Ban đêm, đỉnh núi Vân Lạc dưới trời sao, mọi thứ đều im ắng chỉ có gió lạnh phất phơ. Tô Lạc đáy mắt ôn nhu mang theo một tia ngọt ngào, thùy mị gợi tình ngóng nhìn nam tử ở phía trước: "Vân Khởi, đợi khi rời khỏi tổ chức, chúng tại nơi này định cư có được không?" Vân Khởi mày kiếm mắt sáng, mang theo vẻ ôn nhu say lòng người, nói: "Nha đầu, liền nghĩ như vậy mà rời khỏi sao?" Tô Lạc xoay người nhìn bầu trời đêm phía xa xa, quay đầu lại mang theo một tia tươi cười long lanh sáng lạn: "Mười mấy năm qua không phải huấn luyện thì là chém chém giết giết, thời gian luôn bị vây khốn bởi sự sống và cái chết, không có một phút, một ngày nào bình yên. Hiện tại ta đã rất chán ghét cuộc sống như thế rồi, rất muốn nhanh chóng thoát khỏi nó, lẽ nào ngươi không muốn như vậy sao?" Nói xong, Tô Lạc lấy ra một hộp gấm nhỏ đặt ở trong tay quơ quơ trước mặt Vân Khởi: "Đoán xem, trong đây là cái gì?" Tô Lạc ánh mắt trong trẻo, vẻ mặt tràn đầy hạnh phúc. Đắm chìm trong tương lai tươi đẹp mà nàng hướng tới…
Chương 1092: Cửa thứ năm (2)
Tà Vương Truy Thê: Phế Tài Nghịch Thiên Tiểu ThưTác giả: Tô Tiểu NoãnTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBan đêm, đỉnh núi Vân Lạc dưới trời sao, mọi thứ đều im ắng chỉ có gió lạnh phất phơ. Tô Lạc đáy mắt ôn nhu mang theo một tia ngọt ngào, thùy mị gợi tình ngóng nhìn nam tử ở phía trước: "Vân Khởi, đợi khi rời khỏi tổ chức, chúng tại nơi này định cư có được không?" Vân Khởi mày kiếm mắt sáng, mang theo vẻ ôn nhu say lòng người, nói: "Nha đầu, liền nghĩ như vậy mà rời khỏi sao?" Tô Lạc xoay người nhìn bầu trời đêm phía xa xa, quay đầu lại mang theo một tia tươi cười long lanh sáng lạn: "Mười mấy năm qua không phải huấn luyện thì là chém chém giết giết, thời gian luôn bị vây khốn bởi sự sống và cái chết, không có một phút, một ngày nào bình yên. Hiện tại ta đã rất chán ghét cuộc sống như thế rồi, rất muốn nhanh chóng thoát khỏi nó, lẽ nào ngươi không muốn như vậy sao?" Nói xong, Tô Lạc lấy ra một hộp gấm nhỏ đặt ở trong tay quơ quơ trước mặt Vân Khởi: "Đoán xem, trong đây là cái gì?" Tô Lạc ánh mắt trong trẻo, vẻ mặt tràn đầy hạnh phúc. Đắm chìm trong tương lai tươi đẹp mà nàng hướng tới… Sự xuất hiện của cây tụ linh, khiến Lý Dao Dao vốn dĩ đang chiếm ưu thế, trong nháy mắt, tình thế đã bị đảo chiều.Cây tụ linh cũng giao ra năm mươi cây cỏ lăng sương.Đây là do bị hạn chế nên mới có mỗi chừng này, bằng không, số lượng cây có thể dọa Lý Dao Dao phát khóc. Điểm của ván này đã được chuyển lên la bàn.Đội Lý Dao Dao: Bảy mươi bốn điểmĐội Tử Nghiên: Ba mươi điểm Đội huynh muội nhà họ Lạc: Hai mươi lăm điểmCòn đội của Tô Lạc, không như phán đoán của mọi người sẽ được điểm tối đa, mà là bảy mươi lăm điểm.Bởi vì Tô Lạc không bỏ công đi tìm, cho nên ngang nhiên bị trừ đi hai mươi lăm điểm. “Lại chỉ thua một điểm!” Đôi mắt của Lý Dao Dao dường như muốn bốc cháy!Bởi vì rốt cuộc, điểm ván này của nàng gần như đã đuổi kịp bọn họ.