Chỉ là 1 tiệp dư nhỏ bé mà dám vênh mặt kênh kiệu với ta như thế sao ? , ngươi nghĩ chỉ cần có bộ dáng thuần thục , dung mạo yêu kiều là có thể 1 bước leo lên long sàng của hoàng thượng,vút bay lên thành phượng hoàng chắc ? Thật là ngu si" Trong hậu hoa viên ,bên cạnh hồ sen , 1 nữ nhân quần áo hoa lệ đang nắm chặt tóc của 1 nữ nhân khác,nàng ta giờ đây trông thật thảm hại,không thể nhìn rõ dung mạo.Nàng giãy giụa nhưng cũng chỉ có thể để yên cho người trên kia không ngừng hành hạ mình,trán cũng đã thấm đầy máu . Bên cạnh là 1 nha hoàn đang bị 2 nha hoàn khác giữ lại,không ngừng gào khóc,nấc nghẹn : "Xin người tha cho chủ tử của nô tì,nô tì van xin người mà..." Nhưng nữ nhân kia cũng không dừng tay,tiếp tục đập đầu của người phía dưới xuống mặt đá bên hồ,cho đến khi người kia không còn động đậy gì nữa thì ả mới dừng tay,ra hiệu cho 2 nô tì kia bỏ đi... "Không,tiểu thư,không...xin người mau tỉnh lại đi...không,xin người đừng bỏ em đi mà,không..." An Nguyệt nhàm chán,đóng sách lại,quăng…
Chương 12
Hoàng Cung Tư TruyệnTác giả: Selene LeeTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên KhôngChỉ là 1 tiệp dư nhỏ bé mà dám vênh mặt kênh kiệu với ta như thế sao ? , ngươi nghĩ chỉ cần có bộ dáng thuần thục , dung mạo yêu kiều là có thể 1 bước leo lên long sàng của hoàng thượng,vút bay lên thành phượng hoàng chắc ? Thật là ngu si" Trong hậu hoa viên ,bên cạnh hồ sen , 1 nữ nhân quần áo hoa lệ đang nắm chặt tóc của 1 nữ nhân khác,nàng ta giờ đây trông thật thảm hại,không thể nhìn rõ dung mạo.Nàng giãy giụa nhưng cũng chỉ có thể để yên cho người trên kia không ngừng hành hạ mình,trán cũng đã thấm đầy máu . Bên cạnh là 1 nha hoàn đang bị 2 nha hoàn khác giữ lại,không ngừng gào khóc,nấc nghẹn : "Xin người tha cho chủ tử của nô tì,nô tì van xin người mà..." Nhưng nữ nhân kia cũng không dừng tay,tiếp tục đập đầu của người phía dưới xuống mặt đá bên hồ,cho đến khi người kia không còn động đậy gì nữa thì ả mới dừng tay,ra hiệu cho 2 nô tì kia bỏ đi... "Không,tiểu thư,không...xin người mau tỉnh lại đi...không,xin người đừng bỏ em đi mà,không..." An Nguyệt nhàm chán,đóng sách lại,quăng… An Nguyệt nửa người lên ghế đá dưới gốc đào,đây là thứ duy nhất cô có thể làm ở cái nơi chán ngắt này.Cô dùng ngón tay cuốn từng lọn tóc lại,chìm trong bể suy nghĩ :Chiêu tiệp dư kia nói đúng... không chừng cô sắp chết rồi cũng nên...thật may là vẫn chưa ngửi thứ kia quá lâu...nhưng...cô ta e là cũng không thoát khỏi.Mọi thứ dường như bị cô làm cho đi quá xa nguyên tác rồi!Trong truyện không hề có thứ này!Có ai như cô không ? Vừa xuất hiện thì tình tiết liền thay đổi?"Tiểu thư,người làm ơn giữ hình tượng một chút đi,không phải việc hay ho đâu"-Minh Xuân nhìn đôi chân ngọc ngà thon dài của tiểu thư nhà mình lộ ra quá nửa dưới gấu váy dài,chuyện này nếu để người khác biết thì sẽ rắc rối lắm.Hoàng thượng sẽ nổi giận mất thôi!"Minh Xuân à,bỏ qua thứ hủ tục đó đi,em không thấy ta đang suy nghĩ sao?"