“Giờ lành đã đến, tân lang tân nương chuẩn bị bái đường......” hỉ đường một màu đỏ ,khắp nhà đều là tân khách,quan lễ nghi râu tóc đã bạc trắng nhưng tiếng la vẫn trung khí mười phần. Một tiếng hô to, sắc mặt vui mừng trên mặt tất cả mọi người chợt hiện lên vẻ sửng sốt, ánh mắt mọi ngườiquét về phía chính giữa hỉ đường, tân nương một thân hoa lệ trên đầu chùm khăn hỉ được hai cái nha đầu nâng vào đứng một mình ở giữa hỉ đường , mà bên người tân nương trừ bỏ hai nha đầu thì không thấy tân lang. “Di, tân lang đâu?” Mọi người ở trong phòng nhìn một vòng, vẫn chưa nhìn thấy tân lang xuất hiện có người kinh ngạc nói. “Nghe nói đại công tử thân mình không tốt, nên sẽ không là dậy không được giường đi?” một vị phu nhân che miệng cười khẽ, tuy rằng thanh âm nàng không lớn, nhưng bởi vì lúc này hỉ đường rất tĩnh lặng mọi người nghe rất rõ ràng. “Đại công tử thân mình luôn luôn không tốt, này vội vàng thành thân không phải để xung hỉ sao?” một nữ tử ước chừng hơn hai mươi tuổi hừ nhẹ một tiếng…
Chương 1172: Kết cục (1)
Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại NươngTác giả: Mã Duyệt DuyệtTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Giờ lành đã đến, tân lang tân nương chuẩn bị bái đường......” hỉ đường một màu đỏ ,khắp nhà đều là tân khách,quan lễ nghi râu tóc đã bạc trắng nhưng tiếng la vẫn trung khí mười phần. Một tiếng hô to, sắc mặt vui mừng trên mặt tất cả mọi người chợt hiện lên vẻ sửng sốt, ánh mắt mọi ngườiquét về phía chính giữa hỉ đường, tân nương một thân hoa lệ trên đầu chùm khăn hỉ được hai cái nha đầu nâng vào đứng một mình ở giữa hỉ đường , mà bên người tân nương trừ bỏ hai nha đầu thì không thấy tân lang. “Di, tân lang đâu?” Mọi người ở trong phòng nhìn một vòng, vẫn chưa nhìn thấy tân lang xuất hiện có người kinh ngạc nói. “Nghe nói đại công tử thân mình không tốt, nên sẽ không là dậy không được giường đi?” một vị phu nhân che miệng cười khẽ, tuy rằng thanh âm nàng không lớn, nhưng bởi vì lúc này hỉ đường rất tĩnh lặng mọi người nghe rất rõ ràng. “Đại công tử thân mình luôn luôn không tốt, này vội vàng thành thân không phải để xung hỉ sao?” một nữ tử ước chừng hơn hai mươi tuổi hừ nhẹ một tiếng… Tổng cộng mới bẩy giọt, không nhiều lắm, Đông Phương Ngữ Hinh rất sảng khoái đáp ứng rồi.Nàng nói chuyện này cho Uất Trì Tà Dịch, Tà Dịch vừa nghe đã không vui:“Không được, dùng của ta đi. . .”Đông Phương Ngữ Hinh còn mang bầu mà, làm sao có thể dùng máu của nàng chứ?Ặc, cái này. . .Thấy hắn nói thoải mái như thế , Đông Phương Ngữ Hinh cũng không biết được không. . .Chỉ có điều, chút máu này , với nàng mà nói thật không có gì.“Không được, cho dù dùng máu của ngươi . . .”Cổ kiếm tuyệt không thỏa hiệp, Uất Trì Tà Dịch nhướng mày, mắt trừng về phía cổ kiếm, dường như muốn bắt nó cho. . .Đông Phương Ngữ Hinh có phần không nói gì, Uất Trì Tà Dịch lại tức giận với cổ kiếm , người này cũng thật là. . .“Tướng công, nó nói có thể giúp chúng ta lấy Huyết Liên. . .”Đông Phương Ngữ Hinh cười nói:“Chúng ta vẫn nhanh giúp nó đi, Huyết Liên này, ta đúng là cực kỳ thích mà?”Ặc, được, coi như ngươi có chút tác dụng.Chỉ có điều, hắn vẫn không rõ như cũ , là máu của Hinh nhi có cái gì đặc biệt sao?Vì sao máu của mình thì không được?Hắn bây giờ có thiên phú Luyện Khí Sư , lẽ ra máu này so với Hinh nhi thích hợp hơn a.Quên đi, những thứ này cũng không tiện nói, tính tình nó rất cổ quái mà?Uất Trì Tà Dịch lắc đầu, nhưng biết nó dẫn theo Hinh nhi đến, từ cái địa phương xa xôi kia , hắn cũng muốn cảm ơn thanh cổ kiếm này .Tuy rằng Uất Trì Tà Dịch luyện khí không lâu , nhưng dù sao cũng là di truyền huyết mạch của Địch Thêm , đó là Luyện Khí Sư đỉnh cấp .Vì vậy, tài nghệ của hắn cũng không cách nào so sánh với người bình thường , đây là ưu thế huyết mạch .Đông Phương Ngữ Hinh nhìn Huyết Liên, mà Tà Dịch thì lại chuyên tâm giúp đỡ cổ kiếm chữa trị.Thời gian trôi qua rất nhanh, rất nhanh.Lão đầu và Mật Phong thấy Tà Dịch bỗng nhiên bắt đầu luyện khí, bọn họ giật mình nhìn hắn ——Cái này. . .Luyện Khí Sư. . .Có phần giật mình, sao bọn họ không nghe nói Uất Trì Tà Dịch là Luyện Khí Sư nha.Hơn nữa, nhìn trình độ thao tác của hắn, dường như cũng không thấp.Trong mắt Mật Phong có phần giãy dụa, nếu như. . .Luyện Khí Sư, so với Luyện Đan Sư, càng thêm khan hiếm đâu.Hắn nhìn về phía phụ thân, đã thấy gương mặt của ông ấy cũng là như có điều suy nghĩ.Một cái gia tộc mạnh yếu, thì ngoại trừ dựa vào thiên phú, chính là. . .Những thứ bên ngoài này rồi, bao gồm luyện đan sư, Luyện Khí Sư gì đó.Có luyện đan sư xuất sắc , có thể cung cấp đan dược cuồn cuộn không dứt , càng thêm có lợi cho thiên phú của các ngươi .Mà có Luyện Khí Sư xuất sắc , thì lại là có thể cung cấp vũ khí tốt hơn thuận tay hơn .Một đôi phu thê này, thật ra, mặc kệ đi đến chỗ nào thì cũng cực kì bị tranh đoạt.Nhưng bây giờ. . .Quên đi, chờ Huyết Liên nở hoa đi?Bọn họ bây giờ quan trọng nhất là. . .Nhìn đồ trong cổ mộ , cái này đối với bọn họ là quan trọng nhất.Chỉ là, thấy bọn họ biết những thứ này, vẫn có phần đỏ mắt như cũ , nếu như đời sau của bọn họ có một người như vậy, đây chẳng phải là. . .Mật Phong rất ưu tú, thiên phú kinh người, nhưng không có Thiên phú Luyện Đan Sư Luyện Khí Sư nha.Vì vậy, hắn cũng rất bất đắc dĩ. . .Mà con cháu của bọn họ , mặc dù có thiên phú phương diện này , cá biệt cũng có, nhưng. . .Đều không xuất sắc, thiên phú bình thường đối với bọn họ mà nói cũng không có gì ——“Hinh nhi. . .”Nhìn Uất Trì Tà Dịch còn đang hết sức chuyên chú chữa trị cổ kiếm, tiểu Nhạc Nhạc len lén gọi .“Hả?”“Ta mang tiểu Hoan Hoan đi ra ngoài một chuyến. . .”
Tổng cộng mới bẩy giọt, không nhiều lắm, Đông Phương Ngữ Hinh rất sảng khoái đáp ứng rồi.
Nàng nói chuyện này cho Uất Trì Tà Dịch, Tà Dịch vừa nghe đã không vui:
“Không được, dùng của ta đi. . .”
Đông Phương Ngữ Hinh còn mang bầu mà, làm sao có thể dùng máu của nàng chứ?
Ặc, cái này. . .
Thấy hắn nói thoải mái như thế , Đông Phương Ngữ Hinh cũng không biết được không. . .
Chỉ có điều, chút máu này , với nàng mà nói thật không có gì.
“Không được, cho dù dùng máu của ngươi . . .”
Cổ kiếm tuyệt không thỏa hiệp, Uất Trì Tà Dịch nhướng mày, mắt trừng về phía cổ kiếm, dường như muốn bắt nó cho. . .
Đông Phương Ngữ Hinh có phần không nói gì, Uất Trì Tà Dịch lại tức giận với cổ kiếm , người này cũng thật là. . .
“Tướng công, nó nói có thể giúp chúng ta lấy Huyết Liên. . .”
Đông Phương Ngữ Hinh cười nói:
“Chúng ta vẫn nhanh giúp nó đi, Huyết Liên này, ta đúng là cực kỳ thích mà?”
Ặc, được, coi như ngươi có chút tác dụng.
Chỉ có điều, hắn vẫn không rõ như cũ , là máu của Hinh nhi có cái gì đặc biệt sao?
Vì sao máu của mình thì không được?
Hắn bây giờ có thiên phú Luyện Khí Sư , lẽ ra máu này so với Hinh nhi thích hợp hơn a.
Quên đi, những thứ này cũng không tiện nói, tính tình nó rất cổ quái mà?
Uất Trì Tà Dịch lắc đầu, nhưng biết nó dẫn theo Hinh nhi đến, từ cái địa phương xa xôi kia , hắn cũng muốn cảm ơn thanh cổ kiếm này .
Tuy rằng Uất Trì Tà Dịch luyện khí không lâu , nhưng dù sao cũng là di truyền huyết mạch của Địch Thêm , đó là Luyện Khí Sư đỉnh cấp .
Vì vậy, tài nghệ của hắn cũng không cách nào so sánh với người bình thường , đây là ưu thế huyết mạch .
Đông Phương Ngữ Hinh nhìn Huyết Liên, mà Tà Dịch thì lại chuyên tâm giúp đỡ cổ kiếm chữa trị.
Thời gian trôi qua rất nhanh, rất nhanh.
Lão đầu và Mật Phong thấy Tà Dịch bỗng nhiên bắt đầu luyện khí, bọn họ giật mình nhìn hắn ——
Cái này. . .
Luyện Khí Sư. . .
Có phần giật mình, sao bọn họ không nghe nói Uất Trì Tà Dịch là Luyện Khí Sư nha.
Hơn nữa, nhìn trình độ thao tác của hắn, dường như cũng không thấp.
Trong mắt Mật Phong có phần giãy dụa, nếu như. . .
Luyện Khí Sư, so với Luyện Đan Sư, càng thêm khan hiếm đâu.
Hắn nhìn về phía phụ thân, đã thấy gương mặt của ông ấy cũng là như có điều suy nghĩ.
Một cái gia tộc mạnh yếu, thì ngoại trừ dựa vào thiên phú, chính là. . .
Những thứ bên ngoài này rồi, bao gồm luyện đan sư, Luyện Khí Sư gì đó.
Có luyện đan sư xuất sắc , có thể cung cấp đan dược cuồn cuộn không dứt , càng thêm có lợi cho thiên phú của các ngươi .
Mà có Luyện Khí Sư xuất sắc , thì lại là có thể cung cấp vũ khí tốt hơn thuận tay hơn .