Đội Lý Dao Dao có bảy mươi bốn điểm, còn đội Tô Lạc có bảy mươi lăm điểm. Chỉ thua kém một điểm, mà Lý Dao Dao lại bại trận.Tâm tình của Lý Dao Dao như từ địa ngục leo lên thiên đường, rồi lại từ thiên đường rớt xuống địa ngục, qua lại hai lần.“Chà, không tồi không tồi, có thể tìm được một trăm cây. Suốt trăm ngàn năm qua, ta mới thấy được một lần đó.” Trên gương mặt của điện chủ điện Cửu Trùng hiện lên một tia trầm tư thật lớn: “Xem ra, hai ngươi xứng đáng được thưởng lớn.” Còn được khen thưởng đồ tốt? Lý Dao Dao ghen ghét đến thiếu chút nữa phát điên!Lúc này, mọi người đều ngước mắt trông mong mà nhìn chằm chằm khuôn mặt khổng lồ kia.Hai tia sáng trắng ôn hòa lóe lên, sau đó, trong lòng bàn tay Tô Lạc và Nam Cung Lưu Vân xuất hiện hai viên đá. Đó là hai viên đá màu đỏ lửa.“Đây là…” Tô Lạc cảm thấy viên đá này nhìn quen quen.Rất nhanh, nàng đã nhớ mình thấy nó ở chỗ nào. Lúc trước, khi Dung Vân đại sư thu nhận đồ đệ, nàng và Lý Dao Dao đã vào hang động ma quỷ để tìm kiếm mấy viên đá, giống y như viên này.Nghe nói, nó được gọi là Hỏa Nguyên Thạch.Nhưng mà, hiển nhiên là hai viên đá này ẩn chứa năng lượng mạnh hơn Hỏa Nguyên Thạch rất nhiều. “Đây là Hỏa Nguyên Thạch tinh phách!”Không đợi Tô Lạc hỏi, Lý Dao Dao đã nhanh chóng hô ra tiếng.Bản thân là pháp sư song hệ mộc hỏa, còn là công chúa được sủng ái nhất của Dao Trì Lý gia, nên Lý Dao Dao dù thế nào cũng phải biết rõ uy năng của hai viên Hỏa Nguyên Thạch tinh phách kia. Phải biết rằng, dùng một trăm viên Hỏa Nguyên Thạch tinh luyện, cũng không được nhiều hơn một viên Hỏa Nguyên Thạch tinh phách.Hỏa Nguyên Thạch đã có giá trị vô cùng cao, vậy thì đủ hiểu là viên Hỏa Nguyên Thạch tinh phách trân quý như thế nào.Đối với pháp sư hệ hỏa, Hỏa Nguyên Thạch tinh phách thật đúng bảo bối quý như sinh mạng. Đôi mắt Lý Dao Dao nhìn đến mức sắp đứng tròng, nàng hận không thể nhào tới cướp hai viên bảo bối kia về.Trong khi tay Tô Lạc tiếp xúc với Hỏa Nguyên Thạch tinh phách, thì bỗng nhiên, ở bên trong không gian của nàng, viên đá thật lâu chưa có động tĩnh đột phá, lại chậm rãi trở mình.Lúc Tô Lạc bị Yên Hà tiên tử đuổi giết, ngay thời điểm mấu chốt, viên đó nhỏ không tiếc tự hủy tu vi để đốt cháy Yên Hà tiên tử. Vì Tô Lạc, mà nó hy sinh kéo dài thời gian để nàng nhảy xuống sông. Bởi vậy, viên đá nhỏ rơi vào hôn mê.Tô Lạc từng nhiều lần thử nghiệm, nhưng nó hoàn toàn không có phản ứng gì. Hiện tại, nó lại vì Hỏa Nguyên Thạch tinh phách mà có phản ứng?Tay Tô Lạc vừa lật, viên Hỏa Nguyên Thạch tinh phách kia đã rơi vào không gian. Nếu Nam Cung Lưu Vân đã để lộ ra túi Càn Khôn, thì Tô Lạc cùng không cần nhất thiết phải che che giấu giấu không gian nữa.Mọi người đều nhìn thấy, Tô Lạc chắc chắn là có túi Càn Khôn.Khi viên Hỏa Nguyên Thạch lọt vào trong không gian, nó chỉ lăn vài cái đã đến bên cạnh viên linh thạch kia. Đúng lúc này…Cũng không biết linh thạch lấy đâu ra năng lực.Chỉ thấy một tia sáng màu đỏ rực xuất hiện rồi khuếch tán ra, bao phủ toàn bộ Hỏa Nguyên Thạch tinh phách. Chờ tới khi ánh sáng đỏ rực biến mất, thì viên Hỏa Nguyên Thạch tinh phách kia cũng mất tích theo.
