“Đại phu, bệnh của ta thật sự trị không khỏi sao?” Nam nhân thu tay khỏi đệm chẩn mạch của đại phu, ống tay áo vốn được cuốn lên buông xuống, chỉnh lại y phục, bình thản hỏi. Hắn đã sớm biết chỉ có một phần mười hy vọng mà thôi, hiện tại, một phần hy vọng duy nhất này cũng đã thành hư không. “Nếu có thể tìm được [Trầm hương mặc liên]  (sen đen Trầm Hương)  đến tục mệnh, có lẽ còn có thể sống thêm mấy năm … hiện tại …” “Dù có nhiều tiền, cũng trị không được?” Câu này của nam nhân tự nhiên là nói cho vị Tiết thần y đương thời y thuật đệ nhất, người đời xưng là yêu tiền như mạng trước mặt nghe. Đại phu ngước mắt nhìn nam nhân mặc quần áo mộc mạc trước mắt. Năm năm trước, hắn đã ngắt lời nói: nam nhân này sống không quá hai mươi tư tuổi, trừ phi hắn ta có thể tìm được thế gian kì trân – Trầm hương mặc liên. Năm năm trôi qua, nam nhân đã thành Giang Nam đệ nhất phú thương, ngược Nam xuôi Bắc, không biết đã đi qua bao nhiêu địa phương, nhưng vẫn không tìm thấy dược liệu duy nhất có thể…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...