Nhìn đến con đường màu xanh quanh co uốn khúc đã gần đến hai giờ cho nên ánh mặt trời nóng bức,cô không ngừng nhìn chung quanh, chỉ vì muốn tìm địa chỉ viết trên tờ giấy kia, nhưng mà cô dường như đi khắp đường núi hẻm nhỏ chung quanh nhưng vẫn không tìm thấy nơi cô muốn tìm . Nói thật ở Đài Bắc nhiều năm như vậy, vùng núi Dương Minh này cô ít nhất cũng đã tới mấy mươi lần, bất luận là mùa ngắm hoa hoặc là mùa đông đến ngâm nước nóng, hoặc là đi đến hồ trúc…… Một năm bốn mùa cô dường như đều đến núi Dương Minh vài lần, mà căn cứ vào kinh nghiệm của cô,cô tuyệt đối có thể xác định mẹ chồng tương lai đưa cho cô căn bản không phải là địa chỉ. Dương minh sơn, đường đi và hồ nước toàn là trúc, sau rừng trúc là ngõ hẻm, hướng đông, năm mươi bước có hàng rào làm bằng cây tử đằng màu sắc rực rỡ….. Nhìn xem,đây không phải là một địa chỉ bình thường a? Mà căn bản là một bài thơ mới đúng! Không có số nhà, không có chỉ rõ hẻm nào đường nào, hỏi rất nhiều người dân địa phương, cũng không nửa người…
Chương 25
Tuấn HồTác giả: Bồng VũTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhNhìn đến con đường màu xanh quanh co uốn khúc đã gần đến hai giờ cho nên ánh mặt trời nóng bức,cô không ngừng nhìn chung quanh, chỉ vì muốn tìm địa chỉ viết trên tờ giấy kia, nhưng mà cô dường như đi khắp đường núi hẻm nhỏ chung quanh nhưng vẫn không tìm thấy nơi cô muốn tìm . Nói thật ở Đài Bắc nhiều năm như vậy, vùng núi Dương Minh này cô ít nhất cũng đã tới mấy mươi lần, bất luận là mùa ngắm hoa hoặc là mùa đông đến ngâm nước nóng, hoặc là đi đến hồ trúc…… Một năm bốn mùa cô dường như đều đến núi Dương Minh vài lần, mà căn cứ vào kinh nghiệm của cô,cô tuyệt đối có thể xác định mẹ chồng tương lai đưa cho cô căn bản không phải là địa chỉ. Dương minh sơn, đường đi và hồ nước toàn là trúc, sau rừng trúc là ngõ hẻm, hướng đông, năm mươi bước có hàng rào làm bằng cây tử đằng màu sắc rực rỡ….. Nhìn xem,đây không phải là một địa chỉ bình thường a? Mà căn bản là một bài thơ mới đúng! Không có số nhà, không có chỉ rõ hẻm nào đường nào, hỏi rất nhiều người dân địa phương, cũng không nửa người… Nếu ngươi là người thì tốt biết bao nha?」 Cô gái xoa đám lông trên người hắn, cười nói.Nó nằm sấp ở giữa gối thiếu nữ, ăn quả tiên trong tay nàng.「 Nếu ngươi là người bộ dáng sẽ như thế nào đây?」 Cô gái ngẩng khuôn mặt xinh đẹp, mỉm cười ảo tưởng, tiếp theo lại chậm rãi đem tưởng tượng trong đầu tinh tế miêu tả.