Tôi tên Lâm Tử Thanh, giới tính nữ, năm nay mười tám, biệt danh ‘Thiên hậu’, chẳng phải do tôi phổ độ chúng sinh, từ bi bác ái, mà là vì khi phát ngôn, tôi luôn bắt đầu với cụm từ ‘con mẹ nó’, lại luôn kết bài bằng cụm từ ‘ông già mày’, nên mới nhận được biệt hiệu ấy*. (*): Thiên hậu bên ấy gọi là ‘ma tổ’ có nghĩa là ‘mẹ tổ’. Cũng chả trách tôi được, ai khiến cô dì chú bác hai nhà nội ngoại đều sinh con trai, một nhành hoa vừa chớm nở như tôi phải lớn lên giữa sự hỗn tạp, chung đụng cùng một bầy con trai trốc đầu, vô tình đã dưỡng nên thói tục tằn. Chờ đến khi tôi ý thức được giới tính của mình, nó đã là thói quen khó sửa, may mà thời đại này thịnh hành mốt cá tính, cả đám nam nữ lại có thể chơi chung với nhau, trở thành một bọn bạn thối. Xưa giờ, tôi đã chẳng xinh đẹp như hoa, cũng không có tài văn xuất chúng, là một người bình thường thôi, học lực trung bình, phẩm chất chả tốt chả xấu. Duy chỉ có một điều đặc biệt là, tôi rất có vận cức chó, thí dụ như nếu ngã thì chắc chắn sẽ nhặt…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...