Tác giả:

Tiên sơn nơi phương Bắc, quanh năm mờ mịt khói sương. Mây mù lượn lờ, không thể thấy rõ ràng cảnh đẹp hùng vĩ, rất xứng danh Tiên sơn. Mây mù sa xuống những tảng đá lớn đủ loại hình dáng kì lạ cao ngất che trời, vách đá không một ngọn cỏ, hoàn toàn không có dấu vết của chim bay cá nhảy, không có bóng dáng của một người, hoàn toàn không một ai biết trong mây mù phía trên núi có một cái động trời. Trái ngược với mây mù, không một ngọn cỏ cây, mây mù thượng lộ vẻ kỳ hoa trân mộc, kì cầm dị thú, nhẹ nhàng suối nước lạnh trải rộng, chịu nhật nguyệt tinh hoa quan tâm, trăm hoa đua nở, phương thảo bích mấy ngày liền, nếu tiên nữ có hạ phàm, cũng sợ hãi than rằng cảnh này trên trời cũng chưa chắc có được. Nơi thế ngoại đào viên, có thành tiên nhai, địa thế hiểm yếu, hang sâu không thấy đáy. Tại trên đỉnh núi, các nàng thiếu nữ được sư phụ giáo huấn dặn dò, nếu không cẩn thận, gặp phải vực sâu, liền thật sự thành tiên. ……. Trên triền núi, trong bụi cỏ nhỏ, thấp thoáng bóng một chú nhạn nhỏ…

Chương 18

Tiếu Tướng QuânTác giả: Mạc NhanTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhTiên sơn nơi phương Bắc, quanh năm mờ mịt khói sương. Mây mù lượn lờ, không thể thấy rõ ràng cảnh đẹp hùng vĩ, rất xứng danh Tiên sơn. Mây mù sa xuống những tảng đá lớn đủ loại hình dáng kì lạ cao ngất che trời, vách đá không một ngọn cỏ, hoàn toàn không có dấu vết của chim bay cá nhảy, không có bóng dáng của một người, hoàn toàn không một ai biết trong mây mù phía trên núi có một cái động trời. Trái ngược với mây mù, không một ngọn cỏ cây, mây mù thượng lộ vẻ kỳ hoa trân mộc, kì cầm dị thú, nhẹ nhàng suối nước lạnh trải rộng, chịu nhật nguyệt tinh hoa quan tâm, trăm hoa đua nở, phương thảo bích mấy ngày liền, nếu tiên nữ có hạ phàm, cũng sợ hãi than rằng cảnh này trên trời cũng chưa chắc có được. Nơi thế ngoại đào viên, có thành tiên nhai, địa thế hiểm yếu, hang sâu không thấy đáy. Tại trên đỉnh núi, các nàng thiếu nữ được sư phụ giáo huấn dặn dò, nếu không cẩn thận, gặp phải vực sâu, liền thật sự thành tiên. ……. Trên triền núi, trong bụi cỏ nhỏ, thấp thoáng bóng một chú nhạn nhỏ… Giờ ngọ, binh lính trong doanh chấm dứt thao luyện, vũ khí chất chồng thành một khối, có người đang ngồm ngoàm ăn, kẻ khác thì đang so lực cánh tay, tiếng nói chuyện vang to khắp cả trời đất.Đột nhiên, doanh lý đang náo loạn bỗng dưng im bặt vì một cảnh tượng đang xảy ra trước mắt, mỗi người đều mở to hai mắt, ngây ngốc nhìn vị tướng quân uy vũ bất khuất đang… chạy đuổi theo một gã nam tử gầy nhỏ nhắn, miệng gọi hắn quay trở lại.Tô Dung Nhi vội vàng chạy ra khỏi soái doanh, hai tay đang cầm những mãnh nhỏ bát vỡ, mới đi được vài bước đã bị Đoàn Ngự Thạch đuổi theo.“Đợi đã!” Hắn gọi trụ nàng.Nàng không thèm dừng lại mà tiếp tục đi về phía trước.“Ngươi… mau đứng lại!”Nàng muốn tránh mặt hắn, nàng ganh tỵ, nàng tức giận, còn có thêm khổ sở nữa…Chuyện vừa rồi thật đúng là làm người ta thất kinh mà, nàng không hề nghĩ rằng, nguyên nhân là phu quân của nàng… phu quân của nàng… Thích Nam Nhân?????? >”

Giờ ngọ, binh lính trong doanh chấm dứt thao luyện, vũ khí chất chồng thành một khối, có người đang ngồm ngoàm ăn, kẻ khác thì đang so lực cánh tay, tiếng nói chuyện vang to khắp cả trời đất.

