Mây đen nặng nề bao phủ cả bầu trời, không khí ngột ngạt làm mọi người gần như không thở nổi, cộng thêm mưa xối xả như trút nước từ sáng sớm đã không ngừng, khắp nơi đều ướt sũng, càng khiến mọi người cảm thấy phiền não. Giữa thời tiết như thế trên con đường này người đi đường không có vẻ gì lo lắng, bên cạnh ban công nho nhỏ cũ nát, những nước mưa rơi xuống bắn tung toé văng vào một thùng giấy nhỏ, bên trong thùng giấy phát ra âm thanh rất nhỏ, thế nhưng không ai quan tâm tới sinh linh bé nhỏ bên trong thùng giấy ấy cả. Không biết bao lâu sau, âm thanh ở đó càng lúc càng yếu ớt đi, bỗng nhiên một đôi giầy da dính nước mưa dừng lại trước thùng giấy. . . . . . "Mày cũng bị vứt bỏ à?" Giọng nói khàn khàn vang lên hòa cùng tiếng mưa, giọng nói rõ ràng lạnh lùng khiến người bên ngoài khó có thể phát hiện hay hình dung ra nỗi đau và bi thương trong đó. Giống như nghe được lời nói thì thầm giữa không khí lạnh lẽo ẩm ướt, bỗng dưng sinh linh bé nhỏ bên trong thùng giấy khẽ động đậy, ngẩng…
Chương 10: Kết thúc
Yêu Anh Đừng Nên Bỏ Rơi AnhTác giả: Trạm LượngTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhMây đen nặng nề bao phủ cả bầu trời, không khí ngột ngạt làm mọi người gần như không thở nổi, cộng thêm mưa xối xả như trút nước từ sáng sớm đã không ngừng, khắp nơi đều ướt sũng, càng khiến mọi người cảm thấy phiền não. Giữa thời tiết như thế trên con đường này người đi đường không có vẻ gì lo lắng, bên cạnh ban công nho nhỏ cũ nát, những nước mưa rơi xuống bắn tung toé văng vào một thùng giấy nhỏ, bên trong thùng giấy phát ra âm thanh rất nhỏ, thế nhưng không ai quan tâm tới sinh linh bé nhỏ bên trong thùng giấy ấy cả. Không biết bao lâu sau, âm thanh ở đó càng lúc càng yếu ớt đi, bỗng nhiên một đôi giầy da dính nước mưa dừng lại trước thùng giấy. . . . . . "Mày cũng bị vứt bỏ à?" Giọng nói khàn khàn vang lên hòa cùng tiếng mưa, giọng nói rõ ràng lạnh lùng khiến người bên ngoài khó có thể phát hiện hay hình dung ra nỗi đau và bi thương trong đó. Giống như nghe được lời nói thì thầm giữa không khí lạnh lẽo ẩm ướt, bỗng dưng sinh linh bé nhỏ bên trong thùng giấy khẽ động đậy, ngẩng… Móa! Kết thúc còn nhìn cái gì? Không cần nhìn á!Hỏi Lâm Bắc kết cục? Móa! Mình không có mắt để nhìn sao?Tôm tép? Không nhìn thấy? Không nhìn thấy thì nghe!Nghe chưa? Trong nhà có phải đang có tiếng than khóc hay không? Nói đến cái này, Lâm Bắc không nhịn được bội phục mình, Lâm Bắc dụng tâm dạy dỗ, người làm kia phải học Lâm Bắc âm thanh dụ hoặc giống cái, một thứ âm thanh tuyệt vời, rung động đến tâm can, làm xiêu lòng vô vàn mèo cái, nghĩ đến sau này sức quyến rũ cũng giống với Lâm Bắc, thật sự là rất có tiền đồ!Chỉ là mới học được một nửa mà thôi, về sau Lâm Bắc sẽ dạy hết cho người làm, nhưng hiện tại không nói nữa, bởi vì Lâm Bắc rất bận, muốn nhanh chóng đi giải quyết một chuyện. . . . . .Tiểu Mi, Lâm Bắc dâng trào hứng thú, muốn tìm Tiểu Mi thân mật một cái á!Đúng rồi! Đúng rồi! Quan trọng nhất một câu nói không thể quên, để Lâm Bắc kêu một lần cuối cùng —— Móa!【 Hết trọn bộ 】
Móa! Kết thúc còn nhìn cái gì? Không cần nhìn á!
