Nếu thời gian đảo ngược lại lúc tôi 15 tuổi tôi sẽ làm gì ? Nếu có thể tôi sẽ không đến căn nhà đó với chị gái tôi , để rồi tôi gặp phải hai người đó , hai người đã làm thay đổi hoàn toàn cuộc sống của tôi . Nếu thời gian quay trở lại , nhưng cuộc đời này không có chứ “ nếu ” đó , giống như không có thứ thuốc tên là hối hận vậy . Trên một con phố nhỏ tràn đầy các quán ăn , mỗi quán đều nhộn nhịp , giờ này cửa hàng đang rất đông khách . Nhất là quán lẩu , giữa ngày đông giá rét như thế này mà ngồi ăn lẩu thì là lý tưởng . Bởi vậy những quán ăn như thế này luôn cần người phụ việc . Khác xa với sự vui nhộn bên ngoài mặt tiền cửa hàng , thì sau bếp một bóng dáng nhỏ bé đang cong lưng cố gắng rửa hàng chồng bát đũa trước mắt . - “ Oa Nhi , cô rửa xong đống này rồi về đi ! Tôi sẽ trả tiền cho cô ! ” Oa Nhi ngỡ ngàng ngẩng đầu lên nhìn bà chủ quán , Vội nói - “ Bà chủ tôi làm gì sai sao ? T…T…Tôi xin lỗi , tôi sẽ cố gắng làm việc chăm chỉ hơn , xin bà đừng đuổi tôi . ” Chủ quan trang điểm…
Chương 7
Gia Đình Kì Lạ: Mẹ Ngây Ngô, Cha Phúc Hắc, Bảo Bảo Gian Manh!Tác giả: Mèo Lười Hay NgủTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhNếu thời gian đảo ngược lại lúc tôi 15 tuổi tôi sẽ làm gì ? Nếu có thể tôi sẽ không đến căn nhà đó với chị gái tôi , để rồi tôi gặp phải hai người đó , hai người đã làm thay đổi hoàn toàn cuộc sống của tôi . Nếu thời gian quay trở lại , nhưng cuộc đời này không có chứ “ nếu ” đó , giống như không có thứ thuốc tên là hối hận vậy . Trên một con phố nhỏ tràn đầy các quán ăn , mỗi quán đều nhộn nhịp , giờ này cửa hàng đang rất đông khách . Nhất là quán lẩu , giữa ngày đông giá rét như thế này mà ngồi ăn lẩu thì là lý tưởng . Bởi vậy những quán ăn như thế này luôn cần người phụ việc . Khác xa với sự vui nhộn bên ngoài mặt tiền cửa hàng , thì sau bếp một bóng dáng nhỏ bé đang cong lưng cố gắng rửa hàng chồng bát đũa trước mắt . - “ Oa Nhi , cô rửa xong đống này rồi về đi ! Tôi sẽ trả tiền cho cô ! ” Oa Nhi ngỡ ngàng ngẩng đầu lên nhìn bà chủ quán , Vội nói - “ Bà chủ tôi làm gì sai sao ? T…T…Tôi xin lỗi , tôi sẽ cố gắng làm việc chăm chỉ hơn , xin bà đừng đuổi tôi . ” Chủ quan trang điểm… Tôi nhớ bà nội đã từng nói với tôi rằng : “ Đôi khi con người ta phải mất đi rồi mới biết đó là thứ mình cần quý trọng !” và như thường lệ bà nội luôn đúng .Rút ra một điếu thuốc lá từ trong bao ra , châm lửa , hút vào rồi thả khói ra . Cứ thế Sở Mạc Nhiên hút hết điều này tới điếu khác , dần dần cả căn phòng ngập tràn mùi thuốc là nicotin .Hồi còn trẻ họ không có uống rượu hút thuốc nhiều như vậy đâu ! Nhưng giờ họ lại nghiện rượu và thuốc lá càng ngày càng nghiện . Hắn và Ngạo đều biết vì sao .Nhưng điều đó không có nghĩa họ sẽ kiềm chế nó hay nói đúng hơn họ không thể nào kiềm chế nó , vì chỉ có rượu mới giúp họ gặp được cô , và chỉ có thuốc lá mới có thể làm tâm họ tê liệt . Chỉ như vậy họ mới không quá nhớ nhung về cô , và sẽ không quá tuyệt vọng khi không tìm được côMười một năm họ đã thay đổi rất nhiều , Ngạo trở lên trầm ổn và trưởng thành hơn , không còn nóng nảy như xưa nữa . Còn