「 Ta nghĩ, Hồ Nhi kêu ngạo của chúng ta nhất định sẽ là một nam nhân tuấn mỹ nha! So với bất kỳ tiên nhân nào đều tuấn tú hơn,dáng người cao gầy nhã nhặn, một mái tóc dài đen tuyền mềm mại giống như lông của ngươi, tiêu sái, phiêu dật, xuất trần……」 Cô gái hăng say nói xong.Nó ngẩng đầu nghiêm túc nhìn nàng một cái.Cô gái cúi đầu nhìn chằm chằm gương mặt của nó chậm rãi nói:「 Còn có nửa nha, ngươi sẽ có một đôi mắt tinh tế thật dài mê hoặc lòng của nữ nhân,sống mũi thẳng , cùng với đôi môi mỏng xinh đẹp……」Đây là bộ dáng quỷ gì nha? Có thể nhìn được sao?Nó không cho là đúng hừ một tiếng.「 Làm sao? Không thích à ? Đây chính chính là giấc mộng nam nhân trong lòng ta thì thế nào! Ôn văn hữu lễ cũng không quá yếu đuối, miệng ngọt hiểu được tình thú, nhưng là tuyệt không thể quá hoa tâm, nếu có thể thì trung thành với tình yêu……」 Cô gái vỗ nhẹ một chút đầu chồn bạc.Nguyên lai nữ nhân đều thích cái loại nam nhân không có khả năng tồn tại. Thật ngây thơ a! Nó cười lạnh.「 Quan trọng nhất là ta cảm thấy ngươi tốt nhất làm đóa hoa.」 Nàng lại nói tiếp.Đóa hoa? Nó ngẩn ngơ.「 Trồng hoa, dưỡng hoa, có thể tu tâm dưỡng tính, vừa vặn có thể bồi dưỡng mấy món ăn thôn quê.」 Nàng cười sáng chói một tiếng.Món ăn thôn quê? Hừ! Nàng đem nó trở thành mèo hoang dã cẩu gì nha!Không vui thở hổn hển,nó đùa giỡn quay đầu đi.Cô gái bướng bỉnh tiền ôm lấy nó, cười mắng:「 Xem tính nết của ngươi này, thật muốn thành người còn lâu lắm nha!」Nó lập tức mềm nhũn ngã lên người nàng, tham luyến hương thơm trên người nàng.Cô gái đột nhiên thở dài một hơi,theo thói quen xoa bóp cổ nó,「 Nhưng mà nam nhân càng đẹp trai hơn phân nửa có lòng tham lại vô tình, chỉ biết đả thương lòng của phụ nữ mà thôi.Nếu ngươi mà biến thành loại nam nhân này,ngươi sẽ không ngoan ngoãn ở bên người ta, đến lúc đó ngươi cũng nhất định sẽ quên ta……」Nó giương mắt nhìn chằm chằm nàng, con ngươi trở nên thâm trầm.Nàng đại khái sẽ không hiểu được, cho dù hóa thành tro tàn,nó cũng quên không được nó vì một người duy nhất mà tồn tại……「 A, ta đang nói gì với ngươi nha! Tiên nhân nói tứ linh các ngươi cho dù tu có chút đạo hạnh, nhưng vẫn còn là súc sinh làm sao có thể biến thành người? Vĩnh viễn cũng không khả năng……」 Cô gái lắc đầu, đối với cuồng tưởng của chính mình cảm thấy buồn cười.Cô gái cười mỉa ngữ khí chọc giận nó, trong mắt nó chợt lóe ánh sáng giận giữ,đột nhiên nhảy lên há mồm cắn khuỷu tay cô gái, dấu răng xâm nhập da thịt, máu tươi nhiễm đỏ cả y phục màu hồng.「 A!」 Cô gái giật mình đau đến giận giữ mắng mỏ:「 Thối hồ nhi, ngươi vì sao cắn ta?」Nó trừng mắt nhìn chằm chằm nàng, con ngươi tràn ngập lời thề hẹn ước.Ta sẽ trở thành người, nàng hãy chờ……Ta sẽ vì nàng trở thành người!Cô gái tựa hồ hiểu lòng nó đang nghĩ gì, biến sắc, liền như vậy giật mình sợ hãi nhìn nó……Phút chốc một trận như băng như hỏa đau đớn thiêu đốt ở lưng, đem hắn theo trí nhớ xa xôi kéo trở lại, hắn hừ nhẹ một tiếngmở choàng mắt, phát giác chính mình đã nằm ở một gian phòng nhỏ của bác Phúc, cảnh tượng lưu lại trong đầu đều đã trôi đi……「 La Ẩn, ngươi không sao chứ?」 