Biết mình biết người, mới có thể sống đến bảy, tám mươi tuổi, đây là nguyên tắc sinh tồn của Vương Vân. Họ Vương là một họ rất bình thường, tên Vân bao hàm ý nghĩa như sóng lớn trên sông Trường Giang, tên là do phụ mẫu đặt, dù không thích hợp cho nữ tử nhưng đó vẫn là ân sâu của phụ mẫu. Nàng tự nhận mình không đủ thông minh sáng suốt, không đủ khí thế, không đủ tư chất luyện võ, gan dạ thì quá ít, nhưng lại cố tình xuất thân ở Bạch Minh giáo mà người người đòi đánh. May mà cho tới nay, sinh mệnh của nàng vẫn chưa gặp bão táp gì…… Ngẫu nhiên lâu lâu cũng có chút gợn sóng lăn tăn…… Không, nàng phải thẳng thắn thừa nhận là có vài lần sóng to gió dữ, nhưng toàn nhờ ông trời mù mắt khiến nàng hữu kinh vô hiểm mà vượt qua, nàng nghĩ, năm nay nàng hai mươi tuổi, dựa vào thiên tư của nàng mà có thể sống đến bây giờ, vận khí cũng đã xem như là không tệ, hơn nữa chắc có thể tiếp tục duy trì lâu hơn nữa. Chỉ cần nàng không tự chui đầu vào lưới, nhàm chán đến nỗi tự dẫn xác thâm nhập vào doanh…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...