Tác giả:

Nó dắt chiếc xe mệt mỏi đến trường, miệng không ngừng than vãn: - Lại trường học, đến bao giờ mới thóat ra khỏi cái nơi quái quỷ này đây! Đến trường học, nó cất xe và bước vào lớp. Bỗng, có 1 con nhỏ chặn đường nó, hình như nhỏ đó là Sely thì phải, chả có gì nổi bật ngoài sở thích quái gở là bắt nạt bạn bè: - Ôi trời, Zen đây sao, ngạc nhiên chưa. Ngày đầu tiên đến lớp... Vừa nói nhỏ vừa cười chế nhạo nó, nó nhìn nhỏ: - Đáng ra là sáng sớm, Zen tỉ tỉ này không muốn động chân động tay đâu nhưng mà mấy cậu thích thì Zen này chiều vậy! Nhỏ đó bỗng mặt tái mét, chạy vội đi. Nó thở dài rồi hét to: - Hai thằng lúa mạch đâu rồi! Vội có 2 thằng chạy tới chỗ nó: - Dạ tỉ tỉ kêu tụi em. Nó cáu và dơ qủa đấm: - Tao tới nãy giờ, sao không thấy tụi mày đón tiếp. 2 thằng đó mặt tái mét: - Dạ dạ.... Nó đưa mắt nhìn 2 thằng đó, rồi nói: - Thôi được rồi, cút đi tao không muốn thấy mặt 2 đứa mày. Bỗng có tiếng còi xe hơi, nó nhìn qua cổng trường. Đó chẳng phải là xe hơi của nhỏ bạn thân nó Lizze sao! Nó…

Chương 57-1

Đồ Điên!Tác giả: xZenlyxNó dắt chiếc xe mệt mỏi đến trường, miệng không ngừng than vãn: - Lại trường học, đến bao giờ mới thóat ra khỏi cái nơi quái quỷ này đây! Đến trường học, nó cất xe và bước vào lớp. Bỗng, có 1 con nhỏ chặn đường nó, hình như nhỏ đó là Sely thì phải, chả có gì nổi bật ngoài sở thích quái gở là bắt nạt bạn bè: - Ôi trời, Zen đây sao, ngạc nhiên chưa. Ngày đầu tiên đến lớp... Vừa nói nhỏ vừa cười chế nhạo nó, nó nhìn nhỏ: - Đáng ra là sáng sớm, Zen tỉ tỉ này không muốn động chân động tay đâu nhưng mà mấy cậu thích thì Zen này chiều vậy! Nhỏ đó bỗng mặt tái mét, chạy vội đi. Nó thở dài rồi hét to: - Hai thằng lúa mạch đâu rồi! Vội có 2 thằng chạy tới chỗ nó: - Dạ tỉ tỉ kêu tụi em. Nó cáu và dơ qủa đấm: - Tao tới nãy giờ, sao không thấy tụi mày đón tiếp. 2 thằng đó mặt tái mét: - Dạ dạ.... Nó đưa mắt nhìn 2 thằng đó, rồi nói: - Thôi được rồi, cút đi tao không muốn thấy mặt 2 đứa mày. Bỗng có tiếng còi xe hơi, nó nhìn qua cổng trường. Đó chẳng phải là xe hơi của nhỏ bạn thân nó Lizze sao! Nó… Nó ngạc nhiên..Trông hắn lúc này cũng thật tuấn tú.Nó ngại ngùng.- Ư.....ừm...-...Cảm ơn vì đã đến dự đám cưới..- hắn đỏ mặt né tránh ánh mắt của nó..- Không có gì.- C...Hắn quay sang định nói gì thì..có tiếng gọi...Đó là cô dâu..- Anh...Lúc này nó mới được tận mắt chiêm ngưỡng khuôn mặt của cô dâu..Cô ta thật đẹp...Thật giống một nữ thần.. khiến người ta ghen tị.- Ủa cô là..? - cô dâu hỏi- Tôi là A Phong. Bạn của Dian.- À...- cô ta thốt lên một tiếng - Nhưng sao..tôi chưa bao giờ gặp cô?- Tôi chỉ là một người bạn công việc của Dian thôi.Cô không biết tôi cũng đúng.- Vậy sao. - cô ta nhìn nó ánh mắt khinh bỉ.- Em..sao em lại tới đây? - hắn hỏi- Bên kia có một số cổ đông của bố em..Bố em muốn giới thiệu họ với anh.Hắn quay sang nhìn nó...rồi quay đi...Nó thở dài...nhìn 2 người bọn họ.Bỗng nhiên có cánh tay vỗ sau lưng nó..- Kai!!- Zen...có chuyện rồi.- Chuyện gì vậy anh?- Bà ta...bà ta..Mặt nó biến sắc.Kai nói tiếp.- Bà ta...người ta nói rằng bà ta đã trốn khỏi nhà tù.- Có chuyện như vậy sao?- Đúng thế..em nhìn đi..họ đang truy nã bà ta kìa.Nói rồi, Kai đưa cho nó một tờ báo.- Zen anh xin lỗi nhưng..hiện giờ anh phải quay lại sở cảnh sát để xem tình hình thế nào.- Em sẽ đi cũng anh.- Không được!! Mụ ta đã trốn khỏi nhà tù chắc chắn mụ ta sẽ ở quanh đây, nếu em đi cùng anh không chừng sẽ gặp nguy hiểm. Em cứ ở đây, nơi đây đông người mụ ta sẽ không dám làm gì em.- Nhưng...- Đừng nói nữa..hãy nghe lời anh..đừng ở bất cứ chỗ nào vắng vẻ..hãy luôn ở chỗ đông người.Nói rồi, Kai khẩn trương bước ra khỏi lễ cưới.Kai đi rồi, ánh mắt nó lo lắng nhìn theo chiếc xe đang chạy...Nó cố lẩn người vào những chỗ đông người và cố gắng quan sát...Tim nó đập loạn xạ...một nhịp đập sợ hãi..Đúng lúc đó, một cánh tay lôi nó..điNó sợ hãi vùng vẫy...~ Một lát sau ~Nó cố vùng vẫy khỏi cánh tay đó...Quay mặt lại...nó chạm vào ánh mắt của hắn..Là hắn đã kéo nó đi.- Anh...- Có chuyện gì với cô à? Nhìn sắc mặt cô không được tốt.- Không có chuyện gì cả.Nó không muốn nói chuyện này ra chắc vì sợ sẽ làm kinh động đến hắn..đám cưới sẽ không diễn ra theo ý muốn.- Anh dẫn tôi đến đây làm gì?- Tôi...-.......Anh không sợ cô dâu của anh sẽ ghen sao?- Tôi muốn nói chuyện với cô.- Nói đi.- Những ngày qua....cô...-......- Sống hạnh phúc chứ?- Hạnh phúc? Đương nhiên.Hắn cười..nhạt.Nó nhìn hắn...quay đi...Hắn níu tay nó lại..- Buông ra đi!-......Nó cố đẩy tay hắn ra nhưng vô ích, bàn tay đó đã nắm chặt lấy cổ tay nó không muốn bỏ ra.

Nó ngạc nhiên..

Trông hắn lúc này cũng thật tuấn tú.

Nó ngại ngùng.

- Ư.....ừm...

-...Cảm ơn vì đã đến dự đám cưới..- hắn đỏ mặt né tránh ánh mắt của nó..

- Không có gì.

- C...

Hắn quay sang định nói gì thì..có tiếng gọi...

Đó là cô dâu..

- Anh...

Lúc này nó mới được tận mắt chiêm ngưỡng khuôn mặt của cô dâu..

Cô ta thật đẹp...

Thật giống một nữ thần.. khiến người ta ghen tị.

- Ủa cô là..? - cô dâu hỏi

- Tôi là A Phong. Bạn của Dian.

- À...- cô ta thốt lên một tiếng - Nhưng sao..tôi chưa bao giờ gặp cô?

- Tôi chỉ là một người bạn công việc của Dian thôi.Cô không biết tôi cũng đúng.

- Vậy sao. - cô ta nhìn nó ánh mắt khinh bỉ.

- Em..sao em lại tới đây? - hắn hỏi

- Bên kia có một số cổ đông của bố em..Bố em muốn giới thiệu họ với anh.

Hắn quay sang nhìn nó...rồi quay đi...

Nó thở dài...nhìn 2 người bọn họ.

Bỗng nhiên có cánh tay vỗ sau lưng nó..

- Kai!!

- Zen...có chuyện rồi.

- Chuyện gì vậy anh?

- Bà ta...bà ta..

Mặt nó biến sắc.

Kai nói tiếp.

- Bà ta...người ta nói rằng bà ta đã trốn khỏi nhà tù.

- Có chuyện như vậy sao?

- Đúng thế..em nhìn đi..họ đang truy nã bà ta kìa.

Nói rồi, Kai đưa cho nó một tờ báo.

- Zen anh xin lỗi nhưng..hiện giờ anh phải quay lại sở cảnh sát để xem tình hình thế nào.

- Em sẽ đi cũng anh.

- Không được!! Mụ ta đã trốn khỏi nhà tù chắc chắn mụ ta sẽ ở quanh đây, nếu em đi cùng anh không chừng sẽ gặp nguy hiểm. Em cứ ở đây, nơi đây đông người mụ ta sẽ không dám làm gì em.

- Nhưng...

- Đừng nói nữa..hãy nghe lời anh..đừng ở bất cứ chỗ nào vắng vẻ..hãy luôn ở chỗ đông người.

Nói rồi, Kai khẩn trương bước ra khỏi lễ cưới.

Kai đi rồi, ánh mắt nó lo lắng nhìn theo chiếc xe đang chạy...

Nó cố lẩn người vào những chỗ đông người và cố gắng quan sát...

Tim nó đập loạn xạ...một nhịp đập sợ hãi..

Đúng lúc đó, một cánh tay lôi nó..đi

Nó sợ hãi vùng vẫy...

~ Một lát sau ~

Nó cố vùng vẫy khỏi cánh tay đó...

Quay mặt lại...nó chạm vào ánh mắt của hắn..

Là hắn đã kéo nó đi.

- Anh...

- Có chuyện gì với cô à? Nhìn sắc mặt cô không được tốt.

- Không có chuyện gì cả.

Nó không muốn nói chuyện này ra chắc vì sợ sẽ làm kinh động đến hắn..đám cưới sẽ không diễn ra theo ý muốn.

- Anh dẫn tôi đến đây làm gì?

- Tôi...

-.......Anh không sợ cô dâu của anh sẽ ghen sao?

- Tôi muốn nói chuyện với cô.

- Nói đi.

- Những ngày qua....cô...

-......

- Sống hạnh phúc chứ?

- Hạnh phúc? Đương nhiên.

Hắn cười..nhạt.

Nó nhìn hắn...quay đi...

Hắn níu tay nó lại..

- Buông ra đi!

-......

Nó cố đẩy tay hắn ra nhưng vô ích, bàn tay đó đã nắm chặt lấy cổ tay nó không muốn bỏ ra.

Đồ Điên!Tác giả: xZenlyxNó dắt chiếc xe mệt mỏi đến trường, miệng không ngừng than vãn: - Lại trường học, đến bao giờ mới thóat ra khỏi cái nơi quái quỷ này đây! Đến trường học, nó cất xe và bước vào lớp. Bỗng, có 1 con nhỏ chặn đường nó, hình như nhỏ đó là Sely thì phải, chả có gì nổi bật ngoài sở thích quái gở là bắt nạt bạn bè: - Ôi trời, Zen đây sao, ngạc nhiên chưa. Ngày đầu tiên đến lớp... Vừa nói nhỏ vừa cười chế nhạo nó, nó nhìn nhỏ: - Đáng ra là sáng sớm, Zen tỉ tỉ này không muốn động chân động tay đâu nhưng mà mấy cậu thích thì Zen này chiều vậy! Nhỏ đó bỗng mặt tái mét, chạy vội đi. Nó thở dài rồi hét to: - Hai thằng lúa mạch đâu rồi! Vội có 2 thằng chạy tới chỗ nó: - Dạ tỉ tỉ kêu tụi em. Nó cáu và dơ qủa đấm: - Tao tới nãy giờ, sao không thấy tụi mày đón tiếp. 2 thằng đó mặt tái mét: - Dạ dạ.... Nó đưa mắt nhìn 2 thằng đó, rồi nói: - Thôi được rồi, cút đi tao không muốn thấy mặt 2 đứa mày. Bỗng có tiếng còi xe hơi, nó nhìn qua cổng trường. Đó chẳng phải là xe hơi của nhỏ bạn thân nó Lizze sao! Nó… Nó ngạc nhiên..Trông hắn lúc này cũng thật tuấn tú.Nó ngại ngùng.- Ư.....ừm...-...Cảm ơn vì đã đến dự đám cưới..- hắn đỏ mặt né tránh ánh mắt của nó..- Không có gì.- C...Hắn quay sang định nói gì thì..có tiếng gọi...Đó là cô dâu..- Anh...Lúc này nó mới được tận mắt chiêm ngưỡng khuôn mặt của cô dâu..Cô ta thật đẹp...Thật giống một nữ thần.. khiến người ta ghen tị.- Ủa cô là..? - cô dâu hỏi- Tôi là A Phong. Bạn của Dian.- À...- cô ta thốt lên một tiếng - Nhưng sao..tôi chưa bao giờ gặp cô?- Tôi chỉ là một người bạn công việc của Dian thôi.Cô không biết tôi cũng đúng.- Vậy sao. - cô ta nhìn nó ánh mắt khinh bỉ.- Em..sao em lại tới đây? - hắn hỏi- Bên kia có một số cổ đông của bố em..Bố em muốn giới thiệu họ với anh.Hắn quay sang nhìn nó...rồi quay đi...Nó thở dài...nhìn 2 người bọn họ.Bỗng nhiên có cánh tay vỗ sau lưng nó..- Kai!!- Zen...có chuyện rồi.- Chuyện gì vậy anh?- Bà ta...bà ta..Mặt nó biến sắc.Kai nói tiếp.- Bà ta...người ta nói rằng bà ta đã trốn khỏi nhà tù.- Có chuyện như vậy sao?- Đúng thế..em nhìn đi..họ đang truy nã bà ta kìa.Nói rồi, Kai đưa cho nó một tờ báo.- Zen anh xin lỗi nhưng..hiện giờ anh phải quay lại sở cảnh sát để xem tình hình thế nào.- Em sẽ đi cũng anh.- Không được!! Mụ ta đã trốn khỏi nhà tù chắc chắn mụ ta sẽ ở quanh đây, nếu em đi cùng anh không chừng sẽ gặp nguy hiểm. Em cứ ở đây, nơi đây đông người mụ ta sẽ không dám làm gì em.- Nhưng...- Đừng nói nữa..hãy nghe lời anh..đừng ở bất cứ chỗ nào vắng vẻ..hãy luôn ở chỗ đông người.Nói rồi, Kai khẩn trương bước ra khỏi lễ cưới.Kai đi rồi, ánh mắt nó lo lắng nhìn theo chiếc xe đang chạy...Nó cố lẩn người vào những chỗ đông người và cố gắng quan sát...Tim nó đập loạn xạ...một nhịp đập sợ hãi..Đúng lúc đó, một cánh tay lôi nó..điNó sợ hãi vùng vẫy...~ Một lát sau ~Nó cố vùng vẫy khỏi cánh tay đó...Quay mặt lại...nó chạm vào ánh mắt của hắn..Là hắn đã kéo nó đi.- Anh...- Có chuyện gì với cô à? Nhìn sắc mặt cô không được tốt.- Không có chuyện gì cả.Nó không muốn nói chuyện này ra chắc vì sợ sẽ làm kinh động đến hắn..đám cưới sẽ không diễn ra theo ý muốn.- Anh dẫn tôi đến đây làm gì?- Tôi...-.......Anh không sợ cô dâu của anh sẽ ghen sao?- Tôi muốn nói chuyện với cô.- Nói đi.- Những ngày qua....cô...-......- Sống hạnh phúc chứ?- Hạnh phúc? Đương nhiên.Hắn cười..nhạt.Nó nhìn hắn...quay đi...Hắn níu tay nó lại..- Buông ra đi!-......Nó cố đẩy tay hắn ra nhưng vô ích, bàn tay đó đã nắm chặt lấy cổ tay nó không muốn bỏ ra.

Chương 57-1