Tác giả:

“Khai mau?”_tiếng Alen vang lên giận dữkèm theo đó là thuộc hạ đang cầm roi đánh đập người đàn ông phía trước. Dưới sự tra tấn dã man nhưng người đàn ông vẫn không chịu khai. Lúc này bỗng có tiếng trẻ con khóc òa vang lên, tiếng khóc càng lúc càng gần. Một cô gái đẹp như thiên thần bước vô cùng với vẻ đẹp băng giá, khuôn mặt chỉ toàn là sát khí. “Tiều thư, cô đến rồi”_Alen cúi chào “Sao rồi? Khai chưa”_ nó lạnh nhạt hỏi “Vẫn chưa nhưng cô chủ cứ yên tâm, bằng mọi cách tôi sẽ lấy được lời khai”_Alen nói chắc nịch Nó nhìn người đàn ông sau đó lấy súng chĩa vào đầu ông “Khai”_nó lạnh lùng nói, tay đã chuẩn bị bắn Người đàn ông nhất quyết không khai. Nó thấy vậy nhếch miệng cuời nhạt một cái, rồi đầu súng chĩa lên bầu trời *Pằng*. Ngay lập tức sau những chiếc xe ấy, một người đang bế một đứa trẻ chỉ vài ba tháng, đằng sau đó dẫn theo một người phụ nữ sắc mặt nhợt nhạt, đang ốm yếu. “Nói, không đừng trách”_Nó cầm súng chỉ vào đứa bé. Đứa bé sợ khóc càng ngày càng lớn “Anh, đừng nói”_người…

Chương 5: Hủy

Devils Love (Tình Yêu Của Ác Quỷ 1)Tác giả: Juniel“Khai mau?”_tiếng Alen vang lên giận dữkèm theo đó là thuộc hạ đang cầm roi đánh đập người đàn ông phía trước. Dưới sự tra tấn dã man nhưng người đàn ông vẫn không chịu khai. Lúc này bỗng có tiếng trẻ con khóc òa vang lên, tiếng khóc càng lúc càng gần. Một cô gái đẹp như thiên thần bước vô cùng với vẻ đẹp băng giá, khuôn mặt chỉ toàn là sát khí. “Tiều thư, cô đến rồi”_Alen cúi chào “Sao rồi? Khai chưa”_ nó lạnh nhạt hỏi “Vẫn chưa nhưng cô chủ cứ yên tâm, bằng mọi cách tôi sẽ lấy được lời khai”_Alen nói chắc nịch Nó nhìn người đàn ông sau đó lấy súng chĩa vào đầu ông “Khai”_nó lạnh lùng nói, tay đã chuẩn bị bắn Người đàn ông nhất quyết không khai. Nó thấy vậy nhếch miệng cuời nhạt một cái, rồi đầu súng chĩa lên bầu trời *Pằng*. Ngay lập tức sau những chiếc xe ấy, một người đang bế một đứa trẻ chỉ vài ba tháng, đằng sau đó dẫn theo một người phụ nữ sắc mặt nhợt nhạt, đang ốm yếu. “Nói, không đừng trách”_Nó cầm súng chỉ vào đứa bé. Đứa bé sợ khóc càng ngày càng lớn “Anh, đừng nói”_người… Một đôi giày cao gót đặt xuống tấm thảm đỏ, cùng lúc đó một bóng người bước ra. Woa! Mỹ nhân mà. Đẹp hoàn mĩ, dáng người cao 1m78, mái tóc óng ả, dài, tung bay trong làn gió“Lên phòng”_nó lạnh lùng thốt lên“Dạ, thưa cô chủ”_Ngay lập tức tiếng Alen vang lên át tiếng của phó giàm đốc “Mời….cô…chủ”“Cô chủ muốn tự lên phòng”_tiếng Alen vang lên“Nhưng ngài Cristina đã nói chúng tôi ra dẫn cô chủ tham quan”_ông giám đốc“Đã nó là sẽ tự đi mà”_sau tiếng nói của Alen, nó đã bước đi, ông giám đốc cũng không muốn trọc giận nó vì biết nó là người khó chịu, nó giám chống lại baba nó mà, ai mà không biếtTiếng giày cao gót vang lên khắp công ty, không ai giám nói nó vì từ trước giờ công ty không cho phép bất cứ nhân viên mang giày cao gót, họ chỉ mang bata hoặc búp bê vì tránh ảnh hưởng tiếng ồn ngoại trừ những nhân vật như đối tác, người mẫu đại diện hoặc khách mời.“Chủ tịch.đây là những công việc của chiều hôm nay”_thư kí“Hủy hết đi”Rầm, cánh cửa đóng lại“Cô chủ đã hứa với anh San là sẽ làm mà”_Alen“Đúng”“Chủ tịch à đây đều là những tài liệu càn phải xử lí trong ngày hôm nay hết”_Thư kí đi vô“Hủy”_nó hét lên“Nhưng..”_thư kí ấp úng“Cứ để đó đi tôi sẽ giải quyết dùng chủ tịch”_Alen nói“Anh là ai”_thư kí nghi ngờ‘‘trợ lí’’_Alen lạnh lùng vang lên« Vậy tôi để đây »Nó mặc kệ Alen giúp nó xử lí mà không thèm cảm ơn một tiếng.