Hỏi Lâm Bắc kết cục? Móa! Mình không có mắt để nhìn sao?
Tôm tép? Không nhìn thấy? Không nhìn thấy thì nghe!
Nghe chưa? Trong nhà có phải đang có tiếng than khóc hay không? Nói đến cái
này, Lâm Bắc không nhịn được bội phục mình, Lâm Bắc dụng tâm dạy dỗ,
người làm kia phải học Lâm Bắc âm thanh dụ hoặc giống cái, một thứ âm
thanh tuyệt vời, rung động đến tâm can, làm xiêu lòng vô vàn mèo cái,
nghĩ đến sau này sức quyến rũ cũng giống với Lâm Bắc, thật sự là rất có
tiền đồ!
Chỉ là mới học được một nửa mà thôi, về sau Lâm Bắc sẽ
dạy hết cho người làm, nhưng hiện tại không nói nữa, bởi vì Lâm Bắc rất
bận, muốn nhanh chóng đi giải quyết một chuyện. . . . . .
Tiểu Mi, Lâm Bắc dâng trào hứng thú, muốn tìm Tiểu Mi thân mật một cái á!
Đúng rồi! Đúng rồi! Quan trọng nhất một câu nói không thể quên, để Lâm Bắc kêu một lần cuối cùng —— Móa!
【 Hết trọn bộ 】
Yêu Anh Đừng Nên Bỏ Rơi AnhTác giả: Trạm LượngTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhMây đen nặng nề bao phủ cả bầu trời, không khí ngột ngạt làm mọi người gần như không thở nổi, cộng thêm mưa xối xả như trút nước từ sáng sớm đã không ngừng, khắp nơi đều ướt sũng, càng khiến mọi người cảm thấy phiền não. Giữa thời tiết như thế trên con đường này người đi đường không có vẻ gì lo lắng, bên cạnh ban công nho nhỏ cũ nát, những nước mưa rơi xuống bắn tung toé văng vào một thùng giấy nhỏ, bên trong thùng giấy phát ra âm thanh rất nhỏ, thế nhưng không ai quan tâm tới sinh linh bé nhỏ bên trong thùng giấy ấy cả. Không biết bao lâu sau, âm thanh ở đó càng lúc càng yếu ớt đi, bỗng nhiên một đôi giầy da dính nước mưa dừng lại trước thùng giấy. . . . . . "Mày cũng bị vứt bỏ à?" Giọng nói khàn khàn vang lên hòa cùng tiếng mưa, giọng nói rõ ràng lạnh lùng khiến người bên ngoài khó có thể phát hiện hay hình dung ra nỗi đau và bi thương trong đó. Giống như nghe được lời nói thì thầm giữa không khí lạnh lẽo ẩm ướt, bỗng dưng sinh linh bé nhỏ bên trong thùng giấy khẽ động đậy, ngẩng… Móa! Kết thúc còn nhìn cái gì? Không cần nhìn á!Hỏi Lâm Bắc kết cục? Móa! Mình không có mắt để nhìn sao?Tôm tép? Không nhìn thấy? Không nhìn thấy thì nghe!Nghe chưa? Trong nhà có phải đang có tiếng than khóc hay không? Nói đến cái này, Lâm Bắc không nhịn được bội phục mình, Lâm Bắc dụng tâm dạy dỗ, người làm kia phải học Lâm Bắc âm thanh dụ hoặc giống cái, một thứ âm thanh tuyệt vời, rung động đến tâm can, làm xiêu lòng vô vàn mèo cái, nghĩ đến sau này sức quyến rũ cũng giống với Lâm Bắc, thật sự là rất có tiền đồ!Chỉ là mới học được một nửa mà thôi, về sau Lâm Bắc sẽ dạy hết cho người làm, nhưng hiện tại không nói nữa, bởi vì Lâm Bắc rất bận, muốn nhanh chóng đi giải quyết một chuyện. . . . . .Tiểu Mi, Lâm Bắc dâng trào hứng thú, muốn tìm Tiểu Mi thân mật một cái á!Đúng rồi! Đúng rồi! Quan trọng nhất một câu nói không thể quên, để Lâm Bắc kêu một lần cuối cùng —— Móa!【 Hết trọn bộ 】