Đồng hồ điểm 9 giờ, tiếng chuông báo thức vang lên "Tích tích tích tích". Từ trong mền tơ lụa mềm mại, một cái tay đưa ra ngoài vỗ bộp một tiếng làm đồng hồ báo thức rơi xuống đất, bể làm hai, chuông báo thức cũng ngừng kêu. Mà chủ nhân của cái tay kia lại lùi về phía trong mền tiếp tục ngủ say. 10 phút trôi qua. Người trên giường vẫn không có phản ứng. Lại 10 phút nữa trôi qua, vẫn không có bất kỳ phản ứng nào. Sau nửa tiếng trôi qua. "Vợ thân ái, bữa sáng thơm ngon đang chờ vợ đến thưởng thức." Một người đàn ông anh tuấn cao thẳng đến kéo mền xuống rồi dịu dàng nói . "Ừ, chồng, nên để cho em ngủ thêm một lúc, thật khó mới đến cuối tuần, phải để cho em nghỉ ngơi thật tốt chứ." Cô gái lật người nằm lên trên cái mền ngủ tiếp. "Vợ, chẳng lẽ em quên công việc hôm nay?" Người đàn ông lắc đầu, cười khẽ một cái. "Được rồi được rồi, em dậy là được." Cô gái trên giường khẽ mở mắt, rất không muốn rời đi chiếc giường mềm mại mà cô yêu thích nhất. "Chồng, anh không đi cùng em thật sao?" Sau khi…

