Đầu tháng sáu, khi những giọt mưa tí tách qua đi, cũng đã là giữa hè. Giờ Dần vừa qua, sắc trời pha sáng. Nhật nguyệt bắt đầu luân chuyển, không khí đầy sương mù. Trong rừng cây Tử Dương ở ngoại thành, thường truyền đến âm thanh quỷ quái "ríu rít ngâm nga". Âm điệu không giống nhạc cũng không giống bài hát, nhưng làm cho mấy đứa nhỏ rất thích thú, chờ mong. Cái chính là, âm điệu này vang lên trong khu rừng không một bóng người, thật là có vẻ vô cùng quỷ dị. Mà phát ra giai điệu quỷ dị này không phải ai khác, chính là thiếu niên tay đang gõ đầu gối, chân bắt chéo đang nằm trên cây lúc này. Người này một thân bạch y, vạt áo buông xuống dưới phất phơ trong gió, như một loại quỷ mị. Nếu như lúc này mà có người đi qua dừng chân đứng lại, nhất định sẽ bị dọa đến tè cả ra quần. Nghĩ rằng mình nửa đêm gặp ma. Thiếu niên ngừng ngâm nga. Dưới ánh trăng, đôi mắt phản phất chút cô đơn và bất đắc dĩ. Đôi môi khẽ chạm vào nhau phát ra hai chữ rõ ràng. "Nam nhân." Vừa dứt lời, thiếu niên rủ hai mắt…
Tác giả: