Tác giả:

Nó dắt chiếc xe mệt mỏi đến trường, miệng không ngừng than vãn: - Lại trường học, đến bao giờ mới thóat ra khỏi cái nơi quái quỷ này đây! Đến trường học, nó cất xe và bước vào lớp. Bỗng, có 1 con nhỏ chặn đường nó, hình như nhỏ đó là Sely thì phải, chả có gì nổi bật ngoài sở thích quái gở là bắt nạt bạn bè: - Ôi trời, Zen đây sao, ngạc nhiên chưa. Ngày đầu tiên đến lớp... Vừa nói nhỏ vừa cười chế nhạo nó, nó nhìn nhỏ: - Đáng ra là sáng sớm, Zen tỉ tỉ này không muốn động chân động tay đâu nhưng mà mấy cậu thích thì Zen này chiều vậy! Nhỏ đó bỗng mặt tái mét, chạy vội đi. Nó thở dài rồi hét to: - Hai thằng lúa mạch đâu rồi! Vội có 2 thằng chạy tới chỗ nó: - Dạ tỉ tỉ kêu tụi em. Nó cáu và dơ qủa đấm: - Tao tới nãy giờ, sao không thấy tụi mày đón tiếp. 2 thằng đó mặt tái mét: - Dạ dạ.... Nó đưa mắt nhìn 2 thằng đó, rồi nói: - Thôi được rồi, cút đi tao không muốn thấy mặt 2 đứa mày. Bỗng có tiếng còi xe hơi, nó nhìn qua cổng trường. Đó chẳng phải là xe hơi của nhỏ bạn thân nó Lizze sao! Nó…

Chương 61-2

Đồ Điên!Tác giả: xZenlyxNó dắt chiếc xe mệt mỏi đến trường, miệng không ngừng than vãn: - Lại trường học, đến bao giờ mới thóat ra khỏi cái nơi quái quỷ này đây! Đến trường học, nó cất xe và bước vào lớp. Bỗng, có 1 con nhỏ chặn đường nó, hình như nhỏ đó là Sely thì phải, chả có gì nổi bật ngoài sở thích quái gở là bắt nạt bạn bè: - Ôi trời, Zen đây sao, ngạc nhiên chưa. Ngày đầu tiên đến lớp... Vừa nói nhỏ vừa cười chế nhạo nó, nó nhìn nhỏ: - Đáng ra là sáng sớm, Zen tỉ tỉ này không muốn động chân động tay đâu nhưng mà mấy cậu thích thì Zen này chiều vậy! Nhỏ đó bỗng mặt tái mét, chạy vội đi. Nó thở dài rồi hét to: - Hai thằng lúa mạch đâu rồi! Vội có 2 thằng chạy tới chỗ nó: - Dạ tỉ tỉ kêu tụi em. Nó cáu và dơ qủa đấm: - Tao tới nãy giờ, sao không thấy tụi mày đón tiếp. 2 thằng đó mặt tái mét: - Dạ dạ.... Nó đưa mắt nhìn 2 thằng đó, rồi nói: - Thôi được rồi, cút đi tao không muốn thấy mặt 2 đứa mày. Bỗng có tiếng còi xe hơi, nó nhìn qua cổng trường. Đó chẳng phải là xe hơi của nhỏ bạn thân nó Lizze sao! Nó… Nhưng rồi ánh mắt đólại vụt tắt...-Oa con búp bê đẹp kinh khủng.-......-Không biết là côgái nào tặng anh nhỉ? – Sohy lên tiếng~ Tại chỗ nó ~-Zen bây giờ emđịnh làm gì? – Kai hỏi.-Em nghĩ là mìnhsẽ đi tìm nhà ở trước...sau đó em sẽ đăng kí đi học lại..lâu lắm rồi em chưa cóđi học.-Có cần anh giúpgì không?-Không sao đâu,anh chỉ cần đi cùng em tìm khu nhà trọ nào tốt nhất cho em ở là được.-Không thành vấnđề công chúa.-........~ 2 giờ sau ~-Phù cuối cùngcũng xong..Nó bước vào nhà lấy một ly nước cho Kai.-Anh uống đi.-Cám ơn em. Ở nhànày em thoải mái chứ? Có điều gì em không vừa lòng không?-Em nghĩ nhà trọnày ổn..mà nếu ổn thì em ở tốt...-Ừ...có cần anh ởcùng tối nay?-Thôi..thôi..không cần đâu.-Em không tintưởng anh à?-Không phảithế...em nghĩ anh ở đây tối nay không tiện đâu.-Có gì mà khôngtiện chứ?-Tóm lại là khôngđược ông giám đốc ạ..2 năm rồi...Kai giờ đã có chỗ đứng trong xãhội..anh làm tại một công ty đào tạo nghệ sĩ với vai trò là giám đốc... Có thểcác bạn không tin..nhưng trong 2 năm Kaithực sự đã dành được lòng tin của chủ tịch hội đồng quản trị và lên ngồi vào vịtrị giám đốc.-Thế còn việc đi học của em? ổn rồi chứ?-Em không biết nữa..có lẽ sáng mai em sẽ thử đi xin học lại xem.-Ngày mai anh sẽ đi cùng em.-Thôi đi ông..ở nhà lo công việc đi kìa..Anh trốn việc cả một tuần rồi đấy.-Trốn được cả tuần thì sao không trốn được một ngày. Anh sẽ đi với em..quyếtđịnh vậy đi. Còn bây giờ..em đói chưa? Anh sẽ đi nấu một cái gì đấy.Bằngđấy thời gian..bằng đấy sự yêu thương...Kai chưa bao giờ hết lo lắng chonó...mặc dù anh biết tình cảm của mình sẽ không được đền đáp..nhưng anh vẫn cốgắng..anh nghĩ có thể mình sẽ níu kéo được gì đó ở nó chăng? Hay mãi mãi làngười anh trai luôn sát cánh theo nó.~ Sáng hôm sau ~-Mệt muốn xỉuluôn. – nó thở dài.-Cuối cùng cũngđược nhận vào..May thế chứ lị.-Cũng tại cái họcbạ bá đạo của em mà không trường nào dám nhận. Hên là có cái trường này...khôngthì mù chữ luôn từ đây.-Chiều nay bắt đầutiết học rồi..có muốn đi mua đồ gì không?-Mệt thật đấy...emchẳng muốn đi chút nào..~ Tại chỗ hắn ~-Alô chị à,..chuẩnbị xe cho em.-Em định đi đâu?-Chỉ là...em muốnđi học thôi.