Chương 87: Bỏ qua

Cực Phẩm Khí PhiTác giả: Tiểu Đậu Bố ĐinhTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngĐồng hồ điểm 9 giờ, tiếng chuông báo thức vang lên "Tích tích tích tích". Từ trong mền tơ lụa mềm mại, một cái tay đưa ra ngoài vỗ bộp một tiếng làm đồng hồ báo thức rơi xuống đất, bể làm hai, chuông báo thức cũng ngừng kêu. Mà chủ nhân của cái tay kia lại lùi về phía trong mền tiếp tục ngủ say. 10 phút trôi qua. Người trên giường vẫn không có phản ứng. Lại 10 phút nữa trôi qua, vẫn không có bất kỳ phản ứng nào. Sau nửa tiếng trôi qua. "Vợ thân ái, bữa sáng thơm ngon đang chờ vợ đến thưởng thức." Một người đàn ông anh tuấn cao thẳng đến kéo mền xuống rồi dịu dàng nói . "Ừ, chồng, nên để cho em ngủ thêm một lúc, thật khó mới đến cuối tuần, phải để cho em nghỉ ngơi thật tốt chứ." Cô gái lật người nằm lên trên cái mền ngủ tiếp. "Vợ, chẳng lẽ em quên công việc hôm nay?" Người đàn ông lắc đầu, cười khẽ một cái. "Được rồi được rồi, em dậy là được." Cô gái trên giường khẽ mở mắt, rất không muốn rời đi chiếc giường mềm mại mà cô yêu thích nhất. "Chồng, anh không đi cùng em thật sao?" Sau khi… Edit: Thao1504Beta: Heisall"Cái gì?" Giọng nói lạnh lẽo của Quý Thuần Hoàn lộ ra một tia kinh ngạc, trong mắt tràn đầy không tin."Gia, thuộc hạ đã kiểm tra qua, nữ nhân này chẳng qua là bị dịch dung thành khuôn mặt của Thượng Quan tiểu thư, nàng không phải là Thượng Quan tiểu thư." Sau khi Vô nói xong liền đi tới bên giường, dùng bàn tay to khẽ kéo khuôn mặt của nữ nhân đang ngủ say một cái, trên tay lập tức cầm ra một lớp da mỏng."Nàng ta không phải nàng, vậy nàng ở đâu?""Thuộc hạ lập tức đi thăm dò."Lúc này, nữ nhân đang nằm trên giường êm từ từ tỉnh lại, khi nàng tỉnh lại liền phát hiện mình đang ở một nơi xa lạ, lúc nàng nhìn thấy người ở trong phòng: "Ngươi......"Vô nhanh chóng điểm huyệt ngủ của nữ tử, nữ tử lại nằm xuống giường lần nữa."Gia, có muốn xử lý nữ nhân này hay không?"Quý Thuần Hoàn liếc mắt nhìn nử tử trên giường: "Không cần."Rất nhanh, Quý Thuần Hoàn và Vô đều biến mất khỏi gian phòng, bọn họ vừa rời đi không lâu, bên trong phòng thoáng hiện ra một người, qua một lúc, nữ nhân từ từ tỉnh lại."Chủ tử, vất vả rồi." Lúc này, Mặc vốn không thấy bóng dáng lại đột nhiên xuất hiện."Không có việc gì, chỉ là không ngờ người áo đen kia lại chính là hắn." Thì ra nữ tử xa lạ này lại là Thiên Thiên."Nếu như hôm đó ta nhanh chân hơn một chút nữa, chủ tử cũng sẽ không bị hắn bắt đi, thì bây giờ bên ngoài cũng sẽ không biến thành như vậy." Mặc tự trách nói."Mặc, ngươi không cần phải tự trách, kế hoạch luôn có những biến hóa khó lường. Được rồi, bây giờ bên ngoài biến thành như thế nào?""Xem ra Quý Thuần Hoàn đã sớm sắp xếp xong, sau khi bắt chủ tử đi, liền sắp xếp một nữ nhân hóa thành bộ dạng của chủ tử, cũng cố ý chém hai kiếm lên mặt nữ nhân đó, chính vì vậy làm cho máu chảy hết cả khuôn mặt, không người nào có thể nhìn ra đó là dịch dung, rồi sau đó bỏ lại dưới vách núi. ""Bây giờ bên ngoài, không những Long Khải Diêm, mà toàn bộ Tây Lũng quốc đều nghĩ chủ tử đã chết, như vậy thì Quý Thuần Hoàn có thể an toàn đưa chủ tử rời khỏi Tây Lũng quốc rồi." Mặc kể hết mọi việc.Không ngờ nhanh như vậy đã gặp lại Quý Thuần Hoàn, chẳng qua hắn vẫn chưa nhận ra mình.Lúc đầu, Thiên Thiên đã sắp xếp cho Mặc giả thành người áo đen bắt mình đi khi đang trên đường vào cung, vì phòng ngừa rủi ro, nàng sai Mặc tìm một loại thuật dịch dung, nếu không có dược thủy đặc chế, tuyệt đối sẽ không thể phát hiện ra thân phận thật sự của nàng, đồng thời lại dịch dung tiếp thành dung mạo vốn có của mình, chỉ cần nhìn là biết dịch dung, không ngờ thật sự cần dùng tới."Có tra ra được nhóm người áo đen đột nhiên xuất hiện vào ngày hôm đó là do người phương nào phái tới hay không?" Đột nhiên lại xuất hiện ba nhóm người áo đen một lúc, một nhóm là Mặc, một nhóm là Quý Thuần Hoàn, mà một nhóm còn lại cũng xông tới chỗ mình, hơn nữa còn tới để lấy mạng mình."Thượng Quan Kiệt Hùng." Mặc đơn giản khạc ra bốn chữ.Toàn thân Thiên Thiên tản ra khí lạnh, vì nàng đã hiểu ý tứ trong lời nói của Mặc.Hoàng cung."Thái y, hoàng thượng sao rồi? Vì sao đã qua một ngày mà còn chưa có dấu hiệu tỉnh lại?" Khuôn mặt Tuyết Diên lo lắng nhìn nam tử đang ngủ say, bên khóe mắt còn có dấu vết của nước mắt."Tuyết phi nương nương, mạch tượng của hoàng thượng ổn định, không có gì bất thường, là do hoàng thượng mệt nhọc quá độ, không nghỉ ngơi thích hợp, cho nên đó là nguyên nhân mà đến giờ hoàng thượng vẫn chưa tỉnh." Thái y đứng phía sau Tuyết Diên bẩm báo.Mệt nhọc quá độ? Khi nàng nghe được tin hoàng thượng bởi vì tìm được thi thể nữ nhân kia mà bi thương quá độ dẫn đến hôn mê bất tỉnh, lòng của nàng liền hận không phanh thây thi thể đó ra.Hoàng thượng yêu nữ nhân kia sâu đậm đến vậy sao? Vì nàng, không ngủ không nghỉ tìm kiếm suốt một ngày một đêm, cuối cùng không thể nào tiếp nhận được sự thật mà hôn mê, lúc này khuôn mặt của Tuyết Diên rất dữ tợn, cực kỳ xấu xí."Nữ nhân kia...... Trẫm..... Không....... Cho phép...... Ngươi...... Không được...... Rời khỏi trẫm...... Như vậy." Long Khải Diêm đang hôn mê bỗng nỉ non đứt quãng.Tuyết Diên đứng bên cạnh lập tức cực kỳ tức giận, nàng không ngờ nam nhân nàng yêu sâu đậm trong lúc hôn mê còn nhớ đến một nữ nhân khác, đáy mắt thoáng qua một tia ác độc.

