Đầu đau quá, sao lại chói mắt như vậy. Không cần, không cần, ta không muốn tỉnh lại. Không cần, mà hình như có cái gì cắn ta? Tránh ra, tránh ra, ta đau quá, đau quá, ô ô ~~. “A ~”. “A”. “A a a a ~”. Âm thanh thứ nhất là ta kêu vì ngón tay của ta đau quá nha. Còn tiếng thứ hai là ai kêu? Ta ngước đầu lên đánh giá xung quanh, chỉ thấy một lão tiên sinh đang che miệng. Ta nhớ rõ vừa mới tỉnh lại hình như đã đánh trúng cái gì đó. Sẽ không là … ta ngượng ngùng nhìn hắn đang nhăn mặt nhíu mày. Chừng ba, bốn, năm, sáu âm thanh nha, như thế nào lại có nhiều xinh đẹp cô nương nhìn ta chằm chằm như vậy? “Đệ đệ, ngươi tỉnh, ngươi thật sự tỉnh?” Một vị hồng y nữ tử trông có vẻ lớn tuổi nhất trong số họ vuốt đầu của ta, trong mắt không giấu được vui sướng. “Đệ đệ, ngươi không có việc gì, thật tốt quá, thật tốt quá. Ô ô ~~” tỷ tỷ bên cạnh hồng y nữ tử cầm khăn lau nước mắt. “A a a, hôn nhẹ, ôm một cái, xú tiểu tử, ngươi hù chết lão tỷ.” Một vị nữ tử khác ôm ta một chút, lại sờ ta, rồi lại hôn.…
Chương 45: Hồi phủ
Bướng Bỉnh Tiểu Thiếu GiaTác giả: Phong Lan Nhất Thanh.Truyện Cổ Đại, Truyện Đam MỹĐầu đau quá, sao lại chói mắt như vậy. Không cần, không cần, ta không muốn tỉnh lại. Không cần, mà hình như có cái gì cắn ta? Tránh ra, tránh ra, ta đau quá, đau quá, ô ô ~~. “A ~”. “A”. “A a a a ~”. Âm thanh thứ nhất là ta kêu vì ngón tay của ta đau quá nha. Còn tiếng thứ hai là ai kêu? Ta ngước đầu lên đánh giá xung quanh, chỉ thấy một lão tiên sinh đang che miệng. Ta nhớ rõ vừa mới tỉnh lại hình như đã đánh trúng cái gì đó. Sẽ không là … ta ngượng ngùng nhìn hắn đang nhăn mặt nhíu mày. Chừng ba, bốn, năm, sáu âm thanh nha, như thế nào lại có nhiều xinh đẹp cô nương nhìn ta chằm chằm như vậy? “Đệ đệ, ngươi tỉnh, ngươi thật sự tỉnh?” Một vị hồng y nữ tử trông có vẻ lớn tuổi nhất trong số họ vuốt đầu của ta, trong mắt không giấu được vui sướng. “Đệ đệ, ngươi không có việc gì, thật tốt quá, thật tốt quá. Ô ô ~~” tỷ tỷ bên cạnh hồng y nữ tử cầm khăn lau nước mắt. “A a a, hôn nhẹ, ôm một cái, xú tiểu tử, ngươi hù chết lão tỷ.” Một vị nữ tử khác ôm ta một chút, lại sờ ta, rồi lại hôn.… “Đại tỷ, nhị tỷ, tam tỷ, ta đã trở về. Tiểu Đào…… A, còn Lạc nhi đáng yêu nhất của ta nữa, phụ thân đã trở lại rồi đây.” Ta ở cửa lớn tiếng ồn ào, tâm trạng kích động rảo bước tiến vào tướng quân phủ xa cách đã lâu.“Tiểu thiếu gia.” Thị vệ? Di, như thế nào trông như đang rất tức giận nha, thật quái lạ.“Thiếu gia. Thiếu gia thật là ngài sao? Hiên…… Hiên công tử cũng đã trở lại.” A, tiểu Đào của ta, sao mới không gặp chưa bao lâu mà đã trở nên gầy thế nầy, chắc là vẫn còn nhớ tới Bích Quyên đây mà, đợi qua 1 đoạn thời gian nữa thiếu gia ta nhất định sẽ giúp ngươi tìm một người ưng ý.