Tiếng ve kêu ngày hè, giật mình tỉnh giấc, bỗng nhớ lại ký ức vẫn ngủ đông trong sâu thẳm nội tâm. Tha tồn tại, cắm rễ trong sinh mệnh hắn, không tài nào vứt bỏ. Đôi mắt trong suốt sáng loáng, cùng một tiếng gọi thật dài. “Diệp.” Hắn nghĩ trái tim cũng nhanh muốn nhảy ra ngoài. Đôi tay nhỏ bé mềm mại hướng tới trước mặt hắn. “Diệp.” Nhịn không được kiễng chân tại trên môi người nọ ấn hạ một nụ hôn… Còn chưa kịp tiếp xúc, tiếng ve kêu râm ran làm hắn chợt tỉnh giấc… Đồng! Từ dưới thư quyền cấp tốc ngẩng đầu. Vừa đọc được gì? Vội giở lại quyển sách đang cầm trên tay. Dĩ nhiên thất thần. Nhu nhu cái mũi cao thẳng, nghiêng mặt gọi: “Đồng.” Tiếng gọi của thiếu niên nhượng bào huynh Đồng đang vùi đầu đọc sách bị giật mình hoảng sợ. “Cái gì?” Khuôn mặt tuấn dật dưới ánh dương quang ngày hè càng tuấn khí, nhượng Hoàng Phủ Diệp không cẩm ngừng hô hấp. Thời gian trôi qua vội vàng như nước chảy, nhìn lại, đã qua vài chục năm. Mười năm trước, cái tên hoàng huynh ngu ngốc gì cũng không hiểu kia,…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...