hắn Mạc Nhiên hắn đã trở lên càng âm trầm hơn , nhưng cũng lạnh lùng hơn trước . Còn cô không biết cô giờ ra sao rồi ? Cô có sống tốt không ? Có còn nhớ đến họ không ? Và cô có thể nào tha thứ cho sai lầm của họ không ?Nhiều , rất nhiều điều muốn biết , rất nhiều điều muốn nói , rất nhiều điều muốn hỏi nhưng cô sẽ trả lời hắn sao ? Có lẽ sẽ không đâuReng … Reng … RengĐiện thoại vang lên kéo Sở Mạc Nhiên ra khỏi suy nghĩ của mình , nhíu mày cầm điện thoại lên nghe- “ Chuyện gì ? ”- “ Mạc Nhiên là em . Anh đang làm gì vậy ? ”- “ Có gì thì nói không thì cúp máy ” Lạnh nhạt nói một câu xong , đang đinh cúp máy thì đầu bên kia vội vàng lên tiếng- “ Chờ chút em có tin tức của chị dâu ! ”- “ Cậu vừa nói cái gì ? ” Sững sờ mất một lúc , Mạc Nhiên vội vàng hỏi lại- “ Em nói em có tin tức của chị dâu rồi tuy không dám chắc chắn nhưng … ”- “ Giờ cậu đang ở đâu mau tới Sở gia gặp tôi ! ” Mạc Nhiên vui mừng gấp gáp nói .- “ Vâng ! ” Bên kia vừa cúp máy Sở Mạc Nhiên vội vàng gọi điện cho Sở Thiên Ngạo- “ Ngạo mau về nhà lớn , Lục tiểu tử có tin tức của Oa Nhi ”- “ Thật sao ? Được em về ngày, về ngay đây ! ” Đầu bên kia Sở Thiên Ngạo vui mừng trả lời . Vừa cúp mày ở hai nơi khác nhau trên cùng một thành phố , hai người đàn ông lạnh lùng và cao ngạo , hai vị vui hắc bạch đang điên cuồng muốn phóng nhanh về nhà .Như một tia sáng chiếu rọi bóng đêm . Cuộc điện thoại bất ngờ này đã mang cho họ một kinh hỉ quá lớn , mười một năm tìm kiếm cô , mười một năm nhung nhớ trong tuyệt vọng và đau khổ , cuối cùng họ cũng đã có chút tin tức của cô . Người con gái mà họ yêu***************Trong khi hai anh em Sở gia đang điên loạn mà phóng xe trên đường về . Thì cách đó rất xa , gia đình nhỏ của Oa Nhi vẫn sống thật yên bình mà không biết cuộc sống của họ chuẩn bị sang trang mới .Nếu bạn chờ đợi sự xuất hiện của Hàn Vũ thì có vẻ hơi lâu đó ! Nhưng " ngày gặp lại " của Oa Nhi với hai thái tử nhà họ Sở thì sớm thui !
Tôi nhớ bà nội đã từng nói với tôi rằng : “ Đôi khi con người ta phải mất đi rồi mới biết đó là thứ mình cần quý trọng !” và như thường lệ bà nội luôn đúng .
Rút ra một điếu thuốc lá từ trong bao ra , châm lửa , hút vào rồi thả khói ra . Cứ thế Sở Mạc Nhiên hút hết điều này tới điếu khác , dần dần cả căn phòng ngập tràn mùi thuốc là nicotin .
Hồi còn trẻ họ không có uống rượu hút thuốc nhiều như vậy đâu ! Nhưng giờ họ lại nghiện rượu và thuốc lá càng ngày càng nghiện . Hắn và Ngạo đều biết vì sao .
Nhưng điều đó không có nghĩa họ sẽ kiềm chế nó hay nói đúng hơn họ không thể nào kiềm chế nó , vì chỉ có rượu mới giúp họ gặp được cô , và chỉ có thuốc lá mới có thể làm tâm họ tê liệt . Chỉ như vậy họ mới không quá nhớ nhung về cô , và sẽ không quá tuyệt vọng khi không tìm được cô
Mười một năm họ đã thay đổi rất nhiều , Ngạo trở lên trầm ổn và trưởng thành hơn , không còn nóng nảy như xưa nữa . Còn hắn Mạc Nhiên hắn đã trở lên càng âm trầm hơn , nhưng cũng lạnh lùng hơn trước . Còn cô không biết cô giờ ra sao rồi ? Cô có sống tốt không ? Có còn nhớ đến họ không ? Và cô có thể nào tha thứ cho sai lầm của họ không ?
