“Giờ lành đã đến, tân lang tân nương chuẩn bị bái đường......” hỉ đường một màu đỏ ,khắp nhà đều là tân khách,quan lễ nghi râu tóc đã bạc trắng nhưng tiếng la vẫn trung khí mười phần. Một tiếng hô to, sắc mặt vui mừng trên mặt tất cả mọi người chợt hiện lên vẻ sửng sốt, ánh mắt mọi ngườiquét về phía chính giữa hỉ đường, tân nương một thân hoa lệ trên đầu chùm khăn hỉ được hai cái nha đầu nâng vào đứng một mình ở giữa hỉ đường , mà bên người tân nương trừ bỏ hai nha đầu thì không thấy tân lang. “Di, tân lang đâu?” Mọi người ở trong phòng nhìn một vòng, vẫn chưa nhìn thấy tân lang xuất hiện có người kinh ngạc nói. “Nghe nói đại công tử thân mình không tốt, nên sẽ không là dậy không được giường đi?” một vị phu nhân che miệng cười khẽ, tuy rằng thanh âm nàng không lớn, nhưng bởi vì lúc này hỉ đường rất tĩnh lặng mọi người nghe rất rõ ràng. “Đại công tử thân mình luôn luôn không tốt, này vội vàng thành thân không phải để xung hỉ sao?” một nữ tử ước chừng hơn hai mươi tuổi hừ nhẹ một tiếng…
Chương 1083: Địa đồ thần bí
Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại NươngTác giả: Mã Duyệt DuyệtTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Giờ lành đã đến, tân lang tân nương chuẩn bị bái đường......” hỉ đường một màu đỏ ,khắp nhà đều là tân khách,quan lễ nghi râu tóc đã bạc trắng nhưng tiếng la vẫn trung khí mười phần. Một tiếng hô to, sắc mặt vui mừng trên mặt tất cả mọi người chợt hiện lên vẻ sửng sốt, ánh mắt mọi ngườiquét về phía chính giữa hỉ đường, tân nương một thân hoa lệ trên đầu chùm khăn hỉ được hai cái nha đầu nâng vào đứng một mình ở giữa hỉ đường , mà bên người tân nương trừ bỏ hai nha đầu thì không thấy tân lang. “Di, tân lang đâu?” Mọi người ở trong phòng nhìn một vòng, vẫn chưa nhìn thấy tân lang xuất hiện có người kinh ngạc nói. “Nghe nói đại công tử thân mình không tốt, nên sẽ không là dậy không được giường đi?” một vị phu nhân che miệng cười khẽ, tuy rằng thanh âm nàng không lớn, nhưng bởi vì lúc này hỉ đường rất tĩnh lặng mọi người nghe rất rõ ràng. “Đại công tử thân mình luôn luôn không tốt, này vội vàng thành thân không phải để xung hỉ sao?” một nữ tử ước chừng hơn hai mươi tuổi hừ nhẹ một tiếng… A, có lẽ nói, là hy vọng đời đời của Hắc gia họ.Bọn họ nỗ lực phát triển, thậm chí khiêm tốn làm việc, thật ra cũng không ít ngấm ngầm hỏi thăm tin tức của một nửa tấm bản đồ khác .Nhưng bây giờ, địa đồ kia lại được người ta đưa tới.Tiếc nuối là, địa đồ của bọn họ, đã đánh mất.“Ta là Mật Các. . .” Người nọ chưa nói tên, chỉ báo thân phận.“A. . . Mật Các. . .”Hắc Vũ sửng sốt một chút, đối với danh tự này, ông cũng có chút không quen lắm.“Ha ha, gia chủ có thể suy tính một chút, qua ba ngày, ta sẽ tới nghe đáp án của gia chủ . . .”Việc này, dù sao không phải là việc nhỏ, bọn họ cũng cần thương lượng một chút.Người nọ rất lễ phép cáo từ, liền biến mất giống như lúc tới , .Hắc Vũ mới hồi phục tinh thần lại, tại sao ông lại quên nói với hắn địa đồ của mình đã đánh mất?Vậy nếu như hắn lần nữa đến, cho là ông cố ý. . .Xong, chẳng lẽ bọn họ lại chọc phiền toái gì sao?“Người. . .”Hắc Vũ vội vàng gọi người, có thị vệ đi đến, nói:“Gia chủ. . .”