“Không phải đã viết thư nói rồi sao. Kêu cô gia, hắc hắc. Bảo bối của ta đang ở đâu?” Lạc nhi, thật nhớ nó nga.“Thiếu gia……” Tiểu Đào đột nhiên cưng cứng tại chỗ, vẻ mặt là lạ.“Làm sao vậy? Lạc nhi đã xảy ra chuyện gì?” Thần kinh của ta liền lập tức chết lặng, Lạc nhi không thể có việc.“Cũng…… Cũng không phải…… chính là……”.“Ngươi làm gì mà ấp a ấp úng vậy? Đại tỷ đâu?” Ta vội vã tiến vào trong.“Thiếu gia, cái kia…… là như vầy, mấy hôm trước, Tào công tử đột nhiên đến đây, ở quý phủ day dưa hết nửa ngày, rồi rời đi, sau đó…… sau đó đại tiểu thư liền phát hiện tiểu thiếu gia không thấy đâu nữa, chỉ…… chỉ để lại có 1 tờ giấy.” Cái gì? Tào…… Tào Hành! Hắn, hắn dám đem con ta ôm đi mất?“Hắn nói cái gì?”.“Hắn nói:‘Con nuôi ta trước ôm đi chơi vài ngày. Ngoạn chán rồi sẽ trả về. Hắc hắc, Thanh nhi nhà ta thực thích tiểu Lạc Lạc.’”Cái gì cái gì chứ!! A a, con ta khi nào thì thành con nuôi của hắn? Lạc nhi! Ô ô, ta chính mình cũng chưa được hảo hảo ôm 1 cái mà, còn có, còn có Hiên đều chưa có thấy qua Lạc nhi. Tào Hành, ta muốn giết ngươi.“Ô ô…… Hiên, hắn đem con chúng ta đoạt đi rồi……”.“Sớm cảm thấy tên kia cũng chẳng phải người tốt đẹp gì.” Hiên căm giận nói, đáng thương con chúng ta sinh ra lâu như vậy hắn lại ngay cả chạm đều không có được chạm qua.“Không đúng, cái người kêu Thanh nhi kia là ai…… Thanh nhi…… Thanh nhi! Là Thanh nhi sao?” Người cứu đi Thanh nhi là hắn ư? Thanh nhi khi nào thì thành Thanh nhi nhà hắn rồi?“Đại tỷ đâu?”.“Đại tiểu thư đã đi tìm tiểu thiếu gia rồi.” Tiểu Đào nhỏ giọng nói.“Vậy nhị tỷ tam tỷ đâu?” Trong nhà không có ai sao?“Tam tiểu thư đi đón lão gia. Nhị tiểu thư đang ở trong phòng.” Cha? Cha sắp về đến ư? Khó trách gia đinh ở cửa đều đổi thành thị vệ.“Cha như thế nào trở về rồi?”.“Nga, chiến sự giành được thắng lợi, lão gia không cần đánh giặc nữa.” Tiểu Đào trả lời.“Ngọc nhi, ngươi đi đâu vậy?” Ta bước ra tướng quân phủ, Hiên đuổi theo hỏi.“Đương nhiên đi tìm Tào Hành tên đại hỗn đản kia. Đem con chúng ta cướp về a.”.“Hảo……”.
“Đại tỷ, nhị tỷ, tam tỷ, ta đã trở về. Tiểu Đào…… A, còn Lạc nhi đáng yêu nhất của ta nữa, phụ thân đã trở lại rồi đây.” Ta ở cửa lớn tiếng ồn ào, tâm trạng kích động rảo bước tiến vào tướng quân phủ xa cách đã lâu.
“Tiểu thiếu gia.” Thị vệ? Di, như thế nào trông như đang rất tức giận nha, thật quái lạ.
“Thiếu gia. Thiếu gia thật là ngài sao? Hiên…… Hiên công tử cũng đã trở lại.” A, tiểu Đào của ta, sao mới không gặp chưa bao lâu mà đã trở nên gầy thế nầy, chắc là vẫn còn nhớ tới Bích Quyên đây mà, đợi qua 1 đoạn thời gian nữa thiếu gia ta nhất định sẽ giúp ngươi tìm một người ưng ý.
“Không phải đã viết thư nói rồi sao. Kêu cô gia, hắc hắc. Bảo bối của ta đang ở đâu?” Lạc nhi, thật nhớ nó nga.
“Thiếu gia……” Tiểu Đào đột nhiên cưng cứng tại chỗ, vẻ mặt là lạ.