Sự xuất hiện của cây tụ linh, khiến Lý Dao Dao vốn dĩ đang chiếm ưu thế, trong nháy mắt, tình thế đã bị đảo chiều.
Cây tụ linh cũng giao ra năm mươi cây cỏ lăng sương.
Đây là do bị hạn chế nên mới có mỗi chừng này, bằng không, số lượng cây có thể dọa Lý Dao Dao phát khóc.
Điểm của ván này đã được chuyển lên la bàn.
Đội Lý Dao Dao: Bảy mươi bốn điểm
Đội Tử Nghiên: Ba mươi điểm
Đội huynh muội nhà họ Lạc: Hai mươi lăm điểm
Còn đội của Tô Lạc, không như phán đoán của mọi người sẽ được điểm tối đa, mà là bảy mươi lăm điểm.
Bởi vì Tô Lạc không bỏ công đi tìm, cho nên ngang nhiên bị trừ đi hai mươi lăm điểm.
“Lại chỉ thua một điểm!” Đôi mắt của Lý Dao Dao dường như muốn bốc cháy!
Bởi vì rốt cuộc, điểm ván này của nàng gần như đã đuổi kịp bọn họ.
Đội Lý Dao Dao có bảy mươi bốn điểm, còn đội Tô Lạc có bảy mươi lăm điểm.
Chỉ thua kém một điểm, mà Lý Dao Dao lại bại trận.
Tâm tình của Lý Dao Dao như từ địa ngục leo lên thiên đường, rồi lại từ thiên đường rớt xuống địa ngục, qua lại hai lần.
“Chà, không tồi không tồi, có thể tìm được một trăm cây. Suốt trăm ngàn năm qua, ta mới thấy được một lần đó.” Trên gương mặt của điện chủ điện Cửu Trùng hiện lên một tia trầm tư thật lớn: “Xem ra, hai ngươi xứng đáng được thưởng lớn.”
Còn được khen thưởng đồ tốt? Lý Dao Dao ghen ghét đến thiếu chút nữa phát điên!
Lúc này, mọi người đều ngước mắt trông mong mà nhìn chằm chằm khuôn mặt khổng lồ kia.
Hai tia sáng trắng ôn hòa lóe lên, sau đó, trong lòng bàn tay Tô Lạc và Nam Cung Lưu Vân xuất hiện hai viên đá.
Đó là hai viên đá màu đỏ lửa.
“Đây là…” Tô Lạc cảm thấy viên đá này nhìn quen quen.
Rất nhanh, nàng đã nhớ mình thấy nó ở chỗ nào.
Lúc trước, khi Dung Vân đại sư thu nhận đồ đệ, nàng và Lý Dao Dao đã vào hang động ma quỷ để tìm kiếm mấy viên đá, giống y như viên này.
Nghe nói, nó được gọi là Hỏa Nguyên Thạch.
Nhưng mà, hiển nhiên là hai viên đá này ẩn chứa năng lượng mạnh hơn Hỏa Nguyên Thạch rất nhiều.
“Đây là Hỏa Nguyên Thạch tinh phách!”
Không đợi Tô Lạc hỏi, Lý Dao Dao đã nhanh chóng hô ra tiếng.
Bản thân là pháp sư song hệ mộc hỏa, còn là công chúa được sủng ái nhất của Dao Trì Lý gia, nên Lý Dao Dao dù thế nào cũng phải biết rõ uy năng của hai viên Hỏa Nguyên Thạch tinh phách kia.
Phải biết rằng, dùng một trăm viên Hỏa Nguyên Thạch tinh luyện, cũng không được nhiều hơn một viên Hỏa Nguyên Thạch tinh phách.
Hỏa Nguyên Thạch đã có giá trị vô cùng cao, vậy thì đủ hiểu là viên Hỏa Nguyên Thạch tinh phách trân quý như thế nào.
Đối với pháp sư hệ hỏa, Hỏa Nguyên Thạch tinh phách thật đúng bảo bối quý như sinh mạng.
Đôi mắt Lý Dao Dao nhìn đến mức sắp đứng tròng, nàng hận không thể nhào tới cướp hai viên bảo bối kia về.
Trong khi tay Tô Lạc tiếp xúc với Hỏa Nguyên Thạch tinh phách, thì bỗng nhiên, ở bên trong không gian của nàng, viên đá thật lâu chưa có động tĩnh đột phá, lại chậm rãi trở mình.
