Tác giả:

Nó dắt chiếc xe mệt mỏi đến trường, miệng không ngừng than vãn: - Lại trường học, đến bao giờ mới thóat ra khỏi cái nơi quái quỷ này đây! Đến trường học, nó cất xe và bước vào lớp. Bỗng, có 1 con nhỏ chặn đường nó, hình như nhỏ đó là Sely thì phải, chả có gì nổi bật ngoài sở thích quái gở là bắt nạt bạn bè: - Ôi trời, Zen đây sao, ngạc nhiên chưa. Ngày đầu tiên đến lớp... Vừa nói nhỏ vừa cười chế nhạo nó, nó nhìn nhỏ: - Đáng ra là sáng sớm, Zen tỉ tỉ này không muốn động chân động tay đâu nhưng mà mấy cậu thích thì Zen này chiều vậy! Nhỏ đó bỗng mặt tái mét, chạy vội đi. Nó thở dài rồi hét to: - Hai thằng lúa mạch đâu rồi! Vội có 2 thằng chạy tới chỗ nó: - Dạ tỉ tỉ kêu tụi em. Nó cáu và dơ qủa đấm: - Tao tới nãy giờ, sao không thấy tụi mày đón tiếp. 2 thằng đó mặt tái mét: - Dạ dạ.... Nó đưa mắt nhìn 2 thằng đó, rồi nói: - Thôi được rồi, cút đi tao không muốn thấy mặt 2 đứa mày. Bỗng có tiếng còi xe hơi, nó nhìn qua cổng trường. Đó chẳng phải là xe hơi của nhỏ bạn thân nó Lizze sao! Nó…

Chương 54-1

Đồ Điên!Tác giả: xZenlyxNó dắt chiếc xe mệt mỏi đến trường, miệng không ngừng than vãn: - Lại trường học, đến bao giờ mới thóat ra khỏi cái nơi quái quỷ này đây! Đến trường học, nó cất xe và bước vào lớp. Bỗng, có 1 con nhỏ chặn đường nó, hình như nhỏ đó là Sely thì phải, chả có gì nổi bật ngoài sở thích quái gở là bắt nạt bạn bè: - Ôi trời, Zen đây sao, ngạc nhiên chưa. Ngày đầu tiên đến lớp... Vừa nói nhỏ vừa cười chế nhạo nó, nó nhìn nhỏ: - Đáng ra là sáng sớm, Zen tỉ tỉ này không muốn động chân động tay đâu nhưng mà mấy cậu thích thì Zen này chiều vậy! Nhỏ đó bỗng mặt tái mét, chạy vội đi. Nó thở dài rồi hét to: - Hai thằng lúa mạch đâu rồi! Vội có 2 thằng chạy tới chỗ nó: - Dạ tỉ tỉ kêu tụi em. Nó cáu và dơ qủa đấm: - Tao tới nãy giờ, sao không thấy tụi mày đón tiếp. 2 thằng đó mặt tái mét: - Dạ dạ.... Nó đưa mắt nhìn 2 thằng đó, rồi nói: - Thôi được rồi, cút đi tao không muốn thấy mặt 2 đứa mày. Bỗng có tiếng còi xe hơi, nó nhìn qua cổng trường. Đó chẳng phải là xe hơi của nhỏ bạn thân nó Lizze sao! Nó… Nó nhếch mép cười...- Mẹ! Con xin lỗi về nhưng việc đã xảy ra. Từ nay con sẽ tuyệt đối nghe lời mẹ.Người phụ nữ nhìn nó khó hiểu.- Con biết thế là tốt. Lên phòng và tắm rửa đi,- Dạ!Nó xách theo hành lí bước nhanh lên phòng.Cầm lấy điện thoại nó bấm số....- Cô Mild..cháu Zen đây.- Zen.....cháu tới nơi chưa? Bây giờ đang ở đâu?- Cháu đang ở nhà bà ta.- Sao cháu lại ở đó? Chẳng lẽ....- Cô Mild....cháu không thể tha thứ cho bà ta được..Cô biết mà bà cháu đã chết một cách cô độc hay sao?- Nhưng Zen à....đó cũng là một phần lỗi của chúng ta...- Cháu biết, chừng nào cháu bắt mụ ta trả đủ món nợ...cháu.....- nó ngập ngừng-.......- Cháu sẽ....về bên bà cháu..- Zen..Nó lau hàng nước mắt rồi nhanh chóng cúp điện thoại vào thay đồ~ Một lát sau ~Hắn chạy vội vào nhà người phụ nữ đó gọi to..- Zen...Zen...cô ở đây đúng không?Người phụ nữ từ trong bếp bước ra.- Con đang tìm ai thế?- Zen ở đâu?- Con nên thôi gọi Zen đi, ở đây không có ai tên Zen cả.Mặc kệ lời bà ta cằn nhằn hắn chạy lên phòng tìm nó.Rất nhanh, hắn mở cửa phòng...Đúng lúc đó, nó vừa mới bước ra khỏi nhà tắm.....trên người chỉ có tấm khăn.- Anh....AAAAAAAAAAAALấy tấm chăn trên giường hắn chùm vào người nó.- Đi thôi.- Anh....Anh đang làm cái gì thế hả?- Đi theo tôi.Hắn lôi nó ra ngòai.- Bỏ ra - nó nói-.......- Tôi nói anh bỏ ra anh nghe thấy không?- Cô....Nó gạt tay hắn ra...- Tôi sẽ ở lại đây.- Cô đang nói cái gì thế?- Tôi nói tôi sẽ ở đây. Anh không cần phải đi theo tôi nữa.- Ý cô là sao?- Chúng ta là anh em.- Cô.