“Làm sao vậy? Lạc nhi đã xảy ra chuyện gì?” Thần kinh của ta liền lập tức chết lặng, Lạc nhi không thể có việc.
“Cũng…… Cũng không phải…… chính là……”.
“Ngươi làm gì mà ấp a ấp úng vậy? Đại tỷ đâu?” Ta vội vã tiến vào trong.
“Thiếu gia, cái kia…… là như vầy, mấy hôm trước, Tào công tử đột nhiên đến đây, ở quý phủ day dưa hết nửa ngày, rồi rời đi, sau đó…… sau đó đại tiểu thư liền phát hiện tiểu thiếu gia không thấy đâu nữa, chỉ…… chỉ để lại có 1 tờ giấy.” Cái gì? Tào…… Tào Hành! Hắn, hắn dám đem con ta ôm đi mất?
“Hắn nói cái gì?”.
“Hắn nói:‘Con nuôi ta trước ôm đi chơi vài ngày. Ngoạn chán rồi sẽ trả về. Hắc hắc, Thanh nhi nhà ta thực thích tiểu Lạc Lạc.’”
Cái gì cái gì chứ!! A a, con ta khi nào thì thành con nuôi của hắn? Lạc nhi! Ô ô, ta chính mình cũng chưa được hảo hảo ôm 1 cái mà, còn có, còn có Hiên đều chưa có thấy qua Lạc nhi. Tào Hành, ta muốn giết ngươi.
“Ô ô…… Hiên, hắn đem con chúng ta đoạt đi rồi……”.
“Sớm cảm thấy tên kia cũng chẳng phải người tốt đẹp gì.” Hiên căm giận nói, đáng thương con chúng ta sinh ra lâu như vậy hắn lại ngay cả chạm đều không có được chạm qua.
“Không đúng, cái người kêu Thanh nhi kia là ai…… Thanh nhi…… Thanh nhi! Là Thanh nhi sao?” Người cứu đi Thanh nhi là hắn ư? Thanh nhi khi nào thì thành Thanh nhi nhà hắn rồi?
“Đại tỷ đâu?”.
“Đại tiểu thư đã đi tìm tiểu thiếu gia rồi.” Tiểu Đào nhỏ giọng nói.
“Vậy nhị tỷ tam tỷ đâu?” Trong nhà không có ai sao?
“Tam tiểu thư đi đón lão gia. Nhị tiểu thư đang ở trong phòng.” Cha? Cha sắp về đến ư? Khó trách gia đinh ở cửa đều đổi thành thị vệ.
“Cha như thế nào trở về rồi?”.
“Nga, chiến sự giành được thắng lợi, lão gia không cần đánh giặc nữa.” Tiểu Đào trả lời.
“Ngọc nhi, ngươi đi đâu vậy?” Ta bước ra tướng quân phủ, Hiên đuổi theo hỏi.
“Đương nhiên đi tìm Tào Hành tên đại hỗn đản kia. Đem con chúng ta cướp về a.”.
“Hảo……”.
Bướng Bỉnh Tiểu Thiếu GiaTác giả: Phong Lan Nhất Thanh.Truyện Cổ Đại, Truyện Đam MỹĐầu đau quá, sao lại chói mắt như vậy. Không cần, không cần, ta không muốn tỉnh lại. Không cần, mà hình như có cái gì cắn ta? Tránh ra, tránh ra, ta đau quá, đau quá, ô ô ~~. “A ~”. “A”. “A a a a ~”. Âm thanh thứ nhất là ta kêu vì ngón tay của ta đau quá nha. Còn tiếng thứ hai là ai kêu? Ta ngước đầu lên đánh giá xung quanh, chỉ thấy một lão tiên sinh đang che miệng. Ta nhớ rõ vừa mới tỉnh lại hình như đã đánh trúng cái gì đó. Sẽ không là … ta ngượng ngùng nhìn hắn đang nhăn mặt nhíu mày. Chừng ba, bốn, năm, sáu âm thanh nha, như thế nào lại có nhiều xinh đẹp cô nương nhìn ta chằm chằm như vậy? “Đệ đệ, ngươi tỉnh, ngươi thật sự tỉnh?” Một vị hồng y nữ tử trông có vẻ lớn tuổi nhất trong số họ vuốt đầu của ta, trong mắt không giấu được vui sướng. “Đệ đệ, ngươi không có việc gì, thật tốt quá, thật tốt quá. Ô ô ~~” tỷ tỷ bên cạnh hồng y nữ tử cầm khăn lau nước mắt. “A a a, hôn nhẹ, ôm một cái, xú tiểu tử, ngươi hù chết lão tỷ.” Một vị nữ tử khác ôm ta một chút, lại sờ ta, rồi lại hôn.