Bác Phúc vừa thấy hắn tỉnh dậy, lập tức tiến lên hỏi.Hắn ngẩng đầu đang muốn trả lời, lại nhìn thấy hai mắt lo lắng của Hướng Uyển Thanh , thoáng chốc ánh mắt nhu hòa cùng với cô gái trong lòng hắn kia đều là một, mấy ngàn năm thời gian làm như trong nháy mắt……Chính là là ánh mắt này làm cho hắn hạ quyết tâm.Chính là ánh mắt này làm hắn càng không ngừng truy tìm hình người.Vô tận theo năm tháng, nàng thùy mị nở nụ cười làm hắn có bao nhiêu ngưỡng mộ, lời nói của nàng vẫn ở sâu trong lòng hắn.Cho nên hắn theo tưởng tượng của nàng biến thành tướng mạo hiện tại, hắn tóc dài, mắt hắn dài, còn có môi mỏng và dáng người của hắn, thậm chí là nghề nghiệp của hắn……Đều là vì nàng mà phát sinh!Hắn bám riết không tha, không từ thủ đoạn chỉ là vì muốn trở thành nam nhân trong suy nghĩ của nàng, sau đó lấy hình dáng con người một lần nữa trở lại bên người nàng.
Nếu ngươi là người thì tốt biết bao nha?」 Cô gái xoa đám lông trên người hắn, cười nói.
Nó nằm sấp ở giữa gối thiếu nữ, ăn quả tiên trong tay nàng.
「 Nếu ngươi là người bộ dáng sẽ như thế nào đây?」 Cô gái ngẩng khuôn
mặt xinh đẹp, mỉm cười ảo tưởng, tiếp theo lại chậm rãi đem tưởng tượng
trong đầu tinh tế miêu tả.
「 Ta nghĩ, Hồ Nhi kêu ngạo của chúng ta nhất định sẽ là một nam nhân
tuấn mỹ nha! So với bất kỳ tiên nhân nào đều tuấn tú hơn,dáng người cao
gầy nhã nhặn, một mái tóc dài đen tuyền mềm mại giống như lông của
ngươi, tiêu sái, phiêu dật, xuất trần……」 Cô gái hăng say nói xong.
Nó ngẩng đầu nghiêm túc nhìn nàng một cái.
Cô gái cúi đầu nhìn chằm chằm gương mặt của nó chậm rãi nói:「 Còn có
nửa nha, ngươi sẽ có một đôi mắt tinh tế thật dài mê hoặc lòng của nữ
nhân,sống mũi thẳng , cùng với đôi môi mỏng xinh đẹp……」
Đây là bộ dáng quỷ gì nha? Có thể nhìn được sao?
Nó không cho là đúng hừ một tiếng.
「 Làm sao? Không thích à ? Đây chính chính là giấc mộng nam nhân
trong lòng ta thì thế nào! Ôn văn hữu lễ cũng không quá yếu đuối, miệng
ngọt hiểu được tình thú, nhưng là tuyệt không thể quá hoa tâm, nếu có
thể thì trung thành với tình yêu……」 Cô gái vỗ nhẹ một chút đầu chồn bạc.
Nguyên lai nữ nhân đều thích cái loại nam nhân không có khả năng tồn tại. Thật ngây thơ a! Nó cười lạnh.
「 Quan trọng nhất là ta cảm thấy ngươi tốt nhất làm đóa hoa.」 Nàng lại nói tiếp.
Đóa hoa? Nó ngẩn ngơ.
「 Trồng hoa, dưỡng hoa, có thể tu tâm dưỡng tính, vừa vặn có thể bồi dưỡng mấy món ăn thôn quê.」 Nàng cười sáng chói một tiếng.
Món ăn thôn quê? Hừ! Nàng đem nó trở thành mèo hoang dã cẩu gì nha!