Nó nhếch mép cười...

- Mẹ! Con xin lỗi về nhưng việc đã xảy ra. Từ nay con sẽ tuyệt đối nghe lời mẹ.

Người phụ nữ nhìn nó khó hiểu.

- Con biết thế là tốt. Lên phòng và tắm rửa đi,

- Dạ!

Nó xách theo hành lí bước nhanh lên phòng.

Cầm lấy điện thoại nó bấm số....

- Cô Mild..cháu Zen đây.

- Zen.....cháu tới nơi chưa? Bây giờ đang ở đâu?

- Cháu đang ở nhà bà ta.

- Sao cháu lại ở đó? Chẳng lẽ....

- Cô Mild....cháu không thể tha thứ cho bà ta được..Cô biết mà bà cháu đã chết một cách cô độc hay sao?

- Nhưng Zen à....đó cũng là một phần lỗi của chúng ta...

- Cháu biết, chừng nào cháu bắt mụ ta trả đủ món nợ...cháu.....- nó ngập ngừng

-.......

- Cháu sẽ....về bên bà cháu..

- Zen..

Nó lau hàng nước mắt rồi nhanh chóng cúp điện thoại vào thay đồ

~ Một lát sau ~

Hắn chạy vội vào nhà người phụ nữ đó gọi to..

- Zen...Zen...cô ở đây đúng không?

Người phụ nữ từ trong bếp bước ra.

- Con đang tìm ai thế?

- Zen ở đâu?

- Con nên thôi gọi Zen đi, ở đây không có ai tên Zen cả.

Mặc kệ lời bà ta cằn nhằn hắn chạy lên phòng tìm nó.

Rất nhanh, hắn mở cửa phòng...

Đúng lúc đó, nó vừa mới bước ra khỏi nhà tắm.....trên người chỉ có tấm khăn.

- Anh....AAAAAAAAAAAA

Lấy tấm chăn trên giường hắn chùm vào người nó.

- Đi thôi.

- Anh....Anh đang làm cái gì thế hả?

- Đi theo tôi.

Hắn lôi nó ra ngòai.

- Bỏ ra - nó nói

-.......

- Tôi nói anh bỏ ra anh nghe thấy không?

- Cô....

Nó gạt tay hắn ra...

- Tôi sẽ ở lại đây.

- Cô đang nói cái gì thế?

- Tôi nói tôi sẽ ở đây. Anh không cần phải đi theo tôi nữa.

- Ý cô là sao?

- Chúng ta là anh em.

