Ta lui người lại, cúi xuống quan sát ấm thuốc Đông y đang nấu trên bếp lò, môi và cổ họng khô rát. Nhìn Lâm Nam nằm trên giường ho khan, trong lòng ta vô cùng đau khổ. Ta không thể chiếu cố hắn thật tốt thì cũng không nên khiến hắn cùng ta trải qua cuộc sống u ám này. Lâm Nam vốn có một cuộc sống giàu sang, từ lúc cùng ta chung sống không được một ngày tốt đẹp, nhưng hắn chẳng những không trách móc ta, hằng ngày hắn còn làm cái công việc lau dọn vệ sinh thấp hèn. Văn bằng không thể dùng, chúng ta chỉ có thể làm công việc như thế này để có kế sinh nhai. Mấy năm trôi qua, A Nam đã xin thôi việc vì bệnh, loại bệnh gọi là “bệnh nhà giàu”, không thể mệt nhọc, cần phải được tĩnh dưỡng đầy đủ. Nhưng A Nam không chỉ phải dùng thuốc giá thấp nhất, mà còn phải tiếp tục làm việc, tháng trước lại còn bị cảm mạo, lập tức thân thể liền suy yếu đi rất nhanh. Khi thuốc đã nấu xong ta rót ra chén rồi tiến tới đưa cho hắn. A Nam che miệng ho khan, thấy ta tiến đến, liền nắm tay giấu ra sau lưng. Ta…
Chương 80
Mê ThấtTác giả: Điển YTruyện Đam Mỹ, Truyện NgượcTa lui người lại, cúi xuống quan sát ấm thuốc Đông y đang nấu trên bếp lò, môi và cổ họng khô rát. Nhìn Lâm Nam nằm trên giường ho khan, trong lòng ta vô cùng đau khổ. Ta không thể chiếu cố hắn thật tốt thì cũng không nên khiến hắn cùng ta trải qua cuộc sống u ám này. Lâm Nam vốn có một cuộc sống giàu sang, từ lúc cùng ta chung sống không được một ngày tốt đẹp, nhưng hắn chẳng những không trách móc ta, hằng ngày hắn còn làm cái công việc lau dọn vệ sinh thấp hèn. Văn bằng không thể dùng, chúng ta chỉ có thể làm công việc như thế này để có kế sinh nhai. Mấy năm trôi qua, A Nam đã xin thôi việc vì bệnh, loại bệnh gọi là “bệnh nhà giàu”, không thể mệt nhọc, cần phải được tĩnh dưỡng đầy đủ. Nhưng A Nam không chỉ phải dùng thuốc giá thấp nhất, mà còn phải tiếp tục làm việc, tháng trước lại còn bị cảm mạo, lập tức thân thể liền suy yếu đi rất nhanh. Khi thuốc đã nấu xong ta rót ra chén rồi tiến tới đưa cho hắn. A Nam che miệng ho khan, thấy ta tiến đến, liền nắm tay giấu ra sau lưng. Ta… Hai giờ đêm, Lâm Nam mệt mỏi day day khóe mắt đi đến. Đôi mắt ta sớm thích ứng với bóng tối trong phòng nên dễ dàng thấy rõ vẻ mặt hắn.Không bật đèn, Lâm Nam trực tiếp c** q**n áo vào phòng tắm, mất đại khái khoảng mười phút.Lâm Nam liên tục trở mình mấy lần mới có thể tìm được tư thế cố định an ổn ngủ. Ta nhìn trộm chiếc cổ trắng nõn để lộ ra, tựa hồ còn tỏa ra hương khí tươi mát sau khi tắm rửa, mùi sữa tắm thoang thoảng……Lâm Hạo nhất định tạo áp lực rất lớn cho hắn. Hiện tại Lâm Nam cơ hồ đã không còn lo lắng về ta nữa.Cuộc sống êm dịu đúng như nguyện vọng của Lâm Nam, tưởng rằng có thể vứt bỏ mọi xiềng xích, nhưng Lâm Nam cũng bất vi sở động, kiên trì như vậy mới bằng lòng an tâm!Đang chăm chú nhìn, Lâm Nam xoay người một cái. Hai mắt chúng ta nhất thời gặp nhau, Lâm Nam bất ngờ hỏi: “Còn chưa ngủ?”