mộc Mộng nhìn thân…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...