Edit: Thao1504

Beta: Heisall

"Cái gì?" Giọng nói lạnh lẽo của Quý Thuần Hoàn lộ ra một tia kinh ngạc, trong mắt tràn đầy không tin.

"Gia, thuộc hạ đã kiểm tra qua, nữ nhân này chẳng qua là bị dịch dung thành khuôn mặt của Thượng Quan tiểu thư, nàng không phải là Thượng Quan tiểu thư." Sau khi Vô nói xong liền đi tới bên giường, dùng bàn tay to khẽ kéo khuôn mặt của nữ nhân đang ngủ say một cái, trên tay lập tức cầm ra một lớp da mỏng.

"Nàng ta không phải nàng, vậy nàng ở đâu?"

"Thuộc hạ lập tức đi thăm dò."

Lúc này, nữ nhân đang nằm trên giường êm từ từ tỉnh lại, khi nàng tỉnh lại liền phát hiện mình đang ở một nơi xa lạ, lúc nàng nhìn thấy người ở trong phòng: "Ngươi......"

Vô nhanh chóng điểm huyệt ngủ của nữ tử, nữ tử lại nằm xuống giường lần nữa.

"Gia, có muốn xử lý nữ nhân này hay không?"

Quý Thuần Hoàn liếc mắt nhìn nử tử trên giường: "Không cần."

Rất nhanh, Quý Thuần Hoàn và Vô đều biến mất khỏi gian phòng, bọn họ vừa rời đi không lâu, bên trong phòng thoáng hiện ra một người, qua một lúc, nữ nhân từ từ tỉnh lại.

"Chủ tử, vất vả rồi." Lúc này, Mặc vốn không thấy bóng dáng lại đột nhiên xuất hiện.

"Không có việc gì, chỉ là không ngờ người áo đen kia lại chính là hắn." Thì ra nữ tử xa lạ này lại là Thiên Thiên.

"Nếu như hôm đó ta nhanh chân hơn một chút nữa, chủ tử cũng sẽ không bị hắn bắt đi, thì bây giờ bên ngoài cũng sẽ không biến thành như vậy." Mặc tự trách nói.

"Mặc, ngươi không cần phải tự trách, kế hoạch luôn có những biến hóa khó lường. Được rồi, bây giờ bên ngoài biến thành như thế nào?"

"Xem ra Quý Thuần Hoàn đã sớm sắp xếp xong, sau khi bắt chủ tử đi, liền sắp xếp một nữ nhân hóa thành bộ dạng của chủ tử, cũng cố ý chém hai kiếm lên mặt nữ nhân đó, chính vì vậy làm cho máu chảy hết cả khuôn mặt, không người nào có thể nhìn ra đó là dịch dung, rồi sau đó bỏ lại dưới vách núi. "

"Bây giờ bên ngoài, không những Long Khải Diêm, mà toàn bộ Tây Lũng quốc đều nghĩ chủ tử đã chết, như vậy thì Quý Thuần Hoàn có thể an toàn đưa chủ tử rời khỏi Tây Lũng quốc rồi." Mặc kể hết mọi việc.

Không ngờ nhanh như vậy đã gặp lại Quý Thuần Hoàn, chẳng qua hắn vẫn chưa nhận ra mình.

Lúc đầu, Thiên Thiên đã sắp xếp cho Mặc giả thành người áo đen bắt mình đi khi đang trên đường vào cung, vì phòng ngừa rủi ro, nàng sai Mặc tìm một loại thuật dịch dung, nếu không có dược thủy đặc chế, tuyệt đối sẽ không thể phát hiện ra thân phận thật sự của nàng, đồng thời lại dịch dung tiếp thành dung mạo vốn có của mình, chỉ cần nhìn là biết dịch dung, không ngờ thật sự cần dùng tới.

"Có tra ra được nhóm người áo đen đột nhiên xuất hiện vào ngày hôm đó là do người phương nào phái tới hay không?" Đột nhiên lại xuất hiện ba nhóm người áo đen một lúc, một nhóm là Mặc, một nhóm là Quý Thuần Hoàn, mà một nhóm còn lại cũng xông tới chỗ mình, hơn nữa còn tới để lấy mạng mình.

"Thượng Quan Kiệt Hùng." Mặc đơn giản khạc ra bốn chữ.

Toàn thân Thiên Thiên tản ra khí lạnh, vì nàng đã hiểu ý tứ trong lời nói của Mặc.

Hoàng cung.

"Thái y, hoàng thượng sao rồi? Vì sao đã qua một ngày mà còn chưa có dấu hiệu tỉnh lại?" Khuôn mặt Tuyết Diên lo lắng nhìn nam tử đang ngủ say, bên khóe mắt còn có dấu vết của nước mắt.