Không vui thở hổn hển,nó đùa giỡn quay đầu đi.
Cô gái bướng bỉnh tiền ôm lấy nó, cười mắng:「 Xem tính nết của ngươi này, thật muốn thành người còn lâu lắm nha!」
Nó lập tức mềm nhũn ngã lên người nàng, tham luyến hương thơm trên người nàng.
Cô gái đột nhiên thở dài một hơi,theo thói quen xoa bóp cổ nó,「 Nhưng mà nam nhân càng đẹp trai hơn phân nửa có lòng tham lại vô tình, chỉ
biết đả thương lòng của phụ nữ mà thôi.Nếu ngươi mà biến thành loại nam
nhân này,ngươi sẽ không ngoan ngoãn ở bên người ta, đến lúc đó ngươi
cũng nhất định sẽ quên ta……」
Nó giương mắt nhìn chằm chằm nàng, con ngươi trở nên thâm trầm.
Nàng đại khái sẽ không hiểu được, cho dù hóa thành tro tàn,nó cũng quên không được nó vì một người duy nhất mà tồn tại……
「 A, ta đang nói gì với ngươi nha! Tiên nhân nói tứ linh các ngươi
cho dù tu có chút đạo hạnh, nhưng vẫn còn là súc sinh làm sao có thể
biến thành người? Vĩnh viễn cũng không khả năng……」 Cô gái lắc đầu, đối
với cuồng tưởng của chính mình cảm thấy buồn cười.
Cô gái cười mỉa ngữ khí chọc giận nó, trong mắt nó chợt lóe ánh sáng
giận giữ,đột nhiên nhảy lên há mồm cắn khuỷu tay cô gái, dấu răng xâm
nhập da thịt, máu tươi nhiễm đỏ cả y phục màu hồng.
「 A!」 Cô gái giật mình đau đến giận giữ mắng mỏ:「 Thối hồ nhi, ngươi vì sao cắn ta?」
Nó trừng mắt nhìn chằm chằm nàng, con ngươi tràn ngập lời thề hẹn ước.
Ta sẽ trở thành người, nàng hãy chờ……
Ta sẽ vì nàng trở thành người!
Cô gái tựa hồ hiểu lòng nó đang nghĩ gì, biến sắc, liền như vậy giật mình sợ hãi nhìn nó……
Phút chốc một trận như băng như hỏa đau đớn thiêu đốt ở lưng, đem hắn theo trí nhớ xa xôi kéo trở lại, hắn hừ nhẹ một tiếngmở choàng mắt,
phát giác chính mình đã nằm ở một gian phòng nhỏ của bác Phúc, cảnh
tượng lưu lại trong đầu đều đã trôi đi……
「 La Ẩn, ngươi không sao chứ?」 Bác Phúc vừa thấy hắn tỉnh dậy, lập tức tiến lên hỏi.
Hắn ngẩng đầu đang muốn trả lời, lại nhìn thấy hai mắt lo lắng của
Hướng Uyển Thanh , thoáng chốc ánh mắt nhu hòa cùng với cô gái trong
lòng hắn kia đều là một, mấy ngàn năm thời gian làm như trong nháy mắt……
Chính là là ánh mắt này làm cho hắn hạ quyết tâm.
Chính là ánh mắt này làm hắn càng không ngừng truy tìm hình người.
Vô tận theo năm tháng, nàng thùy mị nở nụ cười làm hắn có bao nhiêu ngưỡng mộ, lời nói của nàng vẫn ở sâu trong lòng hắn.
Cho nên hắn theo tưởng tượng của nàng biến thành tướng mạo hiện tại,
hắn tóc dài, mắt hắn dài, còn có môi mỏng và dáng người của hắn, thậm
chí là nghề nghiệp của hắn……
Đều là vì nàng mà phát sinh!
Hắn bám riết không tha, không từ thủ đoạn chỉ là vì muốn trở thành
nam nhân trong suy nghĩ của nàng, sau đó lấy hình dáng con người một lần nữa trở lại bên người nàng.