- Cô.

Đồ Điên!Tác giả: xZenlyxNó dắt chiếc xe mệt mỏi đến trường, miệng không ngừng than vãn: - Lại trường học, đến bao giờ mới thóat ra khỏi cái nơi quái quỷ này đây! Đến trường học, nó cất xe và bước vào lớp. Bỗng, có 1 con nhỏ chặn đường nó, hình như nhỏ đó là Sely thì phải, chả có gì nổi bật ngoài sở thích quái gở là bắt nạt bạn bè: - Ôi trời, Zen đây sao, ngạc nhiên chưa. Ngày đầu tiên đến lớp... Vừa nói nhỏ vừa cười chế nhạo nó, nó nhìn nhỏ: - Đáng ra là sáng sớm, Zen tỉ tỉ này không muốn động chân động tay đâu nhưng mà mấy cậu thích thì Zen này chiều vậy! Nhỏ đó bỗng mặt tái mét, chạy vội đi. Nó thở dài rồi hét to: - Hai thằng lúa mạch đâu rồi! Vội có 2 thằng chạy tới chỗ nó: - Dạ tỉ tỉ kêu tụi em. Nó cáu và dơ qủa đấm: - Tao tới nãy giờ, sao không thấy tụi mày đón tiếp. 2 thằng đó mặt tái mét: - Dạ dạ.... Nó đưa mắt nhìn 2 thằng đó, rồi nói: - Thôi được rồi, cút đi tao không muốn thấy mặt 2 đứa mày. Bỗng có tiếng còi xe hơi, nó nhìn qua cổng trường. Đó chẳng phải là xe hơi của nhỏ bạn thân nó Lizze sao! Nó… Nó nhếch mép cười...- Mẹ! Con xin lỗi về nhưng việc đã xảy ra. Từ nay con sẽ tuyệt đối nghe lời mẹ.Người phụ nữ nhìn nó khó hiểu.- Con biết thế là tốt. Lên phòng và tắm rửa đi,- Dạ!Nó xách theo hành lí bước nhanh lên phòng.Cầm lấy điện thoại nó bấm số....- Cô Mild..cháu Zen đây.- Zen.....cháu tới nơi chưa? Bây giờ đang ở đâu?- Cháu đang ở nhà bà ta.- Sao cháu lại ở đó? Chẳng lẽ....- Cô Mild....cháu không thể tha thứ cho bà ta được..Cô biết mà bà cháu đã chết một cách cô độc hay sao?- Nhưng Zen à....đó cũng là một phần lỗi của chúng ta...- Cháu biết, chừng nào cháu bắt mụ ta trả đủ món nợ...cháu.....- nó ngập ngừng-.......- Cháu sẽ....về bên bà cháu..- Zen..Nó lau hàng nước mắt rồi nhanh chóng cúp điện thoại vào thay đồ~ Một lát sau ~Hắn chạy vội vào nhà người phụ nữ đó gọi to..- Zen...Zen...cô ở đây đúng không?Người phụ nữ từ trong bếp bước ra.- Con đang tìm ai thế?- Zen ở đâu?- Con nên thôi gọi Zen đi, ở đây không có ai tên Zen cả.Mặc kệ lời bà ta cằn nhằn hắn chạy lên phòng tìm nó.Rất nhanh, hắn mở cửa phòng...Đúng lúc đó, nó vừa mới bước ra khỏi nhà tắm.....trên người chỉ có tấm khăn.- Anh....AAAAAAAAAAAALấy tấm chăn trên giường hắn chùm vào người nó.- Đi thôi.- Anh....Anh đang làm cái gì thế hả?- Đi theo tôi.Hắn lôi nó ra ngòai.- Bỏ ra - nó nói-.......- Tôi nói anh bỏ ra anh nghe thấy không?- Cô....Nó gạt tay hắn ra...- Tôi sẽ ở lại đây.- Cô đang nói cái gì thế?- Tôi nói tôi sẽ ở đây. Anh không cần phải đi theo tôi nữa.- Ý cô là sao?- Chúng ta là anh em.- Cô.

Chương 54-1