Lúc Tô Lạc bị Yên Hà tiên tử đuổi giết, ngay thời điểm mấu chốt, viên đó nhỏ không tiếc tự hủy tu vi để đốt cháy Yên Hà tiên tử. Vì Tô Lạc, mà nó hy sinh kéo dài thời gian để nàng nhảy xuống sông.
Bởi vậy, viên đá nhỏ rơi vào hôn mê.
Tô Lạc từng nhiều lần thử nghiệm, nhưng nó hoàn toàn không có phản ứng gì. Hiện tại, nó lại vì Hỏa Nguyên Thạch tinh phách mà có phản ứng?
Tay Tô Lạc vừa lật, viên Hỏa Nguyên Thạch tinh phách kia đã rơi vào không gian.
Nếu Nam Cung Lưu Vân đã để lộ ra túi Càn Khôn, thì Tô Lạc cùng không cần nhất thiết phải che che giấu giấu không gian nữa.
Mọi người đều nhìn thấy, Tô Lạc chắc chắn là có túi Càn Khôn.
Khi viên Hỏa Nguyên Thạch lọt vào trong không gian, nó chỉ lăn vài cái đã đến bên cạnh viên linh thạch kia.
Đúng lúc này…
Cũng không biết linh thạch lấy đâu ra năng lực.
Chỉ thấy một tia sáng màu đỏ rực xuất hiện rồi khuếch tán ra, bao phủ toàn bộ Hỏa Nguyên Thạch tinh phách.
Chờ tới khi ánh sáng đỏ rực biến mất, thì viên Hỏa Nguyên Thạch tinh phách kia cũng mất tích theo.
Tà Vương Truy Thê: Phế Tài Nghịch Thiên Tiểu ThưTác giả: Tô Tiểu NoãnTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBan đêm, đỉnh núi Vân Lạc dưới trời sao, mọi thứ đều im ắng chỉ có gió lạnh phất phơ. Tô Lạc đáy mắt ôn nhu mang theo một tia ngọt ngào, thùy mị gợi tình ngóng nhìn nam tử ở phía trước: "Vân Khởi, đợi khi rời khỏi tổ chức, chúng tại nơi này định cư có được không?" Vân Khởi mày kiếm mắt sáng, mang theo vẻ ôn nhu say lòng người, nói: "Nha đầu, liền nghĩ như vậy mà rời khỏi sao?" Tô Lạc xoay người nhìn bầu trời đêm phía xa xa, quay đầu lại mang theo một tia tươi cười long lanh sáng lạn: "Mười mấy năm qua không phải huấn luyện thì là chém chém giết giết, thời gian luôn bị vây khốn bởi sự sống và cái chết, không có một phút, một ngày nào bình yên. Hiện tại ta đã rất chán ghét cuộc sống như thế rồi, rất muốn nhanh chóng thoát khỏi nó, lẽ nào ngươi không muốn như vậy sao?" Nói xong, Tô Lạc lấy ra một hộp gấm nhỏ đặt ở trong tay quơ quơ trước mặt Vân Khởi: "Đoán xem, trong đây là cái gì?" Tô Lạc ánh mắt trong trẻo, vẻ mặt tràn đầy hạnh phúc. Đắm chìm trong tương lai tươi đẹp mà nàng hướng tới… Sự xuất hiện của cây tụ linh, khiến Lý Dao Dao vốn dĩ đang chiếm ưu thế, trong nháy mắt, tình thế đã bị đảo chiều.Cây tụ linh cũng giao ra năm mươi cây cỏ lăng sương.Đây là do bị hạn chế nên mới có mỗi chừng này, bằng không, số lượng cây có thể dọa Lý Dao Dao phát khóc. Điểm của ván này đã được chuyển lên la bàn.Đội Lý Dao Dao: Bảy mươi bốn điểmĐội Tử Nghiên: Ba mươi điểm Đội huynh muội nhà họ Lạc: Hai mươi lăm điểmCòn đội của Tô Lạc, không như phán đoán của mọi người sẽ được điểm tối đa, mà là bảy mươi lăm điểm.Bởi vì Tô Lạc không bỏ công đi tìm, cho nên ngang nhiên bị trừ đi hai mươi lăm điểm. “Lại chỉ thua một điểm!” Đôi mắt của Lý Dao Dao dường như muốn bốc cháy!Bởi vì rốt cuộc, điểm ván này của nàng gần như đã đuổi kịp bọn họ.