Đột nhiên, doanh lý đang náo loạn bỗng dưng im bặt vì một cảnh tượng đang xảy ra trước mắt, mỗi người đều mở to hai mắt, ngây ngốc nhìn vị tướng quân uy vũ bất khuất đang… chạy đuổi theo một gã nam tử gầy nhỏ nhắn, miệng gọi hắn quay trở lại.

Tô Dung Nhi vội vàng chạy ra khỏi soái doanh, hai tay đang cầm những mãnh nhỏ bát vỡ, mới đi được vài bước đã bị Đoàn Ngự Thạch đuổi theo.

“Đợi đã!” Hắn gọi trụ nàng.

Nàng không thèm dừng lại mà tiếp tục đi về phía trước.

“Ngươi… mau đứng lại!”

Nàng muốn tránh mặt hắn, nàng ganh tỵ, nàng tức giận, còn có thêm khổ sở nữa…

Chuyện vừa rồi thật đúng là làm người ta thất kinh mà, nàng không hề nghĩ rằng, nguyên nhân là phu quân của nàng… phu quân của nàng… Thích Nam Nhân?????? >”

Tiếu Tướng QuânTác giả: Mạc NhanTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhTiên sơn nơi phương Bắc, quanh năm mờ mịt khói sương. Mây mù lượn lờ, không thể thấy rõ ràng cảnh đẹp hùng vĩ, rất xứng danh Tiên sơn. Mây mù sa xuống những tảng đá lớn đủ loại hình dáng kì lạ cao ngất che trời, vách đá không một ngọn cỏ, hoàn toàn không có dấu vết của chim bay cá nhảy, không có bóng dáng của một người, hoàn toàn không một ai biết trong mây mù phía trên núi có một cái động trời. Trái ngược với mây mù, không một ngọn cỏ cây, mây mù thượng lộ vẻ kỳ hoa trân mộc, kì cầm dị thú, nhẹ nhàng suối nước lạnh trải rộng, chịu nhật nguyệt tinh hoa quan tâm, trăm hoa đua nở, phương thảo bích mấy ngày liền, nếu tiên nữ có hạ phàm, cũng sợ hãi than rằng cảnh này trên trời cũng chưa chắc có được. Nơi thế ngoại đào viên, có thành tiên nhai, địa thế hiểm yếu, hang sâu không thấy đáy. Tại trên đỉnh núi, các nàng thiếu nữ được sư phụ giáo huấn dặn dò, nếu không cẩn thận, gặp phải vực sâu, liền thật sự thành tiên. ……. Trên triền núi, trong bụi cỏ nhỏ, thấp thoáng bóng một chú nhạn nhỏ… Giờ ngọ, binh lính trong doanh chấm dứt thao luyện, vũ khí chất chồng thành một khối, có người đang ngồm ngoàm ăn, kẻ khác thì đang so lực cánh tay, tiếng nói chuyện vang to khắp cả trời đất.Đột nhiên, doanh lý đang náo loạn bỗng dưng im bặt vì một cảnh tượng đang xảy ra trước mắt, mỗi người đều mở to hai mắt, ngây ngốc nhìn vị tướng quân uy vũ bất khuất đang… chạy đuổi theo một gã nam tử gầy nhỏ nhắn, miệng gọi hắn quay trở lại.Tô Dung Nhi vội vàng chạy ra khỏi soái doanh, hai tay đang cầm những mãnh nhỏ bát vỡ, mới đi được vài bước đã bị Đoàn Ngự Thạch đuổi theo.“Đợi đã!” Hắn gọi trụ nàng.Nàng không thèm dừng lại mà tiếp tục đi về phía trước.“Ngươi… mau đứng lại!”Nàng muốn tránh mặt hắn, nàng ganh tỵ, nàng tức giận, còn có thêm khổ sở nữa…Chuyện vừa rồi thật đúng là làm người ta thất kinh mà, nàng không hề nghĩ rằng, nguyên nhân là phu quân của nàng… phu quân của nàng… Thích Nam Nhân?????? >”

Chương 18