"Tuyết phi nương nương, mạch tượng của hoàng thượng ổn định, không có gì bất thường, là do hoàng thượng mệt nhọc quá độ, không nghỉ ngơi thích hợp, cho nên đó là nguyên nhân mà đến giờ hoàng thượng vẫn chưa tỉnh." Thái y đứng phía sau Tuyết Diên bẩm báo.

Mệt nhọc quá độ? Khi nàng nghe được tin hoàng thượng bởi vì tìm được thi thể nữ nhân kia mà bi thương quá độ dẫn đến hôn mê bất tỉnh, lòng của nàng liền hận không phanh thây thi thể đó ra.

Hoàng thượng yêu nữ nhân kia sâu đậm đến vậy sao? Vì nàng, không ngủ không nghỉ tìm kiếm suốt một ngày một đêm, cuối cùng không thể nào tiếp nhận được sự thật mà hôn mê, lúc này khuôn mặt của Tuyết Diên rất dữ tợn, cực kỳ xấu xí.

"Nữ nhân kia...... Trẫm..... Không....... Cho phép...... Ngươi...... Không được...... Rời khỏi trẫm...... Như vậy." Long Khải Diêm đang hôn mê bỗng nỉ non đứt quãng.

Tuyết Diên đứng bên cạnh lập tức cực kỳ tức giận, nàng không ngờ nam nhân nàng yêu sâu đậm trong lúc hôn mê còn nhớ đến một nữ nhân khác, đáy mắt thoáng qua một tia ác độc.

