Lục Dao rất muốn đến Trung Nguyên, bởi vì các sư huynh sư tỷ đồng môn đi Trung Nguyên về đều thu hoạch rất nhiều thứ. Ví dụ như Đại sư huynh, học được cách pha trà vô cùng thơm ngon, mỗi ngày đều mời mọi người uống trà, sư huynh pha thật ngon đó, đáng tiếc là mỗi ngày chỉ được uống một lần! Ví dụ như Nhị sư huynh, từ Trung Nguyên mang về thật nhiều lông cừu mềm mượt, nói là ở Trung Nguyên có một thứ gọi là be be xuẩn dương tự dệt lông cừu của mình, rất thần kỳ đúng không! (xuẩn dương = cừu/ dê ngốc, chế lại từ Thuần Dương =))) Ví dụ như Tam sư tỷ…………………………… Khụ! Ví dụ như Tứ sư huynh đem theo một đống cát, mở sạp bán ở Trung Nguyên thu được khối tiền, Tứ sư huynh còn nói với tiểu thiếu gia nọ, đó chính là “nhiệt sa” chuyên dùng để chế tạo hoàng kim……………… Thật ra, nơi nơi ở Tây Vực đều có rất nhiều cát nóng a, xem ra sản vật Trung Nguyên không đến nỗi cằn cỗi a! Ví dụ như Ngũ sư tỷ, trong thư Ngũ sư tỷ gửi về có nói đang bán xiên thịt dê ở Trung Nguyên thì bị thành quản tịch thu dụng…
Chương 2: Về ngốc manh – Về chị dâu thứ 8
[Đồng Nhân] Truyện Ngắn Của Cái Minh Và Đồng BọnTác giả: Hắc Gia Tiểu Hoa GiaTruyện Đam Mỹ, Truyện Hài HướcLục Dao rất muốn đến Trung Nguyên, bởi vì các sư huynh sư tỷ đồng môn đi Trung Nguyên về đều thu hoạch rất nhiều thứ. Ví dụ như Đại sư huynh, học được cách pha trà vô cùng thơm ngon, mỗi ngày đều mời mọi người uống trà, sư huynh pha thật ngon đó, đáng tiếc là mỗi ngày chỉ được uống một lần! Ví dụ như Nhị sư huynh, từ Trung Nguyên mang về thật nhiều lông cừu mềm mượt, nói là ở Trung Nguyên có một thứ gọi là be be xuẩn dương tự dệt lông cừu của mình, rất thần kỳ đúng không! (xuẩn dương = cừu/ dê ngốc, chế lại từ Thuần Dương =))) Ví dụ như Tam sư tỷ…………………………… Khụ! Ví dụ như Tứ sư huynh đem theo một đống cát, mở sạp bán ở Trung Nguyên thu được khối tiền, Tứ sư huynh còn nói với tiểu thiếu gia nọ, đó chính là “nhiệt sa” chuyên dùng để chế tạo hoàng kim……………… Thật ra, nơi nơi ở Tây Vực đều có rất nhiều cát nóng a, xem ra sản vật Trung Nguyên không đến nỗi cằn cỗi a! Ví dụ như Ngũ sư tỷ, trong thư Ngũ sư tỷ gửi về có nói đang bán xiên thịt dê ở Trung Nguyên thì bị thành quản tịch thu dụng… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Lục Dao là người chậm chạp, tay chân chậm mà phản ứng cũng chậm, cho nên thời kỳ phản nghịch cũng chậm hơn một chút so với người khác!Sau vài ngày Lục Dao náo loạn thì Đại sư huynh mới giật mình nhận ra, tiểu sư đệ đã tới thời kỳ phản nghịch rồi!Đại sư huynh kích động mang bộ mặt muốn dạy dỗ đứa trẻ hư đi tìm tiểu sư đệ, nhưng đứa nhóc trong phòng đã sớm bốc hơi đâu mất, chỉ còn lại một tờ giấy rách như bị chó gặm, d*m đ*ng đong đưa uốn éo nhìn hắn, trên giấy là “Ta đi Trung Nguyên, cần gì thì nhắn lại!”Đại sư huynh rất có h*m m**n xé tờ giấy thành từng mảnh, gãi gãi đầu, lại sờ sờ mũi, suy nghĩ một lát vẫn là để tờ giấy xuống, nhìn nó chằm chằm rồi nở nụ cười!Chợt nhớ tới tiểu sư đệ đi mất không tung tích, mà tờ giấy thì không biết nên gửi đi đâu, thở dài một tiếng, chán nản cầm lấy tờ giấy, vẫn là nên đi bái kiến giáo chủ đại nhân nhà mình đi!Lục Dao có nuôi một con mèo tên là Cổn Cổn, Cổn Cổn có màu lông trắng đen đan xen nhau, hai tai tròn tròn, hai mắt tròn tròn, còn có thân mình