Nhiều , rất nhiều điều muốn biết , rất nhiều điều muốn nói , rất nhiều điều muốn hỏi nhưng cô sẽ trả lời hắn sao ? Có lẽ sẽ không đâu
Reng … Reng … Reng
Điện thoại vang lên kéo Sở Mạc Nhiên ra khỏi suy nghĩ của mình , nhíu mày cầm điện thoại lên nghe
- “ Chuyện gì ? ”
- “ Mạc Nhiên là em . Anh đang làm gì vậy ? ”
- “ Có gì thì nói không thì cúp máy ” Lạnh nhạt nói một câu xong , đang đinh cúp máy thì đầu bên kia vội vàng lên tiếng
- “ Chờ chút em có tin tức của chị dâu ! ”
- “ Cậu vừa nói cái gì ? ” Sững sờ mất một lúc , Mạc Nhiên vội vàng hỏi lại
- “ Em nói em có tin tức của chị dâu rồi tuy không dám chắc chắn nhưng … ”
- “ Giờ cậu đang ở đâu mau tới Sở gia gặp tôi ! ” Mạc Nhiên vui mừng gấp gáp nói .
- “ Vâng ! ” Bên kia vừa cúp máy Sở Mạc Nhiên vội vàng gọi điện cho Sở Thiên Ngạo
- “ Ngạo mau về nhà lớn , Lục tiểu tử có tin tức của Oa Nhi ”
- “ Thật sao ? Được em về ngày, về ngay đây ! ” Đầu bên kia Sở Thiên Ngạo vui mừng trả lời . Vừa cúp mày ở hai nơi khác nhau trên cùng một thành phố , hai người đàn ông lạnh lùng và cao ngạo , hai vị vui hắc bạch đang điên cuồng muốn phóng nhanh về nhà .
Như một tia sáng chiếu rọi bóng đêm . Cuộc điện thoại bất ngờ này đã mang cho họ một kinh hỉ quá lớn , mười một năm tìm kiếm cô , mười một năm nhung nhớ trong tuyệt vọng và đau khổ , cuối cùng họ cũng đã có chút tin tức của cô . Người con gái mà họ yêu
***************
Trong khi hai anh em Sở gia đang điên loạn mà phóng xe trên đường về . Thì cách đó rất xa , gia đình nhỏ của Oa Nhi vẫn sống thật yên bình mà không biết cuộc sống của họ chuẩn bị sang trang mới .
Nếu bạn chờ đợi sự xuất hiện của Hàn Vũ thì có vẻ hơi lâu đó ! Nhưng " ngày gặp lại " của Oa Nhi với hai thái tử nhà họ Sở thì sớm thui !
Gia Đình Kì Lạ: Mẹ Ngây Ngô, Cha Phúc Hắc, Bảo Bảo Gian Manh!Tác giả: Mèo Lười Hay NgủTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhNếu thời gian đảo ngược lại lúc tôi 15 tuổi tôi sẽ làm gì ? Nếu có thể tôi sẽ không đến căn nhà đó với chị gái tôi , để rồi tôi gặp phải hai người đó , hai người đã làm thay đổi hoàn toàn cuộc sống của tôi . Nếu thời gian quay trở lại , nhưng cuộc đời này không có chứ “ nếu ” đó , giống như không có thứ thuốc tên là hối hận vậy . Trên một con phố nhỏ tràn đầy các quán ăn , mỗi quán đều nhộn nhịp , giờ này cửa hàng đang rất đông khách . Nhất là quán lẩu , giữa ngày đông giá rét như thế này mà ngồi ăn lẩu thì là lý tưởng . Bởi vậy những quán ăn như thế này luôn cần người phụ việc . Khác xa với sự vui nhộn bên ngoài mặt tiền cửa hàng , thì sau bếp một bóng dáng nhỏ bé đang cong lưng cố gắng rửa hàng chồng bát đũa trước mắt . - “ Oa Nhi , cô rửa xong đống này rồi về đi ! Tôi sẽ trả tiền cho cô ! ” Oa Nhi ngỡ ngàng ngẩng đầu lên nhìn bà chủ quán , Vội nói - “ Bà chủ tôi làm gì sai sao ? T…T…Tôi xin lỗi , tôi sẽ cố gắng làm việc chăm chỉ hơn , xin bà đừng đuổi tôi . ” Chủ quan trang điểm… Tôi nhớ bà nội đã từng nói với tôi rằng : “ Đôi khi con người ta phải mất đi rồi mới biết đó là thứ mình cần quý trọng !” và như thường lệ bà nội luôn đúng .Rút ra một điếu thuốc lá từ trong bao ra , châm lửa , hút vào rồi thả khói ra . Cứ thế Sở Mạc Nhiên hút hết điều này tới điếu khác , dần dần cả căn phòng ngập tràn mùi thuốc là nicotin .Hồi còn trẻ họ không có uống rượu hút thuốc nhiều như vậy đâu ! Nhưng giờ họ lại nghiện rượu và thuốc lá càng ngày càng nghiện . Hắn và Ngạo đều biết vì sao .Nhưng điều đó không có nghĩa họ sẽ kiềm chế nó hay nói đúng hơn họ không thể nào kiềm chế nó , vì chỉ có rượu mới giúp họ gặp được cô , và chỉ có thuốc lá mới có thể làm tâm họ tê liệt . Chỉ như vậy họ mới không quá nhớ nhung về cô , và sẽ không quá tuyệt vọng khi không tìm được côMười một năm họ đã thay đổi rất nhiều , Ngạo trở lên trầm ổn và trưởng thành hơn , không còn nóng nảy như xưa nữa . Còn hắn Mạc Nhiên hắn đã trở lên càng âm trầm hơn , nhưng cũng lạnh lùng hơn trước . Còn cô không biết cô giờ ra sao rồi ? Cô có sống tốt không ? Có còn nhớ đến họ không ? Và cô có thể nào tha thứ cho sai lầm của họ không ?Nhiều , rất nhiều điều muốn biết , rất nhiều điều muốn nói , rất nhiều điều muốn hỏi nhưng cô sẽ trả lời hắn sao ? Có lẽ sẽ không đâuReng … Reng … RengĐiện thoại vang lên kéo Sở Mạc Nhiên ra khỏi suy nghĩ của mình , nhíu mày cầm điện thoại lên nghe- “ Chuyện gì ? ”- “ Mạc Nhiên là em . Anh đang làm gì vậy ? ”- “ Có gì thì nói không thì cúp máy ” Lạnh nhạt nói một câu xong , đang đinh cúp máy thì đầu bên kia vội vàng lên tiếng- “ Chờ chút em có tin tức của chị dâu ! ”- “ Cậu vừa nói cái gì ? ” Sững sờ mất một lúc , Mạc Nhiên vội vàng hỏi lại- “ Em nói em có tin tức của chị dâu rồi tuy không dám chắc chắn nhưng … ”- “ Giờ cậu đang ở đâu mau tới Sở gia gặp tôi ! ” Mạc Nhiên vui mừng gấp gáp nói .- “ Vâng ! ” Bên kia vừa cúp máy Sở Mạc Nhiên vội vàng gọi điện cho Sở Thiên Ngạo- “ Ngạo mau về nhà lớn , Lục tiểu tử có tin tức của Oa Nhi ”- “ Thật sao ? Được em về ngày, về ngay đây ! ” Đầu bên kia Sở Thiên Ngạo vui mừng trả lời . Vừa cúp mày ở hai nơi khác nhau trên cùng một thành phố , hai người đàn ông lạnh lùng và cao ngạo , hai vị vui hắc bạch đang điên cuồng muốn phóng nhanh về nhà .Như một tia sáng chiếu rọi bóng đêm . Cuộc điện thoại bất ngờ này đã mang cho họ một kinh hỉ quá lớn , mười một năm tìm kiếm cô , mười một năm nhung nhớ trong tuyệt vọng và đau khổ , cuối cùng họ cũng đã có chút tin tức của cô . Người con gái mà họ yêu***************Trong khi hai anh em Sở gia đang điên loạn mà phóng xe trên đường về . Thì cách đó rất xa , gia đình nhỏ của Oa Nhi vẫn sống thật yên bình mà không biết cuộc sống của họ chuẩn bị sang trang mới .Nếu bạn chờ đợi sự xuất hiện của Hàn Vũ thì có vẻ hơi lâu đó ! Nhưng " ngày gặp lại " của Oa Nhi với hai thái tử nhà họ Sở thì sớm thui !