Nhưng rồi ánh mắt đó

lại vụt tắt...

-

Oa con búp bê đẹp kinh khủng.

-

......

-

Không biết là cô

gái nào tặng anh nhỉ? – Sohy lên tiếng

~ Tại chỗ nó ~

-

Zen bây giờ em

định làm gì? – Kai hỏi.

-

Em nghĩ là mình

sẽ đi tìm nhà ở trước...sau đó em sẽ đăng kí đi học lại..lâu lắm rồi em chưa có

đi học.

-

Có cần anh giúp

gì không?

-

Không sao đâu,

anh chỉ cần đi cùng em tìm khu nhà trọ nào tốt nhất cho em ở là được.

-

Không thành vấn

đề công chúa.

-

........

~ 2 giờ sau ~

-

Phù cuối cùng

cũng xong..

Nó bước vào nhà lấy một ly nước cho Kai.

-

Anh uống đi.

-

Cám ơn em. Ở nhà

này em thoải mái chứ? Có điều gì em không vừa lòng không?

-

Em nghĩ nhà trọ

này ổn..mà nếu ổn thì em ở tốt...

-

Ừ...có cần anh ở

cùng tối nay?

-

Thôi..thôi..

không cần đâu.

-

Em không tin

tưởng anh à?

-

Không phải

thế...em nghĩ anh ở đây tối nay không tiện đâu.

-

Có gì mà không

tiện chứ?

-

Tóm lại là không

được ông giám đốc ạ..

2 năm rồi...Kai giờ đã có chỗ đứng trong xã

hội..anh làm tại một công ty đào tạo nghệ sĩ với vai trò là giám đốc... Có thể

các bạn không tin..nhưng trong 2 năm Kai

thực sự đã dành được lòng tin của chủ tịch hội đồng quản trị và lên ngồi vào vị

trị giám đốc.

-

Thế còn việc đi học của em? ổn rồi chứ?

-

Em không biết nữa..có lẽ sáng mai em sẽ thử đi xin học lại xem.

-

Ngày mai anh sẽ đi cùng em.

-

Thôi đi ông..ở nhà lo công việc đi kìa..Anh trốn việc cả một tuần rồi đấy.

-

Trốn được cả tuần thì sao không trốn được một ngày. Anh sẽ đi với em..quyết

định vậy đi. Còn bây giờ..em đói chưa? Anh sẽ đi nấu một cái gì đấy.

Bằng

đấy thời gian..bằng đấy sự yêu thương...Kai chưa bao giờ hết lo lắng cho

nó...mặc dù anh biết tình cảm của mình sẽ không được đền đáp..nhưng anh vẫn cố

gắng..anh nghĩ có thể mình sẽ níu kéo được gì đó ở nó chăng? Hay mãi mãi là

người anh trai luôn sát cánh theo nó.

~ Sáng hôm sau ~

-

Mệt muốn xỉu

luôn. – nó thở dài.

-

Cuối cùng cũng

được nhận vào..May thế chứ lị.

-

Cũng tại cái học

bạ bá đạo của em mà không trường nào dám nhận. Hên là có cái trường này...không

thì mù chữ luôn từ đây.

-

Chiều nay bắt đầu

tiết học rồi..có muốn đi mua đồ gì không?

-

Mệt thật đấy...em

chẳng muốn đi chút nào..

~ Tại chỗ hắn ~

-

Alô chị à,..chuẩn

bị xe cho em.

-

Em định đi đâu?