cũng tròn vo cực kỳ đáng yêu.Chắc là em này =))Cổn Cổn là do Bát tẩu (vợ của Bát sư huynh) cho Lục Dao. Bát tẩu là người Trung Nguyên, nghe Bát sư huynh nói Bát tẩu đến từ một môn phái tên là Đường Môn ở Trung Nguyên. Bát tẩu rất lợi hại, có rất nhiều sư huynh đệ đều đánh không lại y!Bát sư huynh rất yêu Bát tẩu, nhưng ban đầu thì Bát tẩu không thích Bát sư huynh, vì thế Bát sư huynh liền đóng gói Bát tẩu khiêng về giáo, gạo nấu thành cơm!Tiếp đó Giáo chủ biết được, rất tức giận, phạt đánh Bát sư huynh một trận!Sau đó nữa, Bát tẩu bỏ đi, Bát sư huynh cũng đi theo luôn, cuối cùng bằng cách kỳ diệu nào đó thì Bát sư huynh mang vết thương đầy người nhưng xuân phong đắc ý tay trong tay cùng Bát tẩu quay về!Về phần vết thương khắp người, Đại sư huynh khoác tay bảo, đó là do sư huynh muội Đường Môn của Bát tẩu vô cùng giận dữ khi sư đệ (huynh) nhà mình bị bắt cóc, cho nên liên thủ cùng nhau đánh Bát sư huynh một trận! [dù sao vẫn thấy tiện nghi cho Bát sư huynh quá!]Tóm lại, kết cuộc đẹp chính là Bát sư huynh cùng Bát tẩu sống bên nhau hạnh phúc mãi mãi!
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lục Dao là người chậm chạp, tay chân chậm mà phản ứng cũng chậm, cho nên thời kỳ phản nghịch cũng chậm hơn một chút so với người khác!
Sau vài ngày Lục Dao náo loạn thì Đại sư huynh mới giật mình nhận ra, tiểu sư đệ đã tới thời kỳ phản nghịch rồi!
Đại sư huynh kích động mang bộ mặt muốn dạy dỗ đứa trẻ hư đi tìm tiểu sư đệ, nhưng đứa nhóc trong phòng đã sớm bốc hơi đâu mất, chỉ còn lại một tờ giấy rách như bị chó gặm, d*m đ*ng đong đưa uốn éo nhìn hắn, trên giấy là “Ta đi Trung Nguyên, cần gì thì nhắn lại!”
Đại sư huynh rất có h*m m**n xé tờ giấy thành từng mảnh, gãi gãi đầu, lại sờ sờ mũi, suy nghĩ một lát vẫn là để tờ giấy xuống, nhìn nó chằm chằm rồi nở nụ cười!
Chợt nhớ tới tiểu sư đệ đi mất không tung tích, mà tờ giấy thì không biết nên gửi đi đâu, thở dài một tiếng, chán nản cầm lấy tờ giấy, vẫn là nên đi bái kiến giáo chủ đại nhân nhà mình đi!
Lục Dao có nuôi một con mèo tên là Cổn Cổn, Cổn Cổn có màu lông trắng đen đan xen nhau, hai tai tròn tròn, hai mắt tròn tròn, còn có thân mình cũng tròn vo cực kỳ đáng yêu.
Chắc là em này =))
Cổn Cổn là do Bát tẩu (vợ của Bát sư huynh) cho Lục Dao. Bát tẩu là người Trung Nguyên, nghe Bát sư huynh nói Bát tẩu đến từ một môn phái tên là Đường Môn ở Trung Nguyên. Bát tẩu rất lợi hại, có rất nhiều sư huynh đệ đều đánh không lại y!
Bát sư huynh rất yêu Bát tẩu, nhưng ban đầu thì Bát tẩu không thích Bát sư huynh, vì thế Bát sư huynh liền đóng gói Bát tẩu khiêng về giáo, gạo nấu thành cơm!
Tiếp đó Giáo chủ biết được, rất tức giận, phạt đánh Bát sư huynh một trận!
Sau đó nữa, Bát tẩu bỏ đi, Bát sư huynh cũng đi theo luôn, cuối cùng bằng cách kỳ diệu nào đó thì Bát sư huynh mang vết thương đầy người nhưng xuân phong đắc ý tay trong tay cùng Bát tẩu quay về!
Về phần vết thương khắp người, Đại sư huynh khoác tay bảo, đó là do sư huynh muội Đường Môn của Bát tẩu vô cùng giận dữ khi sư đệ (huynh) nhà mình bị bắt cóc, cho nên liên thủ cùng nhau đánh Bát sư huynh một trận! [dù sao vẫn thấy tiện nghi cho Bát sư huynh quá!]
Tóm lại, kết cuộc đẹp chính là Bát sư huynh cùng Bát tẩu sống bên nhau hạnh phúc mãi mãi!