“Ngủ không được!” Ta rũ mi mắt nói.Lâm Nam hỏi: “Ngươi lo lắng cho ta sao?”Suy nghĩ một lúc, trong lòng quả thật có điểm lo lắng. Lo lắng cho hắn và cũng lo Lâm Hạo có thể làm ra việc gì kỳ quái với ta hay không, cho nên ta gật đầu nói: “Có chút……”Lâm Nam từ trong chăn vươn tay, vuốt tóc ta dịu dàng rồi tha thiết nói: “Không sao đâu! Không cần lo lắng việc gì cả. Ta biết ta gần đây rất quái lạ, bởi vì thật sự bận quá!”“Ta biết!” Lâm Nam nếu không muốn nói ra, ta không cần phải hỏi. Đã giúp không được gì thì ta cũng không cần ép buộc hắn nói ra!Trong bóng tối mắt Lâm Nam sáng lên. Ta giữ chặt áo nói: “Tranh thủ ngủ đi!”Tuy rằng Lâm Nam gần đây không tiếp xúc với ta nhưng vẫn cần phải chú ý cẩn thận.Nghĩ như vậy, ta sau đó định cử động thân thể, nhưng vừa di chuyển một chút, liền phát hiện tóc vẫn bị Lâm Nam nắm trong tay thưởng thức, đành phải đem h* th*n dựa vào phía sau.Gương mặt Lâm Nam phóng đại trước mắt, sau đó hôn lên môi ta! Đầu lưỡi xâm nhập khoang miệng thành thạo càn quấy, khi đó Lâm Nam tràn ngập d*c v*ng khiêu khích, ta thụ động bị lời lẽ hắn dẫn dắt, hô hấp dồn dập!Trong lòng thầm kêu không tốt, thở hổn hển đẩy ra hắn, “Đã khuya lắm rồi, vẫn nên nghỉ ngơi đi! Ngày mai ngươi còn phải làm việc!”“Không sao cả, ta rất muốn. Chúng ta nhiều ngày qua không có làm rồi!”Nói xong Lâm Nam liền nhấc chân lên người ta, tay cũng bắt đầu vội vàng c** q**n áo của ta!“Không cần! Không cần!” Ta kêu lên, cùng Lâm Nam tranh đoạt những mảnh vải mỗi lúc một ít.Nhưng rất nhanh y phục không thể che được cơ thể, ta chỉ có thể níu kéo một chút vải còn lại trên người, có còn hơn không. d*c v*ng Lâm Nam từ bán nhuyễn bán cương trở nên hùng vĩ phi phàm..Ta nhìn Lâm Nam xốc vạt áo lên, d*c v*ng bị q**n l*t bó sát người khiến hắn chật vật kìm nén. Lâm Nam r*n r* đem q**n l*t cởi ra.Kế tiếp, Lâm Nam dễ dàng chế trụ động tác của ta, d*c v*ng trực tiếp để ở hạ thể.Hoàn đệ bát thập chương.¤•, ¸., •¤•, ¸.¸, •¤•, ¸.¸, ••, ¸., •¤•, ¸.¸, •¤•, ¸.¸, •¤
Hai giờ đêm, Lâm Nam mệt mỏi day day khóe mắt đi đến. Đôi mắt ta sớm thích ứng với bóng tối trong phòng nên dễ dàng thấy rõ vẻ mặt hắn.
Không bật đèn, Lâm Nam trực tiếp c** q**n áo vào phòng tắm, mất đại khái khoảng mười phút.
Lâm Nam liên tục trở mình mấy lần mới có thể tìm được tư thế cố định an ổn ngủ. Ta nhìn trộm chiếc cổ trắng nõn để lộ ra, tựa hồ còn tỏa ra hương khí tươi mát sau khi tắm rửa, mùi sữa tắm thoang thoảng……
Lâm Hạo nhất định tạo áp lực rất lớn cho hắn. Hiện tại Lâm Nam cơ hồ đã không còn lo lắng về ta nữa.
Cuộc sống êm dịu đúng như nguyện vọng của Lâm Nam, tưởng rằng có thể vứt bỏ mọi xiềng xích, nhưng Lâm Nam cũng bất vi sở động, kiên trì như vậy mới bằng lòng an tâm!
Đang chăm chú nhìn, Lâm Nam xoay người một cái. Hai mắt chúng ta nhất thời gặp nhau, Lâm Nam bất ngờ hỏi: “Còn chưa ngủ?”
“Ngủ không được!” Ta rũ mi mắt nói.
Lâm Nam hỏi: “Ngươi lo lắng cho ta sao?”
