Mở mànBố trí trầm ổn, một phòng thư hương, xem ra thư phòng kiểu Anh này rất có niên đại. Một ông lão nhìn trái nhìn phải thế nào cũng không thấy sự hiền lành, đang nhìn bên sườn mặt một thanh niên tuấn mĩ lãnh mị, mọi người đều biết bọn họ là ông cháu, nhưng mà, một khi không có người ngoài ở đây, phía sau cánh cửa đóng kín lại luôn đối chọi gay gắt, nghĩ hết biện pháp muốn đối phương thần phục. Mỉm cười? Đó là trò vui gì? Lạnh lùng, kiên định, mới là đặc chất bẩm sinh của người đàn ông Thẩm gia. Ánh mắt ông lão luôn đuổi theo đứa cháu trai duy nhất này, mà đôi mắt lạnh nhạt của thanh niên lại hướng ra cửa sổ nhìn xuống sân nhà mở rộng dưới tầng, một cô gái đang cùng chú cún đuổi bắt chơi đùa, váy bi vải chiffon cotton như sóng hoa tung bay, mái tóc dài nhẹ hất lên, tiếng cười như chuông bạc tựa thiên âm, cô xem ra rất hạnh phúc, vẫn luôn rất hạnh phúc đi?! Đôi mắt lạnh như băng của Thẩm Thiếu Dương bởi vì cô mà lộ ra ánh sáng dịu dàng. “Ta tuân thủ cam kết, để cho Điệp Y được sống…
Tác giả: