Tác giả:

Phong tuyết cuồng loạn tràn vào căn phòng vốn chẳng mấy ấm áp, thổi tắt đi nguồn nhiệt duy nhất toát ra từ ánh nến trong phòng… Nháy mắt, không gian trở nên hắc ám, rét lạnh. Ngồi bên song cửa sổ, ta men theo mà đứng dậy, nghĩ muốn đón phong tuyết kia, mong chúng thổi đi chút lo lắng trong lòng. Thế nhưng…gió tràn vào lạnh đến thấu xương khiến ta không nhịn được mà phát run, nhưng mà…ta vẫn muốn đứng bên khung cửa sổ ấy. Phong tuyết lãnh liệt…nhưng sao có thể sánh bằng cái lãnh trong tâm đã chết của ta…. Tâm lạnh đến đau đớn mà co rút, ta nghĩ không ra trên đời còn gì có thể lãnh bằng chân tâm này của ta. Tập Dịch ngươi biết không? Sáng nay… chính cuộc nói chuyện với ngươi đã khiến lòng ta đông lạnh đến như vậy. “Thực… Ngươi nghe ta nói… Ta phái người đi tìm… Ở ngay gần Niếp phủ có một thôn trang nhỏ, có tin báo Kỳ đang ở đó.” Bộ dạng ngươi lúc ấy mi phi sắc vũ (hớn hở vui mừng), đến bây giờ vẫn còn in đậm trong tâm trí ta. “Hừ… Tốt lắm, các ngươi cứ cười đi! Cốc Ngạn yên tâm giấu Kỳ…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...