Tuấn HồTác giả: Bồng VũTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhNhìn đến con đường màu xanh quanh co uốn khúc đã gần đến hai giờ cho nên ánh mặt trời nóng bức,cô không ngừng nhìn chung quanh, chỉ vì muốn tìm địa chỉ viết trên tờ giấy kia, nhưng mà cô dường như đi khắp đường núi hẻm nhỏ chung quanh nhưng vẫn không tìm thấy nơi cô muốn tìm . Nói thật ở Đài Bắc nhiều năm như vậy, vùng núi Dương Minh này cô ít nhất cũng đã tới mấy mươi lần, bất luận là mùa ngắm hoa hoặc là mùa đông đến ngâm nước nóng, hoặc là đi đến hồ trúc…… Một năm bốn mùa cô dường như đều đến núi Dương Minh vài lần, mà căn cứ vào kinh nghiệm của cô,cô tuyệt đối có thể xác định mẹ chồng tương lai đưa cho cô căn bản không phải là địa chỉ. Dương minh sơn, đường đi và hồ nước toàn là trúc, sau rừng trúc là ngõ hẻm, hướng đông, năm mươi bước có hàng rào làm bằng cây tử đằng màu sắc rực rỡ….. Nhìn xem,đây không phải là một địa chỉ bình thường a? Mà căn bản là một bài thơ mới đúng! Không có số nhà, không có chỉ rõ hẻm nào đường nào, hỏi rất nhiều người dân địa phương, cũng không nửa người… Nếu ngươi là người thì tốt biết bao nha?」 Cô gái xoa đám lông trên người hắn, cười nói.Nó nằm sấp ở giữa gối thiếu nữ, ăn quả tiên trong tay nàng.「 Nếu ngươi là người bộ dáng sẽ như thế nào đây?」 Cô gái ngẩng khuôn mặt xinh đẹp, mỉm cười ảo tưởng, tiếp theo lại chậm rãi đem tưởng tượng trong đầu tinh tế miêu tả.「 Ta nghĩ, Hồ Nhi kêu ngạo của chúng ta nhất định sẽ là một nam nhân tuấn mỹ nha! So với bất kỳ tiên nhân nào đều tuấn tú hơn,dáng người cao gầy nhã nhặn, một mái tóc dài đen tuyền mềm mại giống như lông của ngươi, tiêu sái, phiêu dật, xuất trần……」 Cô gái hăng say nói xong.Nó ngẩng đầu nghiêm túc nhìn nàng một cái.Cô gái cúi đầu nhìn chằm chằm gương mặt của nó chậm rãi nói:「 Còn có nửa nha, ngươi sẽ có một đôi mắt tinh tế thật dài mê hoặc lòng của nữ nhân,sống mũi thẳng , cùng với đôi môi mỏng xinh đẹp……」Đây là bộ dáng quỷ gì nha? Có thể nhìn được sao?Nó không cho là đúng hừ một tiếng.「 Làm sao? Không thích à ? Đây chính chính là giấc mộng nam nhân trong lòng ta thì thế nào! Ôn văn hữu lễ cũng không quá yếu đuối, miệng ngọt hiểu được tình thú, nhưng là tuyệt không thể quá hoa tâm, nếu có thể thì trung thành với tình yêu……」 Cô gái vỗ nhẹ một chút đầu chồn bạc.Nguyên lai nữ nhân đều thích cái loại nam nhân không có khả năng tồn tại. Thật ngây thơ a! Nó cười lạnh.「 Quan trọng nhất là ta cảm thấy ngươi tốt nhất làm đóa hoa.」 Nàng lại nói tiếp.Đóa hoa? Nó ngẩn ngơ.「 Trồng hoa, dưỡng hoa, có thể tu tâm dưỡng tính, vừa vặn có thể bồi dưỡng mấy món ăn thôn quê.」 