Suy nghĩ một lúc, trong lòng quả thật có điểm lo lắng. Lo lắng cho hắn và cũng lo Lâm Hạo có thể làm ra việc gì kỳ quái với ta hay không, cho nên ta gật đầu nói: “Có chút……”
Lâm Nam từ trong chăn vươn tay, vuốt tóc ta dịu dàng rồi tha thiết nói: “Không sao đâu! Không cần lo lắng việc gì cả. Ta biết ta gần đây rất quái lạ, bởi vì thật sự bận quá!”
“Ta biết!” Lâm Nam nếu không muốn nói ra, ta không cần phải hỏi. Đã giúp không được gì thì ta cũng không cần ép buộc hắn nói ra!
Trong bóng tối mắt Lâm Nam sáng lên. Ta giữ chặt áo nói: “Tranh thủ ngủ đi!”
Tuy rằng Lâm Nam gần đây không tiếp xúc với ta nhưng vẫn cần phải chú ý cẩn thận.
Nghĩ như vậy, ta sau đó định cử động thân thể, nhưng vừa di chuyển một chút, liền phát hiện tóc vẫn bị Lâm Nam nắm trong tay thưởng thức, đành phải đem h* th*n dựa vào phía sau.
Gương mặt Lâm Nam phóng đại trước mắt, sau đó hôn lên môi ta! Đầu lưỡi xâm nhập khoang miệng thành thạo càn quấy, khi đó Lâm Nam tràn ngập d*c v*ng khiêu khích, ta thụ động bị lời lẽ hắn dẫn dắt, hô hấp dồn dập!
Trong lòng thầm kêu không tốt, thở hổn hển đẩy ra hắn, “Đã khuya lắm rồi, vẫn nên nghỉ ngơi đi! Ngày mai ngươi còn phải làm việc!”
“Không sao cả, ta rất muốn. Chúng ta nhiều ngày qua không có làm rồi!”
Nói xong Lâm Nam liền nhấc chân lên người ta, tay cũng bắt đầu vội vàng c** q**n áo của ta!
“Không cần! Không cần!” Ta kêu lên, cùng Lâm Nam tranh đoạt những mảnh vải mỗi lúc một ít.
Nhưng rất nhanh y phục không thể che được cơ thể, ta chỉ có thể níu kéo một chút vải còn lại trên người, có còn hơn không. d*c v*ng Lâm Nam từ bán nhuyễn bán cương trở nên hùng vĩ phi phàm..
Ta nhìn Lâm Nam xốc vạt áo lên, d*c v*ng bị q**n l*t bó sát người khiến hắn chật vật kìm nén. Lâm Nam r*n r* đem q**n l*t cởi ra.
Kế tiếp, Lâm Nam dễ dàng chế trụ động tác của ta, d*c v*ng trực tiếp để ở hạ thể.
Hoàn đệ bát thập chương.
¤•, ¸., •¤•, ¸.¸, •¤•, ¸.¸, ••, ¸., •¤•, ¸.¸, •¤•, ¸.¸, •¤
Mê ThấtTác giả: Điển YTruyện Đam Mỹ, Truyện NgượcTa lui người lại, cúi xuống quan sát ấm thuốc Đông y đang nấu trên bếp lò, môi và cổ họng khô rát. Nhìn Lâm Nam nằm trên giường ho khan, trong lòng ta vô cùng đau khổ. Ta không thể chiếu cố hắn thật tốt thì cũng không nên khiến hắn cùng ta trải qua cuộc sống u ám này. Lâm Nam vốn có một cuộc sống giàu sang, từ lúc cùng ta chung sống không được một ngày tốt đẹp, nhưng hắn chẳng những không trách móc ta, hằng ngày hắn còn làm cái công việc lau dọn vệ sinh thấp hèn. Văn bằng không thể dùng, chúng ta chỉ có thể làm công việc như thế này để có kế sinh nhai. Mấy năm trôi qua, A Nam đã xin thôi việc vì bệnh, loại bệnh gọi là “bệnh nhà giàu”, không thể mệt nhọc, cần phải được tĩnh dưỡng đầy đủ. Nhưng A Nam không chỉ phải dùng thuốc giá thấp nhất, mà còn phải tiếp tục làm việc, tháng trước lại còn bị cảm mạo, lập tức thân thể liền suy yếu đi rất nhanh. Khi thuốc đã nấu xong ta rót ra chén rồi tiến tới đưa