-An Nguyệt không vui trả lời,nhưng cũng thả chân xuống,vòng trang sức nhỏ đeo trên cổ chân phát ra tiếng va chạm."Loại bột đó là gì thế tiểu thư ?"An Nguyệt nhìn xung quanh rồi kéo Minh Xuân vào phòng,đóng tất cả cửa lại.Lúc này cô mới an tâm cất lời...trong cung này phải khôn khéo một chút:"Đó là bột nghiền nát từ hạt hoa Tử Đằng,nếu nó phát tán theo gió lâu ngày thì ngửi vào sẽ gây buồn nôn,khó thở,lâu hơn là chết người.Em còn nhớ việc Xuân tần chết một cách bí ẩn trong tư phòng mà các cung nữ vẫn đồn đãi chứ?"Minh Xuân thảng thốt,không thể tin được mà nhìn tiểu thư nhà mình.Nàng che miệng lại,hồi lâu thì ấp úng mà nói:"Không lẽ nào...người cho là Chiêu tiệp dư sát hại Xuân tần?""Nói nhỏ một chút.Ta thật không nghĩ như vậy...Chiêu tiệp dư chỉ mới vào cung,nàng ta cũng không phải loại tâm cơ khó lường.Nàng cũng sẽ ngốc đến mức dùng cây quạt đó mà tự hại mình...e là có người đứng sau việc này."Đúng lúc đó thì một cung nữ từ đâu mở tung cửa chính chạy vào.Nàng gấp gáp đến mức làm rơi một chiếc giày ở chân phải.Khuôn mặt thì không thể giấu đi vẻ vui mừng. Cung nữ đó nhanh chóng quỳ xuống hành lễ."Chuyện gì vậy Thư Hồng ?em không biết phép tắc gì nữa sao?"-An Nguyệt hỏi."Nuơng nương xin tha lỗi cho nô tì,chỉ là nô tì không thể kìm được".Thư Hồng cúi đầu hối lỗi nhưng nhanh chóng ngước lên,vội vã nói tiếp:"Nô tì vừa nghe các cung nữ thái giám trong cung nói đêm nay hoàng thượng sẽ qua đêm ở chỗ nương nương"An Nguyệt nghe tới đó thì giật bắn mình,đứng phắc dậy:"Sao? em nói cái gì?"TG:Xin lỗi vì ta cố tình kéo dài nhưng ta có chuyện cần hỏi các nàng.Các nàng muốn chị nữ chính bị ăn sạch hay thoát đêy? 8-)
An Nguyệt nửa người lên ghế đá dưới gốc đào,đây là thứ duy nhất cô có thể làm ở cái nơi chán ngắt này.Cô dùng ngón tay cuốn từng lọn tóc lại,chìm trong bể suy nghĩ :Chiêu tiệp dư kia nói đúng... không chừng cô sắp chết rồi cũng nên...thật may là vẫn chưa ngửi thứ kia quá lâu...nhưng...cô ta e là cũng không thoát khỏi.Mọi thứ dường như bị cô làm cho đi quá xa nguyên tác rồi!Trong truyện không hề có thứ này!Có ai như cô không ? Vừa xuất hiện thì tình tiết liền thay đổi?
"Tiểu thư,người làm ơn giữ hình tượng một chút đi,không phải việc hay ho đâu"-Minh Xuân nhìn đôi chân ngọc ngà thon dài của tiểu thư nhà mình lộ ra quá nửa dưới gấu váy dài,chuyện này nếu để người khác biết thì sẽ rắc rối lắm.Hoàng thượng sẽ nổi giận mất thôi!
"Minh Xuân à,bỏ qua thứ hủ tục đó đi,em không thấy ta đang suy nghĩ sao?"-An Nguyệt không vui trả lời,nhưng cũng thả chân xuống,vòng trang sức nhỏ đeo trên cổ chân phát ra tiếng va chạm.
"Loại bột đó là gì thế tiểu thư ?"
An Nguyệt nhìn xung quanh rồi kéo Minh Xuân vào phòng,đóng tất cả cửa lại.Lúc này cô mới an tâm cất lời...trong cung này phải khôn khéo một chút:
"Đó là bột nghiền nát từ hạt hoa Tử Đằng,nếu nó phát tán theo gió lâu ngày thì ngửi vào sẽ gây buồn nôn,khó thở,lâu hơn là chết người.Em còn nhớ việc Xuân tần chết một cách bí ẩn trong tư phòng mà các cung nữ vẫn đồn đãi chứ?"
Minh Xuân thảng thốt,không thể tin được mà nhìn tiểu thư nhà mình.Nàng che miệng lại,hồi lâu thì ấp úng mà nói:
"Không lẽ nào...người cho là Chiêu tiệp dư sát hại Xuân tần?"
"Nói nhỏ một chút.Ta thật không nghĩ như vậy...Chiêu tiệp dư chỉ mới vào cung,nàng ta cũng không phải loại tâm cơ khó lường.Nàng cũng sẽ ngốc đến mức dùng cây quạt đó mà tự hại mình...e là có người đứng sau việc này."
Đúng lúc đó thì một cung nữ từ đâu mở tung cửa chính chạy vào.Nàng gấp gáp đến mức làm rơi một chiếc giày ở chân phải.Khuôn mặt thì không thể giấu đi vẻ vui mừng. Cung nữ đó nhanh chóng quỳ xuống hành lễ.
"Chuyện gì vậy Thư Hồng ?em không biết phép tắc gì nữa sao?"-An Nguyệt hỏi.
"Nuơng nương xin tha lỗi cho nô tì,chỉ là nô tì không thể kìm được".Thư Hồng cúi đầu hối lỗi nhưng nhanh chóng ngước lên,vội vã nói tiếp:
"Nô tì vừa nghe các cung nữ thái giám trong cung nói đêm nay hoàng thượng sẽ qua đêm ở chỗ nương nương"
An Nguyệt nghe tới đó thì giật bắn mình,đứng phắc dậy:
"Sao? em nói cái gì?"
TG:Xin lỗi vì ta cố tình kéo dài nhưng ta có chuyện cần hỏi các nàng.Các nàng muốn chị nữ chính bị ăn sạch hay thoát đêy? 8-)
Hoàng Cung Tư TruyệnTác giả: Selene LeeTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên KhôngChỉ là 1 tiệp dư nhỏ bé mà dám vênh mặt kênh kiệu với ta như thế sao ? , ngươi nghĩ chỉ cần có bộ dáng thuần thục , dung mạo yêu kiều là có thể 1 bước leo lên long sàng của hoàng thượng,vút bay lên thành phượng hoàng chắc ? Thật là ngu si" Trong hậu hoa viên ,bên cạnh hồ sen , 1 nữ nhân quần áo hoa lệ đang nắm chặt tóc của 1 nữ nhân khác,nàng ta giờ đây trông thật thảm hại,không thể nhìn rõ dung mạo.Nàng giãy giụa nhưng cũng chỉ có thể để yên cho người trên kia không ngừng hành hạ mình,trán cũng đã thấm đầy máu . Bên cạnh là 1 nha hoàn đang bị 2 nha hoàn khác giữ lại,không ngừng gào khóc,nấc nghẹn : "Xin người tha cho chủ tử của nô tì,nô tì van xin người mà..." Nhưng nữ nhân kia cũng không dừng tay,tiếp tục đập đầu của người phía dưới xuống mặt đá bên hồ,cho đến khi người kia không còn động đậy gì