Bành huyện thuộc phủ Thành đô, là một huyện thành nhỏ cách xa Kinh Đô, danh tiếng cũng không được nhiều người biết đến. Quan huyện Lục Chấn nhậm chức được một năm, thành tích quản lý cũng không đáng kể; tuy không khiến người khác phải ca ngợi, nhưng cuộc sống của bá tánh cũng khá an bình. Nhưng, vào nửa đêm của ba ngày trước chợt có tiếng sáo truyền đến, khiến sự an bình của huyện nha lập tức rơi vào tình trạng thảo mộc giai binh*. (thảo mộc giai binh: cỏ cây đều là binh lính, thành ngữ này chỉ lúc hoang mang, trông gà hoá cuốc) Bầu không khí khác thường đến ngay cả Lục Vĩ Chi suốt ngày ru rú trong nhà cũng còn nhận ra. Lục Vĩ Chi là con trai độc nhất của Quan huyện, thuở nhỏ thân thể đã ốm yếu, vừa vào đông, thời gian nằm ở trên giường còn nhiều hơn so với tổng thời gian xuống giường. “Tiểu đồng, cha ta có phải hai ngày nay vẫn đang huấn luyện nha dịch hay không?” Lục Vĩ Chi khoác y phục ngồi dậy, hỏi thị đồng* đang bưng thức ăn khuya đến. (thị đồng: mấy đứa nhỏ cầu mười mấy tuổi…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...