cho hắn. A Nam che miệng ho khan, thấy ta tiến đến, liền nắm tay giấu ra sau lưng. Ta… Hai giờ đêm, Lâm Nam mệt mỏi day day khóe mắt đi đến. Đôi mắt ta sớm thích ứng với bóng tối trong phòng nên dễ dàng thấy rõ vẻ mặt hắn.Không bật đèn, Lâm Nam trực tiếp c** q**n áo vào phòng tắm, mất đại khái khoảng mười phút.Lâm Nam liên tục trở mình mấy lần mới có thể tìm được tư thế cố định an ổn ngủ. Ta nhìn trộm chiếc cổ trắng nõn để lộ ra, tựa hồ còn tỏa ra hương khí tươi mát sau khi tắm rửa, mùi sữa tắm thoang thoảng……Lâm Hạo nhất định tạo áp lực rất lớn cho hắn. Hiện tại Lâm Nam cơ hồ đã không còn lo lắng về ta nữa.Cuộc sống êm dịu đúng như nguyện vọng của Lâm Nam, tưởng rằng có thể vứt bỏ mọi xiềng xích, nhưng Lâm Nam cũng bất vi sở động, kiên trì như vậy mới bằng lòng an tâm!Đang chăm chú nhìn, Lâm Nam xoay người một cái. Hai mắt chúng ta nhất thời gặp nhau, Lâm Nam bất ngờ hỏi: “Còn chưa ngủ?”“Ngủ không được!” Ta rũ mi mắt nói.Lâm Nam hỏi: “Ngươi lo lắng cho ta sao?”Suy nghĩ một lúc, trong lòng quả thật có điểm lo lắng. Lo lắng cho hắn và cũng lo Lâm Hạo có thể làm ra việc gì kỳ quái với ta hay không, cho nên ta gật đầu nói: “Có chút……”Lâm Nam từ trong chăn vươn tay, vuốt tóc ta dịu dàng rồi tha thiết nói: “Không sao đâu! Không cần lo lắng việc gì cả. Ta biết ta gần đây rất quái lạ, bởi vì thật sự bận quá!”“Ta biết!” Lâm Nam nếu không muốn nói ra, ta không cần phải hỏi. Đã giúp không được gì thì ta cũng không cần ép buộc hắn nói ra!Trong bóng tối mắt Lâm Nam sáng lên. Ta giữ chặt áo nói: “Tranh thủ ngủ đi!”Tuy rằng Lâm Nam gần đây không tiếp xúc với ta nhưng vẫn cần phải chú ý cẩn thận.Nghĩ như vậy, ta sau đó định cử động thân thể, nhưng vừa di chuyển một chút, liền phát hiện tóc vẫn bị Lâm Nam nắm trong tay thưởng thức, đành phải đem h* th*n dựa vào phía sau.Gương mặt Lâm Nam phóng đại trước mắt, sau đó hôn lên môi ta! Đầu lưỡi xâm nhập khoang miệng thành thạo càn quấy, khi đó Lâm Nam tràn ngập d*c v*ng khiêu khích, ta thụ động bị lời lẽ hắn dẫn dắt, hô hấp dồn dập!Trong lòng thầm kêu không tốt, thở hổn hển đẩy ra hắn, “Đã khuya lắm rồi, vẫn nên nghỉ ngơi đi! Ngày mai ngươi còn phải làm việc!”“Không sao cả, ta rất muốn. Chúng ta nhiều ngày qua không có làm rồi!”Nói xong Lâm Nam liền nhấc chân lên người ta, tay cũng bắt đầu vội vàng c** q**n áo của ta!“Không cần! Không cần!” Ta kêu lên, cùng Lâm Nam tranh đoạt những mảnh vải mỗi lúc một ít.Nhưng rất nhanh y phục không thể che được cơ thể, ta chỉ có thể níu kéo một chút vải còn lại trên người, có còn hơn không. d*c v*ng Lâm Nam từ bán nhuyễn bán cương trở nên hùng vĩ phi phàm..Ta nhìn Lâm Nam xốc vạt áo lên, d*c v*ng bị q**n l*t bó sát người khiến hắn chật vật kìm nén. Lâm Nam r*n r* đem q**n l*t cởi ra.Kế tiếp, Lâm Nam dễ dàng chế trụ động tác của ta, d*c v*ng trực tiếp để ở hạ thể.Hoàn đệ bát thập chương.¤•, ¸., •¤•, ¸.¸, •¤•, ¸.¸, ••, ¸., •¤•, ¸.¸, •¤•, ¸.¸, •¤