nữa thì ả mới dừng tay,ra hiệu cho 2 nô tì kia bỏ đi... "Không,tiểu thư,không...xin người mau tỉnh lại đi...không,xin người đừng bỏ em đi mà,không..." An Nguyệt nhàm chán,đóng sách lại,quăng… An Nguyệt nửa người lên ghế đá dưới gốc đào,đây là thứ duy nhất cô có thể làm ở cái nơi chán ngắt này.Cô dùng ngón tay cuốn từng lọn tóc lại,chìm trong bể suy nghĩ :Chiêu tiệp dư kia nói đúng... không chừng cô sắp chết rồi cũng nên...thật may là vẫn chưa ngửi thứ kia quá lâu...nhưng...cô ta e là cũng không thoát khỏi.Mọi thứ dường như bị cô làm cho đi quá xa nguyên tác rồi!Trong truyện không hề có thứ này!Có ai như cô không ? Vừa xuất hiện thì tình tiết liền thay đổi?"Tiểu thư,người làm ơn giữ hình tượng một chút đi,không phải việc hay ho đâu"-Minh Xuân nhìn đôi chân ngọc ngà thon dài của tiểu thư nhà mình lộ ra quá nửa dưới gấu váy dài,chuyện này nếu để người khác biết thì sẽ rắc rối lắm.Hoàng thượng sẽ nổi giận mất thôi!"Minh Xuân à,bỏ qua thứ hủ tục đó đi,em không thấy ta đang suy nghĩ sao?"-An Nguyệt không vui trả lời,nhưng cũng thả chân xuống,vòng trang sức nhỏ đeo trên cổ chân phát ra tiếng va chạm."Loại bột đó là gì thế tiểu thư ?"An Nguyệt nhìn xung quanh rồi kéo Minh Xuân vào phòng,đóng tất cả cửa lại.Lúc này cô mới an tâm cất lời...trong cung này phải khôn khéo một chút:"Đó là bột nghiền nát từ hạt hoa Tử Đằng,nếu nó phát tán theo gió lâu ngày thì ngửi vào sẽ gây buồn nôn,khó thở,lâu hơn là chết người.Em còn nhớ việc Xuân tần chết một cách bí ẩn trong tư phòng mà các cung nữ vẫn đồn đãi chứ?"Minh Xuân thảng thốt,không thể tin được mà nhìn tiểu thư nhà mình.Nàng che miệng lại,hồi lâu thì ấp úng mà nói:"Không lẽ nào...người cho là Chiêu tiệp dư sát hại Xuân tần?""Nói nhỏ một chút.Ta thật không nghĩ như vậy...Chiêu tiệp dư chỉ mới vào cung,nàng ta cũng không phải loại tâm cơ khó lường.Nàng cũng sẽ ngốc đến mức dùng cây quạt đó mà tự hại mình...e là có người đứng sau việc này."Đúng lúc đó thì một cung nữ từ đâu mở tung cửa chính chạy vào.Nàng gấp gáp đến mức làm rơi một chiếc giày ở chân phải.Khuôn mặt thì không thể giấu đi vẻ vui mừng. Cung nữ đó nhanh chóng quỳ xuống hành lễ."Chuyện gì vậy Thư Hồng ?em không biết phép tắc gì nữa sao?"-An Nguyệt hỏi."Nuơng nương xin tha lỗi cho nô tì,chỉ là nô tì không thể kìm được".Thư Hồng cúi đầu hối lỗi nhưng nhanh chóng ngước lên,vội vã nói tiếp:"Nô tì vừa nghe các cung nữ thái giám trong cung nói đêm nay hoàng thượng sẽ qua đêm ở chỗ nương nương"An Nguyệt nghe tới đó thì giật bắn mình,đứng phắc dậy:"Sao? em nói cái gì?"TG:Xin lỗi vì ta cố tình kéo dài nhưng ta có chuyện cần hỏi các nàng.Các nàng muốn chị nữ chính bị ăn sạch hay thoát đêy? 8-)