Một đôi giày cao
gót đặt xuống tấm thảm đỏ, cùng lúc đó một bóng người bước ra. Woa! Mỹ nhân mà.
Đẹp hoàn mĩ, dáng người cao 1m78, mái tóc óng ả, dài, tung bay trong làn gió

“Lên phòng”_nó lạnh
lùng thốt lên

“Dạ, thưa cô chủ”_Ngay
lập tức tiếng Alen vang lên át tiếng của phó giàm đốc “Mời….cô…chủ”

“Cô chủ muốn tự
lên phòng”_tiếng Alen vang lên

“Nhưng ngài
Cristina đã nói chúng tôi ra dẫn cô chủ tham quan”_ông giám đốc

“Đã nó là sẽ tự
đi mà”_sau tiếng nói của Alen, nó đã bước đi, ông giám đốc cũng không muốn trọc
giận nó vì biết nó là người khó chịu, nó giám chống lại baba nó mà, ai mà không
biết

Tiếng giày cao
gót vang lên khắp công ty, không ai giám nói nó vì từ trước giờ công ty không
cho phép bất cứ nhân viên mang giày cao gót, họ chỉ mang bata hoặc búp bê vì
tránh ảnh hưởng tiếng ồn ngoại trừ những nhân vật như đối tác, người mẫu đại diện
hoặc khách mời.

“Chủ tịch.đây là
những công việc của chiều hôm nay”_thư

“Hủy hết đi”

Rầm, cánh cửa
đóng lại

“Cô chủ đã hứa với
anh San là sẽ làm mà”_Alen

“Đúng”

“Chủ tịch à đây
đều là những tài liệu càn phải xử lí trong ngày hôm nay hết”_Thư kí đi vô

“Hủy”_nó hét lên

“Nhưng..”_thư kí
ấp úng

“Cứ để đó đi tôi
sẽ giải quyết dùng chủ tịch”_Alen nói

“Anh là ai”_thư kí
nghi ngờ

‘‘trợ lí’’_Alen lạnh
lùng vang lên

« Vậy tôi để
đây »

Nó mặc kệ Alen giúp nó xử lí mà không thèm cảm ơn một
tiếng.

Devils Love (Tình Yêu Của Ác Quỷ 1)Tác giả: Juniel“Khai mau?”_tiếng Alen vang lên giận dữkèm theo đó là thuộc hạ đang cầm roi đánh đập người đàn ông phía trước. Dưới sự tra tấn dã man nhưng người đàn ông vẫn không chịu khai. Lúc này bỗng có tiếng trẻ con khóc òa vang lên, tiếng khóc càng lúc càng gần. Một cô gái đẹp như thiên thần bước vô cùng với vẻ đẹp băng giá, khuôn mặt chỉ toàn là sát khí. “Tiều thư, cô đến rồi”_Alen cúi chào “Sao rồi? Khai chưa”_ nó lạnh nhạt hỏi “Vẫn chưa nhưng cô chủ cứ yên tâm, bằng mọi cách tôi sẽ lấy được lời khai”_Alen nói chắc nịch Nó nhìn người đàn ông sau đó lấy súng chĩa vào đầu ông “Khai”_nó lạnh lùng nói, tay đã chuẩn bị bắn Người đàn ông nhất quyết không khai. Nó thấy vậy nhếch miệng cuời nhạt một cái, rồi đầu súng chĩa lên bầu trời *Pằng*. Ngay lập tức sau những chiếc xe ấy, một người đang bế một đứa trẻ chỉ vài ba tháng, đằng sau đó dẫn theo một người phụ nữ sắc mặt nhợt nhạt, đang ốm yếu. “Nói, không đừng trách”_Nó cầm súng chỉ vào đứa bé. Đứa bé sợ khóc càng ngày càng lớn “Anh, đừng nói”_người… Một đôi giày cao gót đặt xuống tấm thảm đỏ, cùng lúc đó một bóng người bước ra. Woa! Mỹ nhân mà. Đẹp hoàn mĩ, dáng người cao 1m78, mái tóc óng ả, dài, tung bay trong làn gió“Lên phòng”_nó lạnh lùng thốt lên“Dạ, thưa cô chủ”_Ngay lập tức tiếng Alen vang lên át tiếng của phó giàm đốc “Mời….cô…chủ”“Cô chủ muốn tự lên phòng”_tiếng Alen vang lên“Nhưng ngài Cristina đã nói chúng tôi ra dẫn cô chủ tham quan”_ông giám đốc“Đã nó là sẽ tự đi mà”_sau tiếng nói của Alen, nó đã bước đi, ông giám đốc cũng không muốn trọc giận nó vì biết nó là người khó chịu, nó giám chống lại baba nó mà, ai mà không biếtTiếng giày cao gót vang lên khắp công ty, không ai giám nói nó vì từ trước giờ công ty không cho phép bất cứ nhân viên mang giày cao gót, họ chỉ mang bata hoặc búp bê vì tránh ảnh hưởng tiếng ồn ngoại trừ những nhân vật như đối tác, người mẫu đại diện hoặc khách mời.“Chủ tịch.đây là những công việc của chiều hôm nay”_thư kí“Hủy hết đi”Rầm, cánh cửa đóng lại“Cô chủ đã hứa với anh San là sẽ làm mà”_Alen“Đúng”“Chủ tịch à đây đều là những tài liệu càn phải xử lí trong ngày hôm nay hết”_Thư kí đi vô“Hủy”_nó hét lên“Nhưng..”_thư kí ấp úng“Cứ để đó đi tôi sẽ giải quyết dùng chủ tịch”_Alen nói“Anh là ai”_thư kí nghi ngờ‘‘trợ lí’’_Alen lạnh lùng vang lên« Vậy tôi để đây »Nó mặc kệ Alen giúp nó xử lí mà không thèm cảm ơn một tiếng.

Chương 5: Hủy