Tác giả:

Cô đơn là một người cuồng hoan Cuồng hoan là một đám người cô đơn Tình yêu vốn bắt đầu từ tình bạn Nhưng dần dần tôi đã quên cảm giác có một người bạn là như thế nào Tôi một người một mình ăn cơm lữ hành nay đây mai đó Đọc sách một mình viết thư cho mình nói chuyện tâm sự với chính mình Chẳng qua là, tâm trí lại bay tới nơi nào ngay cả bản thân cũng không rõ Tôi nghĩ, tôi không chỉ mất đi người bạn [ Từ - Trần Hiểu Quyên ] Tuyết rơi. Cô đẩy cửa sổ ra, vài bông tuyết bay xuống cửa sổ. Để chờ trận tuyết này, cô đã nghỉ luôn năm ngày, đến Gia Dân này chờ ba ngày. Dự báo thời tiết nói, trận tuyết đầu mùa này sẽ rơi vào sáng sớm hôm nay. Cứ theo tình hình này thì xem ra ngày mai sẽ có một trận tuyết lớn! Nghĩ đến là buồn, sống hai mươi bảy năm nay, ngay cả một người cùng ngồi ngắm tuyết rơi cô cũng không có. “Tôi một người một mình ăn cơm lữ hành, nay đây mai đó, đọc sách một mình, viết thư cho mình, nói chuyện tâm sự với chính mình……” Cô hát khẽ, vươn tay hứng lấy bông tuyết ngoài cửa sổ…

Truyện chữ