“Gọi Hắc Cẩn Trí đến. . .”Cái này, phải thương nghị thật tốt một chút rồi.Tuy rằng địa đồ của bọn họ đã đánh mất, nhưng. . .Đó dù sao cũng coi như là đồ của Hắc gia bọn họ .Hắc gia bọn họ đã có địa đồ, cái cổ mộ kia liền có liên quan với bọn họ, ông. . .Ông sẽ không bỏ qua.Mặc kệ đối thủ mạnh bao nhiêu, vậy cũng có một phần của bọn họ ——“Phụ thân. . .”Lúc Hắc Cẩn Trí tới được , phát hiện sắc mặt của phụ thân dường như cũng không được tốt lắm.“Ừ. . .”Hắc Vũ ngẩng đầu nhìn con trai của mình một cái, cũng chỉ có Hắc Cẩn Trí, có vài phần dáng vẻ của mình, tương đối giống như mình, bất kể là tướng mạo, vẫn là thể lực.“Làm sao vậy, phụ thân. . .”Đã thật lâu không thấy được bộ dáng này của phụ thân .Dường như, cũng chỉ có một lần kia, lúc đã đánh mất địa đồ , phụ thân cũng là cái vẻ mặt này.“Trí nhi, địa đồ của chúng ta , vẫn không có tin tức như trước sao?”Hắc Vũ hít một tiếng, hỏi.“Dạ. . .”Cũng hoài nghi là U Minh vương làm rồi, làm sao có dễ dàng như thế chứ?“Haizz, Trí nhi, con cũng biết, vừa nãy phụ thân thấy cái gì?”Hắc Cẩn Trí thấy khó hiểu nhìn cha, chẳng lẽ là. . .U Minh vương đã tới?Nhưng, làm sao có thể? Hắn tại sao lại đột nhiên đến?“Là người của Mật Các . . .”Mật Các. . .Hắc Cẩn Trí biến sắc, Hắc Vũ nhìn Hắc Cẩn Trí dĩ nhiên biến sắc mặt, khó hiểu hỏi:“Làm sao vậy? Con cũng biết bọn họ?”“Không phải, cha, là hài nhi vừa mới nhận được tin tức, Mật Các này bỗng nhiên xuất hiện, dường như muốn bán đấu giá bảo vật gia truyền gì đó. . .”Ặc. . .Cái này, đổi thành Hắc Vũ giật mình.Bọn họ thật sự có địa đồ? Muốn bán đấu giá? Vì sao?Nếu bọn họ không tin mình có, tại sao lại tìm đến mình chứ?“Con cũng biết bọn họ muốn bán đấu giá cái gì?”Tin tức của nhi tử , quả nhiên cũng không kém, Hắc Vũ có phần vui mừng.“Không biết, bọn họ còn chưa thăm dò được. . .”“Nhưng người của Mật Các đã tới tìm ta. . .”Hắc Vũ hít một tiếng:“Bọn họ biết chúng ta có địa đồ, nói muốn hợp tác với chúng ta, nếu như cha nghĩ không sai, nửa tấm bản đồ của bọn họ , chắc là cùng với nửa tấm chúng ta vừa mất kia, vừa lúc là một bộ. . .”
A, có lẽ nói, là hy vọng đời đời của Hắc gia họ.
Bọn họ nỗ lực phát triển, thậm chí khiêm tốn làm việc, thật ra cũng không ít ngấm ngầm hỏi thăm tin tức của một nửa tấm bản đồ khác .
Nhưng bây giờ, địa đồ kia lại được người ta đưa tới.
Tiếc nuối là, địa đồ của bọn họ, đã đánh mất.
“Ta là Mật Các. . .” Người nọ chưa nói tên, chỉ báo thân phận.
“A. . . Mật Các. . .”
Hắc Vũ sửng sốt một chút, đối với danh tự này, ông cũng có chút không quen lắm.
“Ha ha, gia chủ có thể suy tính một chút, qua ba ngày, ta sẽ tới nghe đáp án của gia chủ . . .”
Việc này, dù sao không phải là việc nhỏ, bọn họ cũng cần thương lượng một chút.
Người nọ rất lễ phép cáo từ, liền biến mất giống như lúc tới , .
Hắc Vũ mới hồi phục tinh thần lại, tại sao ông lại quên nói với hắn địa đồ của mình đã đánh mất?
Vậy nếu như hắn lần nữa đến, cho là ông cố ý. . .
Xong, chẳng lẽ bọn họ lại chọc phiền toái gì sao?
“Người. . .”
Hắc Vũ vội vàng gọi người, có thị vệ đi đến, nói:
“Gia chủ. . .”
“Gọi Hắc Cẩn Trí đến. . .”
Cái này, phải thương nghị thật tốt một chút rồi.
Tuy rằng địa đồ của bọn họ đã đánh mất, nhưng. . .
