Tác giả:

Tự hỏi Chờ là một sai lầm đáng yêu. Nhiều năm sau, một buổi chiều hoàng hôn, khoảng 5h chập tối, nàng đang ngồi ở trước bàn học, nhận được điện thoại của hắn, thanh âm khàn khàn từ phương xa truyền đến: "Anh yêu em, đến chết cũng không quên." Hận là oán giận, yêu là vui sướng, thời gian trước mặt bỗng trở nên yếu đuối. Tựa như một ly trà không ngừng pha loãng, nếu tình yêu đủ kiên trinh để đối kháng thời gian, một đôi tình nhân hữu ý vì sao lại bỏ lỡ kiếp này? Lúc còn trẻ ta tìm không thấy đáp án, chỉ có thể âm thầm phỏng đoán, có lẽ đây là  bất đắc dĩ của đời người. Vào một buổi trưa mùa đông ấm áp, ta đang trầm tư bỗng nhìn lên bầu trời xanh thổi qua một đám mây trắng, trong lòng nổi lên tâm tư khó hiểu. Xem hoa tàn hoa nở trước nhà, nhìn trời nổi mây, luôn luôn làm cho ta có một loại tình cảm không thể tiêu tan. Phật viết: "Nguyên nhân duyên diệt." Mà ta lại có hy vọng xa vời không bao giờ mất là kỳ tích sẽ xuất hiện. Bạn có từng xem qua truyện《 Phúc nhĩ ma tư 》không? Tình yêu có…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...