[Đồng Nhân] Truyện Ngắn Của Cái Minh Và Đồng BọnTác giả: Hắc Gia Tiểu Hoa GiaTruyện Đam Mỹ, Truyện Hài HướcLục Dao rất muốn đến Trung Nguyên, bởi vì các sư huynh sư tỷ đồng môn đi Trung Nguyên về đều thu hoạch rất nhiều thứ. Ví dụ như Đại sư huynh, học được cách pha trà vô cùng thơm ngon, mỗi ngày đều mời mọi người uống trà, sư huynh pha thật ngon đó, đáng tiếc là mỗi ngày chỉ được uống một lần! Ví dụ như Nhị sư huynh, từ Trung Nguyên mang về thật nhiều lông cừu mềm mượt, nói là ở Trung Nguyên có một thứ gọi là be be xuẩn dương tự dệt lông cừu của mình, rất thần kỳ đúng không! (xuẩn dương = cừu/ dê ngốc, chế lại từ Thuần Dương =))) Ví dụ như Tam sư tỷ…………………………… Khụ! Ví dụ như Tứ sư huynh đem theo một đống cát, mở sạp bán ở Trung Nguyên thu được khối tiền, Tứ sư huynh còn nói với tiểu thiếu gia nọ, đó chính là “nhiệt sa” chuyên dùng để chế tạo hoàng kim……………… Thật ra, nơi nơi ở Tây Vực đều có rất nhiều cát nóng a, xem ra sản vật Trung Nguyên không đến nỗi cằn cỗi a! Ví dụ như Ngũ sư tỷ, trong thư Ngũ sư tỷ gửi về có nói đang bán xiên thịt dê ở Trung Nguyên thì bị thành quản tịch thu dụng… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Lục Dao là người chậm chạp, tay chân chậm mà phản ứng cũng chậm, cho nên thời kỳ phản nghịch cũng chậm hơn một chút so với người khác!Sau vài ngày Lục Dao náo loạn thì Đại sư huynh mới giật mình nhận ra, tiểu sư đệ đã tới thời kỳ phản nghịch rồi!Đại sư huynh kích động mang bộ mặt muốn dạy dỗ đứa trẻ hư đi tìm tiểu sư đệ, nhưng đứa nhóc trong phòng đã sớm bốc hơi đâu mất, chỉ còn lại một tờ giấy rách như bị chó gặm, d*m đ*ng đong đưa uốn éo nhìn hắn, trên giấy là “Ta đi Trung Nguyên, cần gì thì nhắn lại!”Đại sư huynh rất có h*m m**n xé tờ giấy thành từng mảnh, gãi gãi đầu, lại sờ sờ mũi, suy nghĩ một lát vẫn là để tờ giấy xuống, nhìn nó chằm chằm rồi nở nụ cười!Chợt nhớ tới tiểu sư đệ đi mất không tung tích, mà tờ giấy thì không biết nên gửi đi đâu, thở dài một tiếng, chán nản cầm lấy tờ giấy, vẫn là nên đi bái kiến giáo chủ đại nhân nhà mình đi!Lục Dao có nuôi một con mèo tên là Cổn Cổn, Cổn Cổn có màu lông trắng đen đan xen nhau, hai tai tròn tròn, hai mắt tròn tròn, còn có thân mình cũng tròn vo cực kỳ đáng yêu.Chắc là em này =))Cổn Cổn là do Bát tẩu (vợ của Bát sư huynh) cho Lục Dao. Bát tẩu là người Trung Nguyên, nghe Bát sư huynh nói Bát tẩu đến từ một môn phái tên là Đường Môn ở Trung Nguyên. Bát tẩu rất lợi hại, có rất nhiều sư huynh đệ đều đánh không lại y!Bát sư huynh rất yêu Bát tẩu, nhưng ban đầu thì Bát tẩu không thích Bát sư huynh, vì thế Bát sư huynh liền đóng gói Bát tẩu khiêng về giáo, gạo nấu thành cơm!Tiếp đó Giáo chủ biết được, rất tức giận, phạt đánh Bát sư huynh một trận!Sau đó nữa, Bát tẩu bỏ đi, Bát sư huynh cũng đi theo luôn, cuối cùng bằng cách kỳ diệu nào đó thì Bát sư huynh mang vết thương đầy người nhưng xuân phong đắc ý tay trong tay cùng Bát tẩu quay về!Về phần vết thương khắp người, Đại sư huynh khoác tay bảo, đó là do sư huynh muội Đường Môn của Bát tẩu vô cùng giận dữ khi sư đệ (huynh) nhà mình bị bắt cóc, cho nên liên thủ cùng nhau đánh Bát sư huynh một trận! [dù sao vẫn thấy tiện nghi cho Bát sư huynh quá!]Tóm lại, kết cuộc đẹp chính là Bát sư huynh cùng Bát tẩu sống bên nhau hạnh phúc mãi mãi!