Đội Lý Dao Dao có bảy mươi bốn điểm, còn đội Tô Lạc có bảy mươi lăm điểm. Chỉ thua kém một điểm, mà Lý Dao Dao lại bại trận.Tâm tình của Lý Dao Dao như từ địa ngục leo lên thiên đường, rồi lại từ thiên đường rớt xuống địa ngục, qua lại hai lần.“Chà, không tồi không tồi, có thể tìm được một trăm cây. Suốt trăm ngàn năm qua, ta mới thấy được một lần đó.” Trên gương mặt của điện chủ điện Cửu Trùng hiện lên một tia trầm tư thật lớn: “Xem ra, hai ngươi xứng đáng được thưởng lớn.” Còn được khen thưởng đồ tốt? Lý Dao Dao ghen ghét đến thiếu chút nữa phát điên!Lúc này, mọi người đều ngước mắt trông mong mà nhìn chằm chằm khuôn mặt khổng lồ kia.Hai tia sáng trắng ôn hòa lóe lên, sau đó, trong lòng bàn tay Tô Lạc và Nam Cung Lưu Vân xuất hiện hai viên đá. Đó là hai viên đá màu đỏ lửa.“Đây là…” Tô Lạc cảm thấy viên đá này nhìn quen quen.Rất nhanh, nàng đã nhớ mình thấy nó ở chỗ nào. Lúc trước, khi Dung Vân đại sư thu nhận đồ đệ, nàng và Lý Dao Dao đã vào hang động ma quỷ để tìm kiếm mấy viên đá, giống y như viên này.Nghe nói, nó được gọi là Hỏa Nguyên Thạch.Nhưng mà, hiển nhiên là hai viên đá này ẩn chứa năng lượng mạnh hơn Hỏa Nguyên Thạch rất nhiều. “Đây là Hỏa Nguyên Thạch tinh phách!”Không đợi Tô Lạc hỏi, Lý Dao Dao đã nhanh chóng hô ra tiếng.Bản thân là pháp sư song hệ mộc hỏa, còn là công chúa được sủng ái nhất của Dao Trì Lý gia, nên Lý Dao Dao dù thế nào cũng phải biết rõ uy năng của hai viên Hỏa Nguyên Thạch tinh phách kia. Phải biết rằng, dùng một trăm viên Hỏa Nguyên Thạch tinh luyện, cũng không được nhiều hơn một viên Hỏa Nguyên Thạch tinh phách.Hỏa Nguyên Thạch đã có giá trị vô cùng cao, vậy thì đủ hiểu là viên Hỏa Nguyên Thạch tinh phách trân quý như thế nào.Đối với pháp sư hệ hỏa, Hỏa Nguyên Thạch tinh phách thật đúng bảo bối quý như sinh mạng. Đôi mắt Lý Dao Dao nhìn đến mức sắp đứng tròng, nàng hận không thể nhào tới cướp hai viên bảo bối kia về.Trong khi tay Tô Lạc tiếp xúc với Hỏa Nguyên Thạch tinh phách, thì bỗng nhiên, ở bên trong không gian của nàng, viên đá thật lâu chưa có động tĩnh đột phá, lại chậm rãi trở mình.Lúc Tô Lạc bị Yên Hà tiên tử đuổi giết, ngay thời điểm mấu chốt, viên đó nhỏ không tiếc tự hủy tu vi để đốt cháy Yên Hà tiên tử. Vì Tô Lạc, mà nó hy sinh kéo dài thời gian để nàng nhảy xuống sông. Bởi vậy, viên đá nhỏ rơi vào hôn mê.Tô Lạc từng nhiều lần thử nghiệm, nhưng nó hoàn toàn không có phản ứng gì. Hiện tại, nó lại vì Hỏa Nguyên Thạch tinh phách mà có phản ứng?Tay Tô Lạc vừa lật, viên Hỏa Nguyên Thạch tinh phách kia đã rơi vào không gian. Nếu Nam Cung Lưu Vân đã để lộ ra túi Càn Khôn, thì Tô Lạc cùng không cần nhất thiết phải che che giấu giấu không gian nữa.Mọi người đều nhìn thấy, Tô Lạc chắc chắn là có túi Càn Khôn.Khi viên Hỏa Nguyên Thạch lọt vào trong không gian, nó chỉ lăn vài cái đã đến bên cạnh viên linh thạch kia. Đúng lúc này…Cũng không biết linh thạch lấy đâu ra năng lực.Chỉ thấy một tia sáng màu đỏ rực xuất hiện rồi khuếch tán ra, bao phủ toàn bộ Hỏa Nguyên Thạch tinh phách. Chờ tới khi ánh sáng đỏ rực biến mất, thì viên Hỏa Nguyên Thạch tinh phách kia cũng mất tích theo.