Nàng cười sáng chói một tiếng.Món ăn thôn quê? Hừ! Nàng đem nó trở thành mèo hoang dã cẩu gì nha!Không vui thở hổn hển,nó đùa giỡn quay đầu đi.Cô gái bướng bỉnh tiền ôm lấy nó, cười mắng:「 Xem tính nết của ngươi này, thật muốn thành người còn lâu lắm nha!」Nó lập tức mềm nhũn ngã lên người nàng, tham luyến hương thơm trên người nàng.Cô gái đột nhiên thở dài một hơi,theo thói quen xoa bóp cổ nó,「 Nhưng mà nam nhân càng đẹp trai hơn phân nửa có lòng tham lại vô tình, chỉ biết đả thương lòng của phụ nữ mà thôi.Nếu ngươi mà biến thành loại nam nhân này,ngươi sẽ không ngoan ngoãn ở bên người ta, đến lúc đó ngươi cũng nhất định sẽ quên ta……」Nó giương mắt nhìn chằm chằm nàng, con ngươi trở nên thâm trầm.Nàng đại khái sẽ không hiểu được, cho dù hóa thành tro tàn,nó cũng quên không được nó vì một người duy nhất mà tồn tại……「 A, ta đang nói gì với ngươi nha! Tiên nhân nói tứ linh các ngươi cho dù tu có chút đạo hạnh, nhưng vẫn còn là súc sinh làm sao có thể biến thành người? Vĩnh viễn cũng không khả năng……」 Cô gái lắc đầu, đối với cuồng tưởng của chính mình cảm thấy buồn cười.Cô gái cười mỉa ngữ khí chọc giận nó, trong mắt nó chợt lóe ánh sáng giận giữ,đột nhiên nhảy lên há mồm cắn khuỷu tay cô gái, dấu răng xâm nhập da thịt, máu tươi nhiễm đỏ cả y phục màu hồng.「 A!」 Cô gái giật mình đau đến giận giữ mắng mỏ:「 Thối hồ nhi, ngươi vì sao cắn ta?」Nó trừng mắt nhìn chằm chằm nàng, con ngươi tràn ngập lời thề hẹn ước.Ta sẽ trở thành người, nàng hãy chờ……Ta sẽ vì nàng trở thành người!Cô gái tựa hồ hiểu lòng nó đang nghĩ gì, biến sắc, liền như vậy giật mình sợ hãi nhìn nó……Phút chốc một trận như băng như hỏa đau đớn thiêu đốt ở lưng, đem hắn theo trí nhớ xa xôi kéo trở lại, hắn hừ nhẹ một tiếngmở choàng mắt, phát giác chính mình đã nằm ở một gian phòng nhỏ của bác Phúc, cảnh tượng lưu lại trong đầu đều đã trôi đi……「 La Ẩn, ngươi không sao chứ?」 Bác Phúc vừa thấy hắn tỉnh dậy, lập tức tiến lên hỏi.Hắn ngẩng đầu đang muốn trả lời, lại nhìn thấy hai mắt lo lắng của Hướng Uyển Thanh , thoáng chốc ánh mắt nhu hòa cùng với cô gái trong lòng hắn kia đều là một, mấy ngàn năm thời gian làm như trong nháy mắt……Chính là là ánh mắt này làm cho hắn hạ quyết tâm.Chính là ánh mắt này làm hắn càng không ngừng truy tìm hình người.Vô tận theo năm tháng, nàng thùy mị nở nụ cười làm hắn có bao nhiêu ngưỡng mộ, lời nói của nàng vẫn ở sâu trong lòng hắn.Cho nên hắn theo tưởng tượng của nàng biến thành tướng mạo hiện tại, hắn tóc dài, mắt hắn dài, còn có môi mỏng và dáng người của hắn, thậm chí là nghề nghiệp của hắn……Đều là vì nàng mà phát sinh!Hắn bám riết không tha, không từ thủ đoạn chỉ là vì muốn trở thành nam nhân trong suy nghĩ của nàng, sau đó lấy hình dáng con người một lần nữa trở lại bên người nàng.