Một đôi phu thê này, thật ra, mặc kệ đi đến chỗ nào thì cũng cực kì bị tranh đoạt.
Nhưng bây giờ. . .
Quên đi, chờ Huyết Liên nở hoa đi?
Bọn họ bây giờ quan trọng nhất là. . .
Nhìn đồ trong cổ mộ , cái này đối với bọn họ là quan trọng nhất.
Chỉ là, thấy bọn họ biết những thứ này, vẫn có phần đỏ mắt như cũ , nếu như đời sau của bọn họ có một người như vậy, đây chẳng phải là. . .
Mật Phong rất ưu tú, thiên phú kinh người, nhưng không có Thiên phú Luyện Đan Sư Luyện Khí Sư nha.
Vì vậy, hắn cũng rất bất đắc dĩ. . .
Mà con cháu của bọn họ , mặc dù có thiên phú phương diện này , cá biệt cũng có, nhưng. . .
Đều không xuất sắc, thiên phú bình thường đối với bọn họ mà nói cũng không có gì ——
“Hinh nhi. . .”
Nhìn Uất Trì Tà Dịch còn đang hết sức chuyên chú chữa trị cổ kiếm, tiểu Nhạc Nhạc len lén gọi .
“Hả?”
“Ta mang tiểu Hoan Hoan đi ra ngoài một chuyến. . .”
Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại NươngTác giả: Mã Duyệt DuyệtTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Giờ lành đã đến, tân lang tân nương chuẩn bị bái đường......” hỉ đường một màu đỏ ,khắp nhà đều là tân khách,quan lễ nghi râu tóc đã bạc trắng nhưng tiếng la vẫn trung khí mười phần. Một tiếng hô to, sắc mặt vui mừng trên mặt tất cả mọi người chợt hiện lên vẻ sửng sốt, ánh mắt mọi ngườiquét về phía chính giữa hỉ đường, tân nương một thân hoa lệ trên đầu chùm khăn hỉ được hai cái nha đầu nâng vào đứng một mình ở giữa hỉ đường , mà bên người tân nương trừ bỏ hai nha đầu thì không thấy tân lang. “Di, tân lang đâu?” Mọi người ở trong phòng nhìn một vòng, vẫn chưa nhìn thấy tân lang xuất hiện có người kinh ngạc nói. “Nghe nói đại công tử thân mình không tốt, nên sẽ không là dậy không được giường đi?” một vị phu nhân che miệng cười khẽ, tuy rằng thanh âm nàng không lớn, nhưng bởi vì lúc này hỉ đường rất tĩnh lặng mọi người nghe rất rõ ràng. “Đại công tử thân mình luôn luôn không tốt, này vội vàng thành thân không phải để xung hỉ sao?” một nữ tử ước chừng hơn hai mươi tuổi hừ nhẹ một tiếng… Tổng cộng mới bẩy giọt, không nhiều lắm, Đông Phương Ngữ Hinh rất sảng khoái đáp ứng rồi.Nàng nói chuyện này cho Uất Trì Tà Dịch, Tà Dịch vừa nghe đã không vui:“Không được, dùng của ta đi. . .”Đông Phương Ngữ Hinh còn mang bầu mà, làm sao có thể dùng máu của nàng chứ?Ặc, cái này. . .Thấy hắn nói thoải mái như thế , Đông Phương Ngữ Hinh cũng không biết được không. . .Chỉ có điều, chút máu này , với nàng mà nói thật không có gì.“Không được, cho dù dùng máu của ngươi . . .”Cổ kiếm tuyệt không thỏa hiệp, Uất Trì Tà Dịch nhướng mày, mắt trừng về phía cổ kiếm, dường như muốn bắt nó cho. . .Đông Phương Ngữ Hinh có phần không nói gì, Uất Trì Tà Dịch lại tức giận với cổ kiếm , người này cũng thật là. . .