Cực Phẩm Khí PhiTác giả: Tiểu Đậu Bố ĐinhTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngĐồng hồ điểm 9 giờ, tiếng chuông báo thức vang lên "Tích tích tích tích". Từ trong mền tơ lụa mềm mại, một cái tay đưa ra ngoài vỗ bộp một tiếng làm đồng hồ báo thức rơi xuống đất, bể làm hai, chuông báo thức cũng ngừng kêu. Mà chủ nhân của cái tay kia lại lùi về phía trong mền tiếp tục ngủ say. 10 phút trôi qua. Người trên giường vẫn không có phản ứng. Lại 10 phút nữa trôi qua, vẫn không có bất kỳ phản ứng nào. Sau nửa tiếng trôi qua. "Vợ thân ái, bữa sáng thơm ngon đang chờ vợ đến thưởng thức." Một người đàn ông anh tuấn cao thẳng đến kéo mền xuống rồi dịu dàng nói . "Ừ, chồng, nên để cho em ngủ thêm một lúc, thật khó mới đến cuối tuần, phải để cho em nghỉ ngơi thật tốt chứ." Cô gái lật người nằm lên trên cái mền ngủ tiếp. "Vợ, chẳng lẽ em quên công việc hôm nay?" Người đàn ông lắc đầu, cười khẽ một cái. "Được rồi được rồi, em dậy là được." Cô gái trên giường khẽ mở mắt, rất không muốn rời đi chiếc giường mềm mại mà cô yêu thích nhất. "Chồng, anh không đi cùng em thật sao?" Sau khi… Edit: Thao1504Beta: Heisall"Cái gì?" Giọng nói lạnh lẽo của Quý Thuần Hoàn lộ ra một tia kinh ngạc, trong mắt tràn đầy không tin."Gia, thuộc hạ đã kiểm tra qua, nữ nhân này chẳng qua là bị dịch dung thành khuôn mặt của Thượng Quan tiểu thư, nàng không phải là Thượng Quan tiểu thư." Sau khi Vô nói xong liền đi tới bên giường, dùng bàn tay to khẽ kéo khuôn mặt của nữ nhân đang ngủ say một cái, trên tay lập tức cầm ra một lớp da mỏng."Nàng ta không phải nàng, vậy nàng ở đâu?""Thuộc hạ lập tức đi thăm dò."Lúc này, nữ nhân đang nằm trên giường êm từ từ tỉnh lại, khi nàng tỉnh lại liền phát hiện mình đang ở một nơi xa lạ, lúc nàng nhìn thấy người ở trong phòng: "Ngươi......"Vô nhanh chóng điểm huyệt ngủ của nữ tử, nữ tử lại nằm xuống giường lần nữa."Gia, có muốn xử lý nữ nhân này hay không?"Quý Thuần Hoàn liếc mắt nhìn nử tử trên giường: "Không cần."Rất nhanh, Quý Thuần Hoàn và Vô đều biến mất khỏi gian phòng, bọn họ vừa rời đi không lâu, bên trong phòng thoáng hiện ra một người, qua một lúc, nữ nhân từ từ tỉnh lại."Chủ tử, vất vả rồi." Lúc này, Mặc vốn không thấy bóng dáng lại đột nhiên xuất hiện."Không có việc gì, chỉ là không ngờ người áo đen kia lại chính là hắn." Thì ra nữ tử xa lạ này lại là Thiên Thiên."Nếu như hôm đó ta nhanh chân hơn một chút nữa, chủ tử cũng sẽ không bị hắn bắt đi, thì bây giờ bên ngoài cũng sẽ không biến thành như vậy." Mặc tự trách nói."Mặc, ngươi không cần phải tự trách, kế hoạch luôn có những biến hóa khó lường. Được rồi, bây giờ bên ngoài biến thành như thế nào?""Xem ra Quý Thuần Hoàn đã sớm sắp xếp xong, sau khi bắt chủ tử đi, liền sắp xếp một nữ nhân hóa thành bộ dạng của chủ tử, cũng cố ý chém hai kiếm lên mặt nữ nhân đó, chính vì vậy làm cho máu chảy hết cả khuôn mặt, không người nào có thể nhìn ra đó là dịch dung, rồi sau đó bỏ lại dưới vách núi. ""Bây giờ bên ngoài, không những Long Khải Diêm, mà toàn bộ Tây Lũng quốc đều nghĩ chủ tử đã chết, như vậy thì Quý Thuần Hoàn có thể an toàn đưa chủ tử rời khỏi Tây Lũng quốc rồi." Mặc kể hết mọi việc.Không ngờ nhanh như vậy đã gặp lại Quý Thuần Hoàn, chẳng qua hắn vẫn chưa nhận ra mình.Lúc đầu, Thiên Thiên đã sắp xếp cho Mặc giả thành người áo đen bắt mình đi khi đang trên đường vào cung, vì phòng ngừa rủi ro, nàng sai Mặc tìm một loại thuật dịch dung, nếu không có dược thủy đặc chế, tuyệt đối sẽ không thể phát hiện ra thân phận thật sự của nàng, đồng thời lại dịch dung tiếp thành dung mạo vốn có của mình, chỉ cần nhìn là biết dịch dung, không ngờ thật sự cần dùng tới."Có tra ra được nhóm người áo đen đột nhiên xuất hiện vào ngày hôm đó là do người phương nào phái tới hay không?" Đột nhiên lại xuất hiện ba nhóm người áo đen một lúc, một nhóm là Mặc, một nhóm là Quý Thuần Hoàn, mà một nhóm còn lại cũng xông tới chỗ mình, hơn nữa còn tới để lấy mạng mình."Thượng Quan Kiệt Hùng." Mặc đơn giản khạc ra bốn chữ.Toàn thân Thiên Thiên tản ra khí lạnh, vì nàng đã hiểu ý tứ trong lời nói của Mặc.Hoàng cung."Thái y, hoàng thượng sao rồi? Vì sao đã qua một ngày mà còn chưa có dấu hiệu tỉnh lại?" Khuôn mặt Tuyết Diên lo lắng nhìn nam tử đang ngủ say, bên khóe mắt còn có dấu vết của nước mắt."Tuyết phi nương nương, mạch tượng của hoàng thượng ổn định, không có gì bất thường, là do hoàng thượng mệt nhọc quá độ, không nghỉ ngơi thích hợp, cho nên đó là nguyên nhân mà đến giờ hoàng thượng vẫn chưa tỉnh." Thái y đứng phía sau Tuyết Diên bẩm báo.Mệt nhọc quá độ? Khi nàng nghe được tin hoàng thượng bởi vì tìm được thi thể nữ nhân kia mà bi thương quá độ dẫn đến hôn mê bất tỉnh, lòng của nàng liền hận không phanh thây thi thể đó ra.Hoàng thượng yêu nữ nhân kia sâu đậm đến vậy sao? Vì nàng, không ngủ không nghỉ tìm kiếm suốt một ngày một đêm, cuối cùng không thể nào tiếp nhận được sự thật mà hôn mê, lúc này khuôn mặt của Tuyết Diên rất dữ tợn, cực kỳ xấu xí."Nữ nhân kia...... Trẫm..... Không....... Cho phép...... Ngươi...... Không được...... Rời khỏi trẫm...... Như vậy." Long Khải Diêm đang hôn mê bỗng nỉ non đứt quãng.Tuyết Diên đứng bên cạnh lập tức cực kỳ tức giận, nàng không ngờ nam nhân nàng yêu sâu đậm trong lúc hôn mê còn nhớ đến một nữ nhân khác, đáy mắt thoáng qua một tia ác độc.

Chương 87: Bỏ qua