… “Đại tỷ, nhị tỷ, tam tỷ, ta đã trở về. Tiểu Đào…… A, còn Lạc nhi đáng yêu nhất của ta nữa, phụ thân đã trở lại rồi đây.” Ta ở cửa lớn tiếng ồn ào, tâm trạng kích động rảo bước tiến vào tướng quân phủ xa cách đã lâu.“Tiểu thiếu gia.” Thị vệ? Di, như thế nào trông như đang rất tức giận nha, thật quái lạ.“Thiếu gia. Thiếu gia thật là ngài sao? Hiên…… Hiên công tử cũng đã trở lại.” A, tiểu Đào của ta, sao mới không gặp chưa bao lâu mà đã trở nên gầy thế nầy, chắc là vẫn còn nhớ tới Bích Quyên đây mà, đợi qua 1 đoạn thời gian nữa thiếu gia ta nhất định sẽ giúp ngươi tìm một người ưng ý.“Không phải đã viết thư nói rồi sao. Kêu cô gia, hắc hắc. Bảo bối của ta đang ở đâu?” Lạc nhi, thật nhớ nó nga.“Thiếu gia……” Tiểu Đào đột nhiên cưng cứng tại chỗ, vẻ mặt là lạ.“Làm sao vậy? Lạc nhi đã xảy ra chuyện gì?” Thần kinh của ta liền lập tức chết lặng, Lạc nhi không thể có việc.“Cũng…… Cũng không phải…… chính là……”.“Ngươi làm gì mà ấp a ấp úng vậy? Đại tỷ đâu?” Ta vội vã tiến vào trong.“Thiếu gia, cái kia…… là như vầy, mấy hôm trước, Tào công tử đột nhiên đến đây, ở quý phủ day dưa hết nửa ngày, rồi rời đi, sau đó…… sau đó đại tiểu thư liền phát hiện tiểu thiếu gia không thấy đâu nữa, chỉ…… chỉ để lại có 1 tờ giấy.” Cái gì? Tào…… Tào Hành! Hắn, hắn dám đem con ta ôm đi mất?“Hắn nói cái gì?”.“Hắn nói:‘Con nuôi ta trước ôm đi chơi vài ngày. Ngoạn chán rồi sẽ trả về. Hắc hắc, Thanh nhi nhà ta thực thích tiểu Lạc Lạc.’”Cái gì cái gì chứ!! A a, con ta khi nào thì thành con nuôi của hắn? Lạc nhi! Ô ô, ta chính mình cũng chưa được hảo hảo ôm 1 cái mà, còn có, còn có Hiên đều chưa có thấy qua Lạc nhi. Tào Hành, ta muốn giết ngươi.“Ô ô…… Hiên, hắn đem con chúng ta đoạt đi rồi……”.“Sớm cảm thấy tên kia cũng chẳng phải người tốt đẹp gì.” Hiên căm giận nói, đáng thương con chúng ta sinh ra lâu như vậy hắn lại ngay cả chạm đều không có được chạm qua.“Không đúng, cái người kêu Thanh nhi kia là ai…… Thanh nhi…… Thanh nhi! Là Thanh nhi sao?” Người cứu đi Thanh nhi là hắn ư? Thanh nhi khi nào thì thành Thanh nhi nhà hắn rồi?“Đại tỷ đâu?”.“Đại tiểu thư đã đi tìm tiểu thiếu gia rồi.” Tiểu Đào nhỏ giọng nói.“Vậy nhị tỷ tam tỷ đâu?” Trong nhà không có ai sao?“Tam tiểu thư đi đón lão gia. Nhị tiểu thư đang ở trong phòng.” Cha? Cha sắp về đến ư? Khó trách gia đinh ở cửa đều đổi thành thị vệ.“Cha như thế nào trở về rồi?”.“Nga, chiến sự giành được thắng lợi, lão gia không cần đánh giặc nữa.” Tiểu Đào trả lời.“Ngọc nhi, ngươi đi đâu vậy?” Ta bước ra tướng quân phủ, Hiên đuổi theo hỏi.“Đương nhiên đi tìm Tào Hành tên đại hỗn đản kia. Đem con chúng ta cướp về a.”.“Hảo……”.