“Tướng công, nó nói có thể giúp chúng ta lấy Huyết Liên. . .”Đông Phương Ngữ Hinh cười nói:“Chúng ta vẫn nhanh giúp nó đi, Huyết Liên này, ta đúng là cực kỳ thích mà?”Ặc, được, coi như ngươi có chút tác dụng.Chỉ có điều, hắn vẫn không rõ như cũ , là máu của Hinh nhi có cái gì đặc biệt sao?Vì sao máu của mình thì không được?Hắn bây giờ có thiên phú Luyện Khí Sư , lẽ ra máu này so với Hinh nhi thích hợp hơn a.Quên đi, những thứ này cũng không tiện nói, tính tình nó rất cổ quái mà?Uất Trì Tà Dịch lắc đầu, nhưng biết nó dẫn theo Hinh nhi đến, từ cái địa phương xa xôi kia , hắn cũng muốn cảm ơn thanh cổ kiếm này .Tuy rằng Uất Trì Tà Dịch luyện khí không lâu , nhưng dù sao cũng là di truyền huyết mạch của Địch Thêm , đó là Luyện Khí Sư đỉnh cấp .Vì vậy, tài nghệ của hắn cũng không cách nào so sánh với người bình thường , đây là ưu thế huyết mạch .Đông Phương Ngữ Hinh nhìn Huyết Liên, mà Tà Dịch thì lại chuyên tâm giúp đỡ cổ kiếm chữa trị.Thời gian trôi qua rất nhanh, rất nhanh.Lão đầu và Mật Phong thấy Tà Dịch bỗng nhiên bắt đầu luyện khí, bọn họ giật mình nhìn hắn ——Cái này. . .Luyện Khí Sư. . .Có phần giật mình, sao bọn họ không nghe nói Uất Trì Tà Dịch là Luyện Khí Sư nha.Hơn nữa, nhìn trình độ thao tác của hắn, dường như cũng không thấp.Trong mắt Mật Phong có phần giãy dụa, nếu như. . .Luyện Khí Sư, so với Luyện Đan Sư, càng thêm khan hiếm đâu.Hắn nhìn về phía phụ thân, đã thấy gương mặt của ông ấy cũng là như có điều suy nghĩ.Một cái gia tộc mạnh yếu, thì ngoại trừ dựa vào thiên phú, chính là. . .Những thứ bên ngoài này rồi, bao gồm luyện đan sư, Luyện Khí Sư gì đó.Có luyện đan sư xuất sắc , có thể cung cấp đan dược cuồn cuộn không dứt , càng thêm có lợi cho thiên phú của các ngươi .Mà có Luyện Khí Sư xuất sắc , thì lại là có thể cung cấp vũ khí tốt hơn thuận tay hơn .Một đôi phu thê này, thật ra, mặc kệ đi đến chỗ nào thì cũng cực kì bị tranh đoạt.Nhưng bây giờ. . .Quên đi, chờ Huyết Liên nở hoa đi?Bọn họ bây giờ quan trọng nhất là. . .Nhìn đồ trong cổ mộ , cái này đối với bọn họ là quan trọng nhất.Chỉ là, thấy bọn họ biết những thứ này, vẫn có phần đỏ mắt như cũ , nếu như đời sau của bọn họ có một người như vậy, đây chẳng phải là. . .Mật Phong rất ưu tú, thiên phú kinh người, nhưng không có Thiên phú Luyện Đan Sư Luyện Khí Sư nha.Vì vậy, hắn cũng rất bất đắc dĩ. . .Mà con cháu của bọn họ , mặc dù có thiên phú phương diện này , cá biệt cũng có, nhưng. . .Đều không xuất sắc, thiên phú bình thường đối với bọn họ mà nói cũng không có gì ——“Hinh nhi. . .”Nhìn Uất Trì Tà Dịch còn đang hết sức chuyên chú chữa trị cổ kiếm, tiểu Nhạc Nhạc len lén gọi .“Hả?”“Ta mang tiểu Hoan Hoan đi ra ngoài một chuyến. . .”