Đó dù sao cũng coi như là đồ của Hắc gia bọn họ .
Hắc gia bọn họ đã có địa đồ, cái cổ mộ kia liền có liên quan với bọn họ, ông. . .
Ông sẽ không bỏ qua.
Mặc kệ đối thủ mạnh bao nhiêu, vậy cũng có một phần của bọn họ ——
“Phụ thân. . .”
Lúc Hắc Cẩn Trí tới được , phát hiện sắc mặt của phụ thân dường như cũng không được tốt lắm.
“Ừ. . .”
Hắc Vũ ngẩng đầu nhìn con trai của mình một cái, cũng chỉ có Hắc Cẩn Trí, có vài phần dáng vẻ của mình, tương đối giống như mình, bất kể là tướng mạo, vẫn là thể lực.
“Làm sao vậy, phụ thân. . .”
Đã thật lâu không thấy được bộ dáng này của phụ thân .
Dường như, cũng chỉ có một lần kia, lúc đã đánh mất địa đồ , phụ thân cũng là cái vẻ mặt này.
“Trí nhi, địa đồ của chúng ta , vẫn không có tin tức như trước sao?”
Hắc Vũ hít một tiếng, hỏi.
“Dạ. . .”
Cũng hoài nghi là U Minh vương làm rồi, làm sao có dễ dàng như thế chứ?
“Haizz, Trí nhi, con cũng biết, vừa nãy phụ thân thấy cái gì?”
Hắc Cẩn Trí thấy khó hiểu nhìn cha, chẳng lẽ là. . .
U Minh vương đã tới?
Nhưng, làm sao có thể? Hắn tại sao lại đột nhiên đến?
“Là người của Mật Các . . .”
Mật Các. . .
Hắc Cẩn Trí biến sắc, Hắc Vũ nhìn Hắc Cẩn Trí dĩ nhiên biến sắc mặt, khó hiểu hỏi:
“Làm sao vậy? Con cũng biết bọn họ?”
“Không phải, cha, là hài nhi vừa mới nhận được tin tức, Mật Các này bỗng nhiên xuất hiện, dường như muốn bán đấu giá bảo vật gia truyền gì đó. . .”
Ặc. . .
Cái này, đổi thành Hắc Vũ giật mình.
Bọn họ thật sự có địa đồ? Muốn bán đấu giá? Vì sao?
Nếu bọn họ không tin mình có, tại sao lại tìm đến mình chứ?
“Con cũng biết bọn họ muốn bán đấu giá cái gì?”
Tin tức của nhi tử , quả nhiên cũng không kém, Hắc Vũ có phần vui mừng.
“Không biết, bọn họ còn chưa thăm dò được. . .”
“Nhưng người của Mật Các đã tới tìm ta. . .”
Hắc Vũ hít một tiếng:
“Bọn họ biết chúng ta có địa đồ, nói muốn hợp tác với chúng ta, nếu như cha nghĩ không sai, nửa tấm bản đồ của bọn họ , chắc là cùng với nửa tấm chúng ta vừa mất kia, vừa lúc là một bộ. . .”
Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại NươngTác giả: Mã Duyệt DuyệtTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Giờ lành đã đến, tân lang tân nương chuẩn bị bái đường......” hỉ đường một màu đỏ ,khắp nhà đều là tân khách,quan lễ nghi râu tóc đã bạc trắng nhưng tiếng la vẫn trung khí mười phần. Một tiếng hô to, sắc mặt vui mừng trên mặt tất cả mọi người chợt hiện lên vẻ sửng sốt, ánh mắt mọi ngườiquét về phía chính giữa hỉ đường, tân nương một thân hoa lệ trên đầu chùm khăn hỉ được hai cái nha đầu nâng vào đứng một mình ở giữa hỉ đường , mà bên người tân nương trừ bỏ hai nha đầu thì không thấy tân lang. “Di, tân lang đâu?” Mọi người ở trong phòng nhìn một vòng, vẫn chưa nhìn thấy tân lang xuất hiện có người kinh ngạc nói. “Nghe nói đại công tử thân mình không tốt, nên sẽ không là dậy không được giường đi?” một vị phu nhân che miệng cười khẽ, tuy rằng thanh âm nàng không lớn, nhưng bởi vì lúc này hỉ đường rất tĩnh lặng mọi người nghe rất rõ ràng. “Đại công tử thân mình luôn luôn không tốt, này vội vàng thành thân không phải để xung hỉ sao?” một nữ tử ước chừng hơn hai mươi tuổi hừ nhẹ một tiếng… A, có lẽ nói, là hy vọng đời đời của Hắc gia họ.Bọn họ nỗ lực phát triển, thậm chí khiêm tốn làm việc, thật ra cũng không ít ngấm ngầm hỏi thăm tin tức của một nửa tấm bản đồ khác .Nhưng bây giờ, địa đồ kia lại được người ta đưa tới.Tiếc nuối là, địa đồ của bọn họ, đã đánh mất.