Tác giả:

Mũi kiếm nhẹ chuyển, tạo thành cơn gió, cuốn bay những cánh hoa rơi. Cánh rừng này, khắp nơi nở đầy những cánh hoa mang màu hồng nhạt, từng chùm từng chùm, từng cụm từng cụm, những cánh hoa thê lương rơi, rơi đầy trên đất, trông như đảo ảnh của ngọn cây. Kiếm của ngươi xé gió lướt đến. Kiếm của ngươi đã đến ngực của hắn. Chỉ cần đâm thêm một thốn, thì sẽ thiên nhân vĩnh cách. Ánh mắt hắn rất bình lặng. Ngươi đột nhiên dừng lại. Hai người các ngươi tựa như bất động, hắn nhìn ý ngươi, ngươi lại nhìn kiếm của mình. Chung quanh, những cánh hoa không ngừng rơi xuống, rơi mãi rơi mãi, tựa như không bao giờ ngừng lại. Máu của hắn rơi trên cánh hoa, nhuộm lên cánh hoa, tạo thành một màu đỏ tươi tuyệt đẹp, nhưng sao lại mang cảm giác thê lương vô tận thế này? Ngươi cố gắng tưởng tượng một khung cảnh nhuộm đầy máu đỏ, cố gắng thức tỉnh bản tính tàn nhẫn của chính mình. Nhưng lại tuyệt vọng khi phát hiện, ngay cả chính bản thân mình, cũng không hề có ý muốn giết hắn, cho dù chỉ một chút ý muốn…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...