Tác giả:

Ngày Trần Tuyệt đến cửa lớn Đồng gia, bầu trời rải chút mưa phùn. Ở Tần Nguyệt Lâu đã vài năm, y sớm trổ mã bế nguyệt tu hoa  (hoa nhường nguyệt thẹn) , mái tóc đen nhánh nhẹ bay bay, tùy ý phân tán trên vai ngẫu nhiên linh động. Khi y cười rộ lên, bên khóe miệng lộ ra hai lúm đồng tiền nhàn nhạt, đôi mắt sáng long lanh, thập phần câu dẫn lòng người.  Khi Đồng thiếu gia lần đầu nhìn thấy y, đã bị cặp mắt kia nhiếp hồn đoạt phách. Đồng thiếu gia nói, Trần Tuyệt, ngươi có ánh mắt đẹp vô cùng, thật giống một người ta đã từng quen biết. Trần Tuyệt hỏi, người ấy xinh đẹp hay là ta xinh đẹp? Thời điểm hỏi câu này, đôi môi y nhếch lên thành một độ cong nho nhỏ, hồng hồng diễm diễm tựa cánh hoa đào. Đồng thiếu gia lại nói, đương nhiên là ngươi xinh đẹp hơn. Sau đó, hôn lên đôi môi y, hấp thu hương vị ngọt ngào. Đêm hôm sau, Đồng thiếu gia chuộc thân cho Trần Tuyệt, mang về Đồng phủ. Tú bà Tần Nguyệt lâu mặc dù không nỡ để cái cây hái ra tiền của mình mất đi, nhưng khi nhìn thấy ánh hoàng kim…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...