“Ta là Mật Các. . .” Người nọ chưa nói tên, chỉ báo thân phận.“A. . . Mật Các. . .”Hắc Vũ sửng sốt một chút, đối với danh tự này, ông cũng có chút không quen lắm.“Ha ha, gia chủ có thể suy tính một chút, qua ba ngày, ta sẽ tới nghe đáp án của gia chủ . . .”Việc này, dù sao không phải là việc nhỏ, bọn họ cũng cần thương lượng một chút.Người nọ rất lễ phép cáo từ, liền biến mất giống như lúc tới , .Hắc Vũ mới hồi phục tinh thần lại, tại sao ông lại quên nói với hắn địa đồ của mình đã đánh mất?Vậy nếu như hắn lần nữa đến, cho là ông cố ý. . .Xong, chẳng lẽ bọn họ lại chọc phiền toái gì sao?“Người. . .”Hắc Vũ vội vàng gọi người, có thị vệ đi đến, nói:“Gia chủ. . .”“Gọi Hắc Cẩn Trí đến. . .”Cái này, phải thương nghị thật tốt một chút rồi.Tuy rằng địa đồ của bọn họ đã đánh mất, nhưng. . .Đó dù sao cũng coi như là đồ của Hắc gia bọn họ .Hắc gia bọn họ đã có địa đồ, cái cổ mộ kia liền có liên quan với bọn họ, ông. . .Ông sẽ không bỏ qua.Mặc kệ đối thủ mạnh bao nhiêu, vậy cũng có một phần của bọn họ ——“Phụ thân. . .”Lúc Hắc Cẩn Trí tới được , phát hiện sắc mặt của phụ thân dường như cũng không được tốt lắm.“Ừ. . .”Hắc Vũ ngẩng đầu nhìn con trai của mình một cái, cũng chỉ có Hắc Cẩn Trí, có vài phần dáng vẻ của mình, tương đối giống như mình, bất kể là tướng mạo, vẫn là thể lực.“Làm sao vậy, phụ thân. . .”Đã thật lâu không thấy được bộ dáng này của phụ thân .Dường như, cũng chỉ có một lần kia, lúc đã đánh mất địa đồ , phụ thân cũng là cái vẻ mặt này.“Trí nhi, địa đồ của chúng ta , vẫn không có tin tức như trước sao?”Hắc Vũ hít một tiếng, hỏi.“Dạ. . .”Cũng hoài nghi là U Minh vương làm rồi, làm sao có dễ dàng như thế chứ?“Haizz, Trí nhi, con cũng biết, vừa nãy phụ thân thấy cái gì?”Hắc Cẩn Trí thấy khó hiểu nhìn cha, chẳng lẽ là. . .U Minh vương đã tới?Nhưng, làm sao có thể? Hắn tại sao lại đột nhiên đến?“Là người của Mật Các . . .”Mật Các. . .Hắc Cẩn Trí biến sắc, Hắc Vũ nhìn Hắc Cẩn Trí dĩ nhiên biến sắc mặt, khó hiểu hỏi:“Làm sao vậy? Con cũng biết bọn họ?”“Không phải, cha, là hài nhi vừa mới nhận được tin tức, Mật Các này bỗng nhiên xuất hiện, dường như muốn bán đấu giá bảo vật gia truyền gì đó. . .”Ặc. . .Cái này, đổi thành Hắc Vũ giật mình.Bọn họ thật sự có địa đồ? Muốn bán đấu giá? Vì sao?Nếu bọn họ không tin mình có, tại sao lại tìm đến mình chứ?“Con cũng biết bọn họ muốn bán đấu giá cái gì?”Tin tức của nhi tử , quả nhiên cũng không kém, Hắc Vũ có phần vui mừng.“Không biết, bọn họ còn chưa thăm dò được. . .”“Nhưng người của Mật Các đã tới tìm ta. . .”Hắc Vũ hít một tiếng:“Bọn họ biết chúng ta có địa đồ, nói muốn hợp tác với chúng ta, nếu như cha nghĩ không sai, nửa tấm bản đồ của bọn họ , chắc là cùng với nửa tấm chúng ta vừa mất kia, vừa lúc là một bộ. . .”