-

Chỉ là...em muốn

đi học thôi.

Đồ Điên!Tác giả: xZenlyxNó dắt chiếc xe mệt mỏi đến trường, miệng không ngừng than vãn: - Lại trường học, đến bao giờ mới thóat ra khỏi cái nơi quái quỷ này đây! Đến trường học, nó cất xe và bước vào lớp. Bỗng, có 1 con nhỏ chặn đường nó, hình như nhỏ đó là Sely thì phải, chả có gì nổi bật ngoài sở thích quái gở là bắt nạt bạn bè: - Ôi trời, Zen đây sao, ngạc nhiên chưa. Ngày đầu tiên đến lớp... Vừa nói nhỏ vừa cười chế nhạo nó, nó nhìn nhỏ: - Đáng ra là sáng sớm, Zen tỉ tỉ này không muốn động chân động tay đâu nhưng mà mấy cậu thích thì Zen này chiều vậy! Nhỏ đó bỗng mặt tái mét, chạy vội đi. Nó thở dài rồi hét to: - Hai thằng lúa mạch đâu rồi! Vội có 2 thằng chạy tới chỗ nó: - Dạ tỉ tỉ kêu tụi em. Nó cáu và dơ qủa đấm: - Tao tới nãy giờ, sao không thấy tụi mày đón tiếp. 2 thằng đó mặt tái mét: - Dạ dạ.... Nó đưa mắt nhìn 2 thằng đó, rồi nói: - Thôi được rồi, cút đi tao không muốn thấy mặt 2 đứa mày. Bỗng có tiếng còi xe hơi, nó nhìn qua cổng trường. Đó chẳng phải là xe hơi của nhỏ bạn thân nó Lizze sao! Nó… Nhưng rồi ánh mắt đólại vụt tắt...-Oa con búp bê đẹp kinh khủng.-......-Không biết là côgái nào tặng anh nhỉ? – Sohy lên tiếng~ Tại chỗ nó ~-Zen bây giờ emđịnh làm gì? – Kai hỏi.-Em nghĩ là mìnhsẽ đi tìm nhà ở trước...sau đó em sẽ đăng kí đi học lại..lâu lắm rồi em chưa cóđi học.-Có cần anh giúpgì không?-Không sao đâu,anh chỉ cần đi cùng em tìm khu nhà trọ nào tốt nhất cho em ở là được.-Không thành vấnđề công chúa.-........~ 2 giờ sau ~-Phù cuối cùngcũng xong..Nó bước vào nhà lấy một ly nước cho Kai.-Anh uống đi.-Cám ơn em. Ở nhànày em thoải mái chứ? Có điều gì em không vừa lòng không?-Em nghĩ nhà trọnày ổn..mà nếu ổn thì em ở tốt...-Ừ...có cần anh ởcùng tối nay?-Thôi..thôi..không cần đâu.-Em không tintưởng anh à?-Không phảithế...em nghĩ anh ở đây tối nay không tiện đâu.-Có gì mà khôngtiện chứ?-Tóm lại là khôngđược ông giám đốc ạ..2 năm rồi...Kai giờ đã có chỗ đứng trong xãhội..anh làm tại một công ty đào tạo nghệ sĩ với vai trò là giám đốc... Có thểcác bạn không tin..nhưng trong 2 năm Kaithực sự đã dành được lòng tin của chủ tịch hội đồng quản trị và lên ngồi vào vịtrị giám đốc.-Thế còn việc đi học của em? ổn rồi chứ?-Em không biết nữa..có lẽ sáng mai em sẽ thử đi xin học lại xem.-Ngày mai anh sẽ đi cùng em.-Thôi đi ông..ở nhà lo công việc đi kìa..Anh trốn việc cả một tuần rồi đấy.-Trốn được cả tuần thì sao không trốn được một ngày. Anh sẽ đi với em..quyếtđịnh vậy đi. Còn bây giờ..em đói chưa? Anh sẽ đi nấu một cái gì đấy.Bằngđấy thời gian..bằng đấy sự yêu thương...Kai chưa bao giờ hết lo lắng chonó...mặc dù anh biết tình cảm của mình sẽ không được đền đáp..nhưng anh vẫn cốgắng..anh nghĩ có thể mình sẽ níu kéo được gì đó ở nó chăng? Hay mãi mãi làngười anh trai luôn sát cánh theo nó.~ Sáng hôm sau ~-Mệt muốn xỉuluôn. – nó thở dài.-Cuối cùng cũngđược nhận vào..May thế chứ lị.-Cũng tại cái họcbạ bá đạo của em mà không trường nào dám nhận. Hên là có cái trường này...khôngthì mù chữ luôn từ đây.-Chiều nay bắt đầutiết học rồi..có muốn đi mua đồ gì không?-Mệt thật đấy...emchẳng muốn đi chút nào..~ Tại chỗ hắn ~-Alô chị à,..chuẩnbị xe cho em.-Em định đi đâu?